Trước đó hắn vẫn luôn suy đoán mối quan hệ giữa nữ vương tộc Xà Nhân và Thương Ngọc, nhưng dáng vẻ của hai người thật sự hơi khác biệt, vì thế nên hắn mới bỏ đi nghi ngờ trong lòng.
Nhưng lúc này nữ vương tộc Xà Nhân lại lấy dáng vẻ của Thương Ngọc xuất hiện, cho dù Vương Đằng có ngốc đều không thể không nghĩ đến hai người là một người.
“Hì hì!” Tiểu Thanh Nhi che miệng cười nói: “Anh Vương Đằng, có phải thật kinh ngạc không?”
“Ngươi… đây rốt cuộc là có chuyện gì?” Vương Đằng nhìn nữ vương tộc Xà Nhân, vẻ mặt hoài nghi.
“Ta chính là Thương Ngọc, Thương Ngọc chính là ta.” Khóe miệng nữ vương tộc Xà Nhân nhếch lên một độ cong không dễ dàng phát hiện, nhưng nhanh chóng thu liễm, nhàn nhạt nói.
“Nhưng dáng vẻ của hai người các ngươi không giống nhau.” Vương Đằng cau mày nói.
“Đây là thiên phú của tộc Xà Nhân bọn ta.” Nữ vương tộc Xà Nhân nói, sau đó khuôn mặt đã xảy ra biến hóa rất nhỏ, càng thêm xinh đẹp và uy nghiêm, không còn vẻ thanh nhã trước đó.
“Vậy cũng được!” Vương Đằng trợn trừng mắt sững sờ.
Khó trách hắn chưa nhìn ra, đây vốn không phải là ngụy trang gì cả, mà là một vài biến hóa rất nhỏ trên cơ bắp, trên thực tế vẫn là khuôn mặt kia, không bao trùm ngoại vật gì cả.
‘Đôi mắt Chân Thị’ có thể xuyên thấu qua biểu tượng trực tiếp nhìn thấu bản chất, nhưng con mẹ nó đây vốn chính là gương mặt, hắn nhìn thấu như thế nào.
Hắn thật sự không ngờ ‘Đôi mắt Chân Thị’ không thất bại việc gì lại cũng có lúc không phát huy ra được tác dụng.
Ý cười lóe lên trong mắt nữ vương tộc Xà Nhân, khuôn mặt lại khôi phục vẻ thanh nhã kia, thiếu đi vài phần xinh đẹp, nhưng lại không khiến cho người ta chú ý như vậy.
Nhưng thật ra vẫn rất bất ngờ, cô gái độc nhất vô nhị như vậy, còn là tộc Xà Nhân, muốn không khiến cho người khác chú ý vẫn quá khó khăn.
“Tiểu Thanh Nhi, ngươi cũng có thể sao?” Vương Đằng tò mò nhìn Tiểu Thanh Nhi đang cười trộm ở bên cạnh.
“Có thể.” Tiểu Thanh Nhi nói xong, trên mặt cũng xuất hiện biến hóa rất nhỏ, hơi khác biệt lúc trước, khí chất cũng đã xảy ra một chút biến hóa.
“Thật thần kỳ!” Vương Đằng cảm thán nói.
Vũ trụ to lớn, không thiếu chuyện lạ!
Không ngờ tộc Xà Nhân lại có được năng lực kỳ dị như vậy.
Thật ra năng lực này khá tương tự với thiên phú biến hình của hắn, có thể thay đổi cơ bắp và xương cốt, khiến cho ngoại hình của mình phát sinh biến hóa nhất định, bình thường rất khó nhìn ra.
“Thật ra còn tạm được, chúng ta không thể biến hóa quá lớn, như vậy đã là cực hạn.” Nữ vương tộc Xà Nhân nói.
Vương Đằng gật đầu, xem ra thiên phú ngụy trang biến hình cao cấp của hắn càng mạnh hơn chút, dù sao cũng là một loại thiên phú chuyên môn dùng để biến hình ngụy trang.
“Vậy ta nên gọi ngươi là gì?” Vương Đằng hỏi.
“Cứ gọi Thương Ngọc đi, ta luôn thích cái tên này.” Ánh mắt nữ vương tộc Xà Nhân lóe lên, nói.
“Thương Ngọc, cái tên này dễ nghe hơn Thương Châu, Thương Châu nghe quá quê mùa.” Vương Đằng gật đầu nói.
“…” Nữ vương tộc Xà Nhân.
Tuy rằng nàng thật thích cái tên Thương Ngọc này, nhưng không thích người khác nói cái tên Thương Châu quê mùa!
Hơn nữa quê mùa ở đâu chứ?
Cái tên Thương Châu này vẫn thật dễ nghe.
“Được rồi, nếu đã đều chuẩn bị xong, vậy chúng ta sẽ xuất phát.” Vương Đằng không biết đối phương đang suy nghĩ gì, mở miệng nói.
Hai người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi liếc nhìn nhau, hít một hơi thật sâu, trịnh trọng gật đầu.
“Vậy… đi thôi!”
Vương Đằng bay thẳng lên trên không trung, xuất hiện ở bên ngoài, sau đó vung tay lên, một phi thuyền vũ trụ vĩ đại theo đó xuất hiện.
Ma Sát!
Vương Đằng của hiện giờ có không ít tự tin, ngược lại không sợ phi thuyền cấp Giới Chủ sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Ai dám đến, vậy phải nhìn xem nắm tay của hắn có ngồi không hay không.
Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi nhìn thấy chiếc phi thuyền vũ trụ màu đen vĩ đại lại dữ tợn này, đều lộ ra vẻ kinh dị và rung động trong mắt.
Bọn họ đã từng nhìn thấy không ít phi thuyền vũ trụ ở chỗ Nhân tộc đến từ bên ngoài, nhưng phi thuyền thật lớn lại đặc thù này vẫn là lần đầu tiên các nàng gặp được, hơn nữa từ trên khí thế do chiếc phi thuyền này tản ra, tuyệt đối không phải là phi thuyền đơn giản.
Rất nhiều tộc Xà Nhân bị chiếc phi thuyền đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hấp dẫn tầm mắt, ào ào nhìn lên trên bầu trời.
Không ít cường giả tộc Xà Nhân cảm thấy khiếp sợ!
Bọn họ biết rõ thời gian nữ vương tộc Xà Nhân rời đi đã đến, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào thời khắc này, ánh mắt phức tạp đến cực hạn.
“Đi thôi!” Vương Đằng không để ý đến những chuyện này, trực tiếp bay vào trong phi thuyền.
Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi liếc nhìn sâu sắc xuống thành Nhuế Xà ở bên dưới, một chút lưu luyến lóe lên trong mắt, cuối cùng quay đầu lại xông về phía chiếc phi thuyền dữ tợn vĩ đại kia.
Ngay sau đó, phi thuyền hóa thành một vệt sáng màu đen, lao lên trên vòm trời, lập tức biến mất trước mắt mọi người.
Rất nhiều người nhìn thấy một màn này, thật lâu không thể hồi phục tinh thần lại.
…
Trong căn phòng điều khiển phi thuyền.
Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi tò mò quan sát xung quanh, có một cảm giác giống như cô gái nông thôn vào thành phố.
Kể cả là người đẹp thì vẫn không thể che giấu được khí chất dân quê nồng đậm ở trên người các nàng.
“Ngồi đi, đều ngồi đi, đừng khách khí!” Vương Đằng kêu.
Viên Cổn Cổn lơ lửng trôi ra, mỉm cười với hai người.
“Wow, thật tròn!” Tiểu Thanh Nhi nhìn thấy Viên Cổn Cổn, ánh mắt lập tức trừng lớn, tò mò không thôi kêu lên.
“…” Đầu Viên Cổn Cổn đầy vạch đen: “Con nhóc có biết nói chuyện không thế hả, ai tròn, đây là hài hòa có hiểu không hả.”
“Hài hòa không phải là tròn trơn sao?” Tiểu Thanh Nhi giống như cảm thấy Viên Cổn Cổn thật dễ đùa, nên không e sợ, cười hì hì nói.
“Đi đi đi, lười nói chuyện với cô nhóc như ngươi, nói chuyện không biết suy nghĩ.” Hai cánh tay tròn tròn của Viên Cổn Cổn khoanh trước ngực, khinh thường nói.
“Hì hì.” Tiểu Thanh Nhi cảm thấy càng thêm dễ đùa, nhìn nó, cười hì hì.