Từng tiếng vỡ vụn truyền ra vô cùng rõ ràng, Liễu Mãng trực tiếp kêu rên thảm thiết, nụ cười đã tính trước mọi việc ở trên mặt vừa rồi đã sớm biến mất sạch sẽ, sắc mặt hắn trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi lạnh, cả khuôn mặt đều méo mó.
Rầm!
Bóng người kia chợt lóe, lại lần nữa xuất hiện ở trên không Liễu Mãng, một cước đạp xuống, lực lượng kinh khủng bộc phát ra.
Toàn thân Liễu Mãng đã cong thành hình con tôm bự, máu tươi phun ra khỏi miệng, bắn sâu xuống dưới đất giống như đạn pháo.
Uỳnh!
Ngay sau đó, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu, toàn thân Liễu Mãng đều bị nện vào trong đất.
Một loạt giao đấu này chỉ phát sinh trong vài nhịp thở ngắn ngủi, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, Liễu Mãng đã vùi vào trong lòng đất.
Giờ phút này, võ giả của tiểu đội Liễu Mãng mới phục hồi tinh thần lại, sắc mặt hoảng sợ, trợn mắt há hốc mồm.
Nữ vương thành Nhuế Xà cũng hơi ngẩn ra, nhưng nàng nhanh chóng nhận ra bóng người kia, một tia sáng rọi không khỏi hiện lên trong mắt.
Là hắn!
Hắn xuất quan rồi!
Nhưng chênh lệch thực lực trước sau cũng quá lớn, hơi khoa trương.
Trước đó thực lực của hắn cũng thật mạnh, nhưng hình như không khoa trương đến mức độ này.
“Anh Vương Đằng!” Tiểu Thanh Nhi ở xa xa vui sướng hét lên.
Vừa nãy nàng nhìn thấy sư phụ mình tự bạo, cả trái tim đều chìm xuống đáy cốc, không ngờ Vương Đằng đột nhiên xuất hiện, cứu sư phụ của nàng.
Hai lần!
Lần trước ở thành Nhuế Xà, Vương Đằng cũng xuất hiện như vậy cứu các nàng.
Hiện giờ Vương Đằng lại xuất hiện vào thời khắc nguy nan nhất, cứu sư phụ của nàng, đồng thời cũng cứu tất cả các nàng.
Bằng không nếu sư phụ tự bạo thật, chỉ sợ tộc Xà Nhân của thành Nhuế Xà ở đây đều không có kết cục tốt.
Giờ phút này cảm kích của nàng đối với Vương Đằng đã không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt.
“Các ngươi đang làm gì đó? Làm ra trận thế lớn như vậy!” Vương Đằng nhìn thoáng qua về sau, không nói nên lời hỏi.
Hắn chạy thẳng qua, vừa vặn đụng phải nữ vương thành Nhuế Xà chuẩn bị tự bạo, không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp ra tay.
Nhưng hình như thằng cha đối diện không chịu nổi đánh, mới mấy quyền mà thôi đã không bò dậy được.
“…” Nữ vương thành Nhuế Xà hơi ngạc nhiên.
Tên này còn chưa rõ ràng đã xảy ra chuyện gì sao?
“…” Người của tiểu đội Liễu Mãng ở nơi xa cũng hơi ngớ ra, chưa làm rõ ràng đã ra tay, tên này rốt cuộc là ai? Luôn cảm thấy đội trưởng của bọn họ bị đánh hơi oan.
“Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?” Một võ giả cấp Vực Chủ trong tiểu đội Liễu Mãng nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt khó coi hỏi.
“Ta?” Vương Đằng chỉ vào mình, nói: “Ta là ai không quan trọng, quan trọng là các ngươi là ai?”
“Chúng ta là học viên của học viện tinh không thứ 2, chắc ngươi cũng là học viên của học viện tinh không, tại sao lại muốn nhúng tay vào chuyện của chúng ta?” Một võ giả cấp Vực Chủ khác trong tiểu đội Liễu Mãng hỏi.
“Các ngươi đánh bạn của ta, ta không nên nhúng ta à?” Vương Đằng hỏi ngược lại.
“…” Người của tiểu đội Liễu Mãng lập tức không nói được gì.
Một học viên của học viện tinh không, lại hạ mình đi kết bạn với thổ dân tộc Xà Nhân?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ ai tin chứ!
“Khụ khụ!” Bên dưới truyền đến một trận ho khan, Liễu Mãng lảo đảo giãy giụa bay ra khỏi hố sâu.
“Đội trưởng!” Người của tiểu đội Liễu Mãng vội vàng xông tới.
“A, còn chưa chết, ta đã nói mà, mới mấy quyền thôi, sao có thể đánh chết được.” Vương Đằng cười hề hề nói.
“…” Liễu Mãng.
Coi hắn giống như rất yếu vậy.
Vết thương mới vừa được ngăn chặn trong cơ thể, giờ phút này lại suýt chút nữa bùng nổ, một ngụm máu xông lên đến cổ họng, lại bị hắn cố tình ép xuống.
Trong lòng hắn cực kỳ không bình tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người trước mắt.
Người này rốt cuộc là ai???
Thoạt nhìn chính là thực lực cấp Vũ Trụ, nhưng tại sao lại mạnh như thế?
Một quyền mới vừa rồi kia hình như chính là lực lượng thân thể thuần túy, nhưng đánh cho hắn đến không có một chút lực đánh lại nào, quả thật quá kinh khủng.
Đây là yêu nghiệt chạy từ đâu ra?
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Liễu Mãng hít một hơi thật sâu, sắc mặt nghiêm trọng hỏi.
“Vương Đằng, học viện tinh không thứ 7!” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Vương Đằng?!”
Xung quanh có rất nhiều người nghe được cái tên này, đều hơi sửng sốt, tạm thời không nhớ ra.
“Vương Đằng! Là hắn!”
Nhưng lại có người lập tức nghĩ ra, kêu lên thành tiếng.
Liễu Mãng cũng là một trong những người này, nhưng hắn không thể tin người trước mắt sẽ là học viên mới chưa biết gì, vừa vào học viện tinh không chưa được bao lâu kia.
“Không thể nào!”
Đừng nói là hắn, kể cả những người khác cũng đều không có một ai dám tin tưởng.
Một võ giả cấp Vũ Trụ, một học viên mới, mấy quyền đánh một võ giả cấp Vực Chủ, còn là học viên cũ đến không hề có lực đánh lại, đừng giỡn chứ!
Câu chuyện cười này không hề buồn cười tí nào.
“Làm như ta là giả vậy.” Vương Đằng liếc xéo, nói thật không ai tin, hắn cũng lười để ý đến những người này, nói thẳng: “Là tự các ngươi cút đi, hay đánh một trận với ta?”
“Chúng ta có nhiều người như vậy, chưa chắc sợ một mình ngươi.” Liễu Mãng có sắc mặt khó coi nói.
Hắn đã nhìn ra, Vương Đằng vẫn là cấp Vũ Trụ, vài cấp Vực Chủ bọn họ chưa chắc đã sợ đối phương.
Có lẽ thằng cha này chỉ có thân thể tương đối mạnh!
Sở dĩ mới vừa rồi hắn bị đánh không hề có lực đánh lại chỉ bởi vì Vương Đằng đột nhiên xuất hiện, hắn không phản ứng kịp mà thôi.
“Vậy đánh một trận!” Vương Đằng nóng lòng muốn thử, vừa hay lấy đám người này đến thử lực lượng thân thể của hắn rốt cuộc mạnh đến tình trạng nào: “Đến đây, đừng ai sợ cả!”
“…” Gương mặt đám người Liễu Mãng run rẩy.
Sao nhìn thế nào thì tên khốn này đều giống như ước gì bọn họ ra tay vậy.
“Anh Vương Đằng, đừng thả bọn họ đi, mấy người xấu này suýt chút nữa bức tử sư phụ, bọn họ muốn cướp lực lượng huyết mạch của sư phụ.” Tiểu Thanh Nhi kêu lớn.
“Ngươi nghe thấy chưa, bạn của ta kêu ta đánh chết các ngươi.” Vương Đằng nhìn đám người Liễu Mãng, hơi nheo mắt lại: “Lại định cướp lấy lực lượng huyết mạch, thật ngoan độc!”
“Lên!”