Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2637 - Chương 2637. Trở Về Cũng Vô Dụng, Không Thể Gợi Lên Con Sóng Gì.

Chương 2637. Trở về cũng vô dụng, không thể gợi lên con sóng gì.
Chương 2637. Trở về cũng vô dụng, không thể gợi lên con sóng gì.

Vốn định thông qua hắn để lật ngược thế cờ, hiện giờ kể cả Kỳ Liên Phong đều bị đánh bại, lật ngược thế cờ này lật ra hiu quạnh.

Hai trận sau đó hoàn toàn không cần phải đấu, kể cả thắng đều vô dụng, bọn họ đã thua.

Thật ra khi Vũ Vân Tiên ra tay thì bọn họ đã biết mình thua, Kỳ Liên Phong cũng không đỡ nổi, hai người phía sau càng không cần phải nói.

Trên mặt cả đám lãnh đạo hội Thanh Viêm đều không nén nổi tức giận, hôm nay mất mặt thật sự mất rất lớn.

Trên võ đài, ánh kiếm cuối cùng chậm rãi tiêu tán, lộ ra tình hình trong đó.

Kỳ Liên Phong ngã trên võ đài, trước ngực có một vết kiếm sâu đến đủ để thấy xương.

Chiến giáp trên người đã sớm rách nát, hơn nữa rách nát thật triệt để, không chỉ vết kiếm khắp nơi, gần như chiến giáp nửa người trên đều đã vỡ vụn.

Uy lực một kiếm kia của Vũ Vân Tiên thật sự mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nổi.

Cho dù Vương Đằng trở về vào giờ phút này nhìn thấy một kiếm vừa rồi, chỉ sợ cũng hết sức kinh ngạc.

Vũ Vân Tiên đã thuận lợi tiến vào cấp Vũ Trụ, hơn nữa cảm ngộ ở phương diện lĩnh vực và cảm ngộ của Nhân Kiếm Hợp Nhất cũng có một tăng lên vĩ đại.

Thiên phú của vị Đế tử Đại Càn này thật sự không phải thiên tài bình thường có thể sánh bằng.

Kỳ Liên Phong vẫn chưa hôn mê, bò lên khỏi mặt đất, trong miệng không ngừng ho ra máu, sắc mặt hoảng sợ nhìn xem Vũ Vân Tiên ở đối diện.

Hắn thất bại!

Bại cực kỳ triệt để!

Một kiếm của đối phương thật sự kinh khủng đến cực hạn, kiếm của hắn đã bị phá, không hề có sức phản kháng.

Một khắc này, trong đầu của hắn vẫn còn lưu lại dư uy của một kiếm mới vừa rồi, khó có thể quên được.

Vũ Vân Tiên chậm rãi thu hồi chiến kiếm, không liếc nhìn đối phương nhiều thêm, xoay người bước xuống võ đài.

Kỳ Liên Phong càng sắc mặt tái nhợt, ánh mắt tràn ngập không cam lòng, thái độ khinh miệt của đối phương khiến cho hắn giống như phải nhận lấy sỉ nhục rất lớn.

Thằng hề lại chính là bản thân ta?

Ban đầu hắn còn chướng mắt những võ giả đi ra từ hội Tinh Thần này, không ngờ đến cuối cùng người bị khinh thường lại chính là bản thân hắn.

Quan trọng nhất là hắn bị đánh bại!

Đây là sự thật không thể phản bác.

Tất cả đều lấy sự thật nói chuyện, hắn đã thua, phải thừa nhận, nói gì đều vô dụng.

Người đang xem cuộc chiến ở bên dưới cuối cùng phục hồi tinh thần lại.

Người của hội Tinh Thần cũng lớn tiếng hoan hô, ba trận tỷ thí hoàn toàn thắng lợi, đây là chuyện tất cả mọi người thật sự không ngờ đến.

Hơn nữa ba trận tỷ thí này thắng lợi có ý nghĩa quan trọng, ý nghĩa rằng hội Tinh Thần bọn họ chiến thắng hội Thanh Viêm.

Không phải hội Thanh Viêm là thế lực cũ sao, không phải rất giỏi sao?

Kết quả còn không phải bị thất bại bởi hội Tinh Thần bọn họ!

Không khí vốn nản lòng thoái chí đảo qua không còn, uất ức trong lòng mọi người cũng lập tức tiêu tán không ít.

“Ha ha ha…” Vi Đức không để ý đến tình trạng thương tích của mình trực tiếp cười ha hả, quát to về phía đám người hội Thanh Viêm ở đối diện: “Hội Thanh Viêm, các ngươi không được!”

Nguyệt Kỳ Xảo cũng nhẹ nhàng thở ra trong lòng, trên khuôn mặt xinh đẹp không khỏi lộ ra ý cười.

Vương Đằng rời đi, giao hội Tinh Thần cho nàng quản lý, tối thiểu nàng không làm đến hội Tinh Thần không còn.

“Vũ đại ca, lợi hại!” Vi Đức nhìn Vũ Vân Tiên đi từ trên võ đài xuống, không khỏi giơ ngón tay cái lên.

“Bình thường!” Vũ Vân Tiên thản nhiên nói.

“…” Vi Đức.

Sao cứ cảm thấy bị làm màu.

Thông thường vị Đế tử của đế quốc Đại Càn này đều không nói gì, không ngờ mới vừa mở miệng đã làm màu như thế.

Lại nói, hình như người của hội Tinh Thần bọn họ đều am hiểu sâu đạo lý này.

“Xem ra ta không có cơ hội ra tay.” Borret thật bất đắc dĩ.

“Có thể đi bảng Tân Nhân!” Nguyệt Kỳ Xảo cười nói: “Cũng không biết khi nào vị hội trưởng kia của chúng ta mới trở về? Còn không trở về, bảng Tân Nhân sẽ đóng lại.”

“Đúng vậy, nghe nói học viện sắp mở ra đại điển thu đồ đệ, bảng Tân Nhân là một tiêu chuẩn bình xét quan trọng.” Vi Đức nói.

“Thằng cha kia vừa chạy đi chính là hơn nửa năm, thật sự đáng giận.” Nguyệt Kỳ Xảo tức giận nói.

Khi nói chuyện, phi thuyền của hội Thanh Viêm chậm rãi hạ thấp xuống, từng bóng dáng đột nhiên đi ra khỏi phi thuyền.

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo không khỏi dừng nói chuyện, nhìn lên trên bầu trời, chân mày hơi nhíu lại.

“Là Phong Thanh Viêm!” Vi Đức thấp giọng nói.

Người của hội Tinh Thần nhìn thấy Phong Thanh Viêm xuất hiện, đều ào ào trợn mắt nhìn, nếu không phải do hắn, khoảng thời gian này hội Tinh Thần đã không bị ép đến ngoan độc như vậy, thậm chí còn trì hoãn việc tu hành của không ít người.

Hiện giờ bảng Tân Nhân sắp đóng cửa, mà việc tu hành của bọn họ bị trì hoãn, thật sự có thể ảnh hưởng đến bái sư tiếp theo.

Chặn tiền đồ người ta, như giết cha mẹ người ta!

Thù này không hề nhỏ!

“Đừng nóng vội, để xem bọn chúng định làm gì.” Nguyệt Kỳ Xảo trấn an mọi người.

Lúc này trong lòng nàng có dự cảm xấu, Phong Thanh Viêm không phải người lương thiện gì, hội Thanh Viêm mới vừa thua thật khó coi trong trận đấu vừa rồi, giờ phút này đối phương lại tự mình xuất hiện, chắc chắn không phải đến để chúc mừng bọn họ thắng lợi đâu?

Đối mặt với hội Thanh Viêm thế lực có danh tiếng từ lâu này, nàng vẫn cảm thấy áp lực.

Trận chiến võ đài trước đó còn có đường thao tác, dù sao đều là người mới đối chiến, nhưng nếu là Phong Thanh Viêm và những lãnh đạo của hội Thanh Viêm này ra tay, vậy không có chuyện gì của bọn họ cả, dù sao chênh lệch thật sự quá lớn.

Bốp bốp bốp…

Lúc này, một trận vỗ tay truyền từ trên bầu trời xuống.

Phong Thanh Viêm đưa mắt nhìn xuống người của hội Tinh Thần, khẽ vỗ tay nói: “Hội Tinh Thần thật sự khiến cho ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa.”

“Vốn tưởng rằng chỉ có một Vương Đằng lên được mặt bàn, không ngờ các vị đều là những thiên tài có thiên phú rất mạnh.”

“Phong hội trưởng định nói điều gì?” Nguyệt Kỳ Xảo đứng lên, nhìn Phong Thanh Viêm, nhàn nhạt hỏi.

Hết chương 2637.
Bình Luận (0)
Comment