Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2618 - Chương 2618. Để Ta Nhìn Xem Các Ngươi Có Thể Chặn Được Mấy Quyền Của Ta! (4)

Chương 2618. Để ta nhìn xem các ngươi có thể chặn được mấy quyền của ta! (4)
Chương 2618. Để ta nhìn xem các ngươi có thể chặn được mấy quyền của ta! (4)

“Có chuyện gì?” Nữ vương thành Nhuế Xà nhàn nhạt hỏi.

“Muốn mời ngươi cho ta lực lượng huyết mạch.” Liễu Mãng mang nụ cười trên mặt, nhưng lời nói ra lại khiến đáy lòng người ta rét lạnh.

“Làm càn!”

Đám cường giả cấp Vực Chủ như Marlon ầm ầm gào lên, Nhân tộc đến từ bên ngoài này lại dám bất kính với nữ vương đại nhân, thật sự đáng giận.

Hơn nữa đối phương còn đến đây là vì lực lượng huyết mạch của nữ vương, chuyện này càng không thể tha thứ.

“Ha ha!” Liễu Mãng mỉm cười, không mở miệng.

Nhưng…

Rầm!

Ở phía sau hắn có một võ giả cấp Vực Chủ đột nhiên ra tay, trường thương đâm ra, hóa thành ánh thương vô tận thổi quét về phía Marlon.

Marlon thay đổi sắc mặt, miệng hét lớn một tiếng, nguyên lực bùng nổ, hung hăng đánh ra công kích.

Ầm!

Công kích của hai người va chạm vào nhau, bộc phát ra tiếng nổ vang.

Công kích của Marlon lập tức hỏng mất, ánh thương lại lần nữa cuốn tới, khiến đồng tử của hắn co rút kịch liệt.

“Hừ!” Nữ vương thành Nhuế Xà lập tức hừ lạnh một tiếng, chiến kiếm trong tay quét ngang.

Rầm!

Ánh thương này lập tức bị ngăn cản.

“Thực lực không tệ, nhưng muốn ngăn cản chúng ta, vẫn chưa đủ.” Liễu Mãng cười nói.

Tia sáng lạnh lóe lên trong mắt nữ vương thành Nhuế Xà, không ngờ nàng mới vừa thống nhất hành tinh Hạt Vương thì đã có người đến bắt nàng, chẳng lẽ bọn họ thật sự không thể rời khỏi thế giới này sao?

Lúc này hình như cuối cùng nàng đã biết vì sao vương giả của tộc Xà Nhân trước kia lại không thể thống nhất được hành tinh Hạt Vương.

Bởi vì một khi thống nhất, vương duy nhất sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm tới, không trốn thoát được sự săn giết của các Nhân tộc đến từ bên ngoài này.

Ở trong mắt bọn họ, huyết mạch của mình là thứ ta cần ta cứ lấy.

Bọn họ hoàn toàn không có không gian để trưởng thành.

Nữ vương thành Nhuế Xà đột nhiên cảm thấy bi thương, cảm giác lạnh tràn ra toàn thân.

“Thế nào, suy nghĩ kỹ càng chưa? Ngươi không đáp ứng, vậy chúng ta chỉ có thể ra tay, đến lúc đó, chỉ e con dân của ngươi không chịu nổi.” Liễu Mãng cười nhạt nói.

“Nữ vương đại nhân!” Đám người Marlon ào ào thay đổi sắc mặt.

Ở nơi xa có một ít học viên của học viện tinh không đang quan sát, thấp giọng thảo luận.

“Kia hình như là Liễu Mãng của học viện tinh không thứ 2, nghe nói công pháp của hắn cần thu thập các loại huyết mạch dị mãng, hay huyết mạch của tộc Xà Nhân này cũng được tính?”

“Huyết mạch của nữ vương tộc Xà Nhân kia thật đặc thù, khó trách Liễu Mãng sẽ để ý đến nàng.”

“Đáng tiếc, rõ ràng thật khó nhọc thống nhất hành tinh này, lại gặp phải tai họa như vậy, chênh lệch này không khỏi quá lớn.”

“Hừ, Liễu Mãng này quá vô pháp vô thiên, làm như vậy là coi tộc Xà Nhân thành cái gì.”

“Ha ha, phần lớn mọi người đều coi những thổ dân này giống như súc vật, không hề coi bọn họ là người.”

Một số người đang xem náo nhiệt, cực kỳ lạnh lùng, cũng có một số người không khỏi sinh lòng đồng tình với tộc Xà Nhân.

Thật ra vẫn là do nữ vương thành Nhuế Xà không may mắn, vừa lúc đụng phải Liễu Mãng võ giả cần huyết mạch dị mãng để tu luyện này, bằng không chắc có thể chống đỡ được thêm một đoạn thời gian, không đến mức mới vừa thống nhất đã bị người để mắt đến.

Giờ này phút này, ánh mắt của nữ vương thành Nhuế Xà đảo qua trên người võ giả tộc Xà Nhân ở xung quanh, ánh mắt nàng lộ ra vẻ bi ai.

Rầm!

Đột nhiên, trong cơ thể nàng bộc phát ra một luồng dao động mãnh liệt, quét ngang trời đất.

“Không xong! Nàng định tự bạo!” Có một võ giả ở phía sau Liễu Mãng quát to.

Liễu Mãng cũng thật không ngờ nữ vương thành Nhuế Xà này cương liệt như thế, thà lựa chọn tự bạo cũng không muốn để cho hắn nhận được một chút chỗ tốt.

“Hừ!” Hắn hừ lạnh một tiếng, tia sáng lạnh bùng lên trong mắt, thân hình chợt biến mất tại chỗ: “Ta không cho ngươi chết, ngươi sẽ không chết được!”

Trong phút chốc, hắn đã xuất hiện ở trước mặt nữ vương thành Nhuế Xà, chộp vào cổ nàng, nguyên lực tuôn ra, định phong tỏa nguyên lực trong cơ thể nàng, khiến cho nàng không thể tự bạo.

Thân hình nữ vương thành Nhuế Xà nhanh chóng lùi lại, điên cuồng điều động nguyên lực trong cơ thể.

“Ngươi không đi được!” Liễu Mãng hét lớn một tiếng, nguyên lực hóa thành một con cự mãng bay về phía nữ vương thành Nhuế Xà.

Tốc độ của cự mãng nguyên lực này cực nhanh, đột ngột nhào về phía nữ vương thành Nhuế Xà, ngay sau đó đã xuất hiện ở trước mặt nàng.

Đồng tử của nữ vương thành Nhuế Xà co rụt lại, vẻ mặt không cam lòng.

Nhưng đột nhiên vào đúng lúc này, một bàn tay bất ngờ thò ra từ bên hông nữ vương thành Nhuế Xà, hung hăng đánh ra.

Rầm!

Tiếng nổ vang kịch liệt vang lên, không gian giống như bị nghiền áp phát ra tiếng nổ mạnh dưới một lòng bàn tay này.

Cự mãng nguyên lực kia càng không chịu nổi, ầm ầm nổ tung, hóa thành dư ba nguyên lực thổi quét đầy trời.

“Ai!” Liễu Mãng hơi biến sắc, thân hình nhanh chóng lùi lại, trong miệng quát to.

Nữ vương thành Nhuế Xà hơi sững sờ, hình như bả vai bị người vỗ một cái, nguyên lực trong cơ thể được áp chế xuống.

“Nếu đã đến, thì đừng đi vội vàng như thế.” Một tiếng cười khẽ đột nhiên truyền đến từ trong hư không.

Ngay sau đó, hư không chợt lóe trong đồng tử Liễu Mãng, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, chộp về phía hắn.

“Cút ngay!”

Hắn phản ứng thật nhanh, miệng gầm lên một tiếng giận dữ, đánh ra một quyền tới trước mặt, quyền ấn ngưng tụ, nguyên lực hóa thành từng ảo ảnh cự mãng, quấn quanh trên đó.

Rầm!

Đối diện cũng đánh một quyền ra, không hề sử dụng nguyên lực gì, chỉ là một quyền bình thường không có gì lạ.

Bên trong không gian lại một lần nữa truyền đến tiếng bị ép nổ.

Nắm tay của hai người ầm ầm đụng vào nhau, quyền ấn bị ảo ảnh cự mãng quấn quanh lại không thể ngăn cản được, nháy mắt tan vỡ ra.

Đồng tử của Liễu Mãng co rút lại, hắn lập tức nhanh chóng lùi về sau, nhưng đã không kịp, nắm tay của người đối diện đã đánh đến.

Rầm! Rầm! Rầm!

Ba quyền bất ngờ đều nện lên trên thân thể của Liễu Mãng.

Rắc rắc!

Rắc rắc!

Hết chương 2618.
Bình Luận (0)
Comment