“Thật ra không có gì, ta là người yêu tài, chỉ thấy hơi tiếc thay cho thiên phú của các vị mà thôi.” Phong Thanh Viêm lắc đầu, tỏ vẻ tiếc hận, chậm rãi nói: “Lấy thiên phú của các vị, cần gì phải chịu ở dưới Vương Đằng chứ, không bằng đến hội Thanh Viêm của ta, ta sẽ cho các ngươi nhiều tài nguyên hơn, các ngươi có thể trưởng thành nhanh hơn, càng mạnh hơn hiện giờ.”
“Cuối cùng chân tướng rõ ràng sao?” Nguyệt Kỳ Xảo châm chọc nhìn Phong Thanh Viêm, nói: “Ngươi làm những thủ đoạn hạ lưu như vậy, không phải vì muốn thôn tính hội Tinh Thần sao? Hiện giờ thua lại chạy đến làm người tốt, coi bọn ta là kẻ ngốc sao?”
“Không thể nói như vậy, ta chỉ muốn để cho các ngươi nhận rõ hiện thực mà thôi, Vương Đằng kia không mang đến cái gì cho các ngươi cả, nửa năm này hắn hoàn toàn không có tin tức gì, chỗ tốt cho các ngươi trước đó đã tiêu hao tương đối rồi, còn không bằng tài nguyên do hội Thanh Viêm bọn ta cho thành viên bình thường, nói cho cùng, hắn chẳng qua chỉ cho các ngươi bánh vẽ thôi, các ngươi cần gì phải chấp nhặt chứ.” Phong Thanh Viêm không hề giận dữ, nhàn nhạt nói.
“Mặt khác, cánh cửa của hội Thanh Viêm bọn ta không chỉ mở ra cho vài người các ngươi, cũng rộng mở đối với các thiên tài khác của hội Tinh Thần, thiên phú của các ngươi đều rất không tệ, đừng ở hội Tinh Thần phí hoài, đến hội Thanh Viêm của ta đi, bảng Tân Nhân sắp kết thúc, nếu các ngươi còn không quyết định, về sau các ngươi nhất định sẽ phải hối hận.”
Nguyệt Kỳ Xảo hơi biến sắc, Phong Thanh Viêm này ngoan độc, tỷ thí không thắng được bọn họ lại trực tiếp rút củi dưới đáy nồi, bắt đầu mượn sức người, hơn nữa còn mượn sức ngay trước mặt công chúng như vậy, đây hoàn toàn không thèm coi hội Tinh Thần ra gì.
Vài người bọn họ có thể chống đỡ được hấp dẫn của Phong Thanh Viêm, nhưng những người khác chưa chắc đã chống đỡ được.
Những người khác đều nhìn thấy được thực lực của mấy người Kỳ Liên Phong, Văn Ngưng Phù, Gia Đăng, dưới bồi dưỡng của hội Thanh Viêm, bọn họ thật sự cấp tốc mạnh mẽ lên.
Nguyệt Kỳ Xảo đột nhiên rõ ràng, tỷ thí võ đài này không đơn thuần là vì thắng được hội Tinh Thần.
Đương nhiên, thắng là tốt nhất!
Nhưng mục đích càng lớn hơn nữa của bọn họ là vì triển lãm thực lực của bản thân!
Cho dù bọn họ thua, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của đám người Kỳ Liên Phong, cho dù ai đều không cách nào phủ nhận.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy được.
Không phải ai cũng có thể tiến vào top ba mươi trên bảng Tân Nhân, đối với rất nhiều thiên tài, chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ như vậy là đủ.
Top mười, bọn họ hoàn toàn không dám hy vọng xa vời.
“Chỉ cần hội trưởng của bọn ta trở về, thực lực của mọi người tự nhiên sẽ nhanh chóng đuổi kịp những người khác.” Suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển trong đầu Nguyệt Kỳ Xảo, vội vàng nói: “Hội trưởng của bọn ta chính là Luyện đan sư cấp Tông sư đỉnh phong, chuyện này không làm khó được hắn.”
Người của hội Tinh Thần nghe được lời Nguyệt Kỳ Xảo nói, cảm xúc vốn hơi xao động lại lập tức không khỏi bình tĩnh lại.
Không sai!
Hội trưởng chính là Luyện đan sư cấp Tông sư đỉnh phong, trước đó bọn họ đã được hưởng thụ một ít chỗ tốt, lấy thủ đoạn của hội trưởng, tăng thực lực của bọn họ lên chắc chắn không nói chơi.
Huống hồ hiện giờ hội Tinh Thần mới thành lập, nếu bọn họ ở lại, vậy chính là nhân vật cấp nguyên lão, không phải người gia nhập sau đó có thể sánh bằng.
Đây không thể nghi ngờ là một cơ hội tuyệt hảo, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua được.
Suýt chút nữa bị Phong Thanh Viêm kéo lệch!
Rất nhiều người mới vừa kiên định lại ý tưởng trong lòng, nhưng cũng có một số người ánh mắt lóe lên, bọn họ cảm thấy gia nhập hội Thanh Viêm vẫn có thể xem như là lựa chọn tốt.
Thế lực có danh tiếng từ lâu có ưu thế của thế lực có danh tiếng từ lâu, ít nhất ở hội Thanh Viêm, người khác không dám khó xử bắt nạt bọn họ.
Nhưng ở hội Tinh Thần, bọn họ luôn luôn gặp phải sự xa lánh của nhiều thế lực khác.
Trước kia chính là như thế, tuy rằng lần này hội Tinh Thần thắng trận chiến võ đài, đối phương có thể sẽ yên tĩnh một khoảng thời gian, nhưng về sau thì sao?
Không có ai muốn lấy thời gian quý giá của chính mình tiêu tốn trên tranh đấu can đảm này.
Ở học viện tinh không, thời gian rất quý giá, tất cả mọi người đang giành giật từng giây từng phút tu hành.
Bởi vì một khi thả lỏng, hoặc lãng phí quá nhiều thời gian, người khác sẽ nhân cơ hội vượt qua.
Một bước lạc hậu, từng bước lạc hậu.
Võ giả, nhất định phải tranh giành!
Thứ tranh giành không chỉ đơn thuần là tài nguyên, càng là thời gian.
“Luyện đan sư cấp Tông sư đỉnh phong thật sự rất giỏi, nhưng Vương Đằng chỉ có một mình, hắn để ý được cả sao?” Phong Thanh Viêm nở nụ cười, cười cực kỳ khinh thường: “Hội Thanh Viêm bọn ta, chỉ riêng Luyện đan sư cấp Tông sư đã có mấy người, chứ đừng nói đến Luyện đan sư cấp Đại sư, muốn có đan dược gì, cơ bản bên trong đều có thể cung cấp, lại còn rẻ hơn Tàng Bảo các của học viện.”
“Một khi đã như vậy, ngươi cần gì phải hao tốn hết tâm tư đến lôi kéo hội trưởng của bọn ta chứ?” Nguyệt Kỳ Xảo cười lạnh: “Hơn nữa ngươi đừng quên, hiệu suất luyện đan của hội trưởng bọn ta không phải Luyện đan sư bình thường có thể so sánh được, đan dược do một mình hắn luyện chế sánh ngang với đan dược do vài vị Luyện đan sư cấp Tông sư luyện chế, hơn nữa hiệu quả rất tốt, kể cả đám người Đan Thánh Đào Uyên, Tông sư Bồ Nguyên Trung đều cực kỳ tán thành, một điểm này, Luyện đan sư của các ngươi so sánh được sao?”
“Về phần giá cả, ha ha, người đã từng mua chỗ thành viên của hội Tinh Thần bọn ta đều biết, tuyệt đối còn rẻ hơn của các ngươi.”
Phong Thanh Viêm hơi nheo mắt lại, lạnh nhạt nhìn Nguyệt Kỳ Xảo, nói: “Ta không ngờ ngươi phó hội trưởng của hội Tinh Thần này lại răng lưỡi bén nhọn đến như vậy.”
“Cảm ơn khích lệ!” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
Ở bên cạnh Vương Đằng lâu rồi, nàng không học được cái gì khác, nhưng thủ đoạn mắng người lại học được không ít.
“…” Phong Thanh Viêm nghẹn họng.