Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2641 - Chương 2641. Trở Về Cũng Vô Dụng, Không Thể Gợi Lên Con Sóng Gì. (5)

Chương 2641. Trở về cũng vô dụng, không thể gợi lên con sóng gì. (5)
Chương 2641. Trở về cũng vô dụng, không thể gợi lên con sóng gì. (5)

Bọn họ đều sẽ không nhiều lời về việc này, đối phương vốn chính là nể mặt mũi của Vương Đằng nên đến hỗ trợ, giúp đỡ là tình cảm, không giúp đỡ là bổn phận.

Tình huống hiện giờ thật rõ ràng đã vượt qua mong muốn trong lòng bọn họ, Phong Thanh Viêm quá mạnh mẽ cứng rắn, bọn họ quả quyết sẽ không cứng đối cứng với hắn.

Nụ cười nhàn nhạt hiện lên trên mặt Phong Thanh Viêm, tất cả đều trong khống chế.

Vù!

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có một phi thuyền màu đen dữ tợn đang từ trên bầu trời đằng xa cấp tốc đến đây, cuối cùng chậm rãi dừng lại ở trên không võ đài.

“Phi thuyền cấp Giới Chủ!” Ánh mắt đám người Phong Thanh Viêm chớp lóe.

Một phi thuyền cấp Giới Chủ, không phải võ giả bình thường có thể ngồi lên được, kể cả phi thuyền do đám người Phong Thanh Viêm bình thường dùng đến cũng là phi thuyền cấp Giới Chủ.

Mà phi thuyền cấp Giới Chủ trước mắt có hình dáng thật kỳ lạ, phát ra một vẻ giết chóc, vừa nhìn đã biết không hề đơn giản.

Vì thế bọn họ đều không khỏi suy đoán có phải lại có cường giả nào đó đến không?

Phong Thanh Viêm khoanh tay đứng, khuôn mặt vô cảm nhìn chiếc phi thuyền kia, Vương Đằng này thật sự không đơn giản, lại có thể dẫn nhiều người đến hỗ trợ cho hắn như vậy!

Cửa khoang thuyền mở ra, một bóng dáng bay ra từ trong đó, rơi xuống.

“A, nhiều người như vậy, thật náo nhiệt!”

Một âm thanh theo đó truyền đến.

“Vương Đằng!”

“Lão đại!”

“Hội trưởng!”

Khi đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Borret, Vi Đức nhìn thấy bóng dáng kia, ào ào vui mừng quá đỗi, trực tiếp kêu thành tiếng.

“Vương Đằng!” Phong Thanh Viêm nheo mắt lại: “Trở về thật đúng lúc!”

“Nhưng trở về cũng vô dụng, không gợi lên nổi con sóng nào!”

Kế Phi Vân và Vu Minh không khỏi nhẹ nhàng thở ra, tên này trở về thì tốt, bọn họ cũng có thể công thành lui thân, bọn họ thật sự không muốn cứng đối cứng với Phong Thanh Viêm.

Vương Đằng rơi xuống bên cạnh đám người Nguyệt Kỳ Xảo, hắn vừa trở về đã nghe nói đến chuyện tỷ thí võ đài giữa hội Thanh Viêm và hội Tinh Thần, cho nên vội vàng chạy tới.

May mắn, hình như không đến trễ!

Ít nhất từ trên tình huống ở đây lúc này, tình hình còn chưa đến mức không thể khống chế được.

“Học đệ Vương Đằng!” Đồng Ân kêu lên.

“Cảm ơn vài vị học trưởng học tỷ hỗ trợ.” Vương Đằng nhìn thấy đám người Đồng Ân, lập tức hiểu rõ có chuyện gì, lập tức ôm quyền nói.

“Không cần khách khí, tiện tay mà thôi.” Đồng Ân xua tay, lại truyền âm nói: “Ngươi cẩn thận một chút, Phong Thanh Viêm này không dễ chọc, hình như hắn sắp lên cấp Bất Hủ, chúng ta đều không dám đắc tội quá mức.”

Vương Đằng gật đầu, trong lòng cũng hơi nghiêm trọng.

Phong Thanh Viêm lại sắp lên cấp Bất Hủ sao?

Đồ con chó này!

Muốn lên cấp thì ngoan ngoãn trở về tu luyện không được sao? Cứ phải đến tìm một thế lực mới như bọn họ để phiền toái, ăn no rửng mỡ.

Hung hăng mắng mỏ một trận trong lòng, Vương Đằng quay đầu, ánh mắt nhìn về phía đám người Nguyệt Kỳ Xảo.

Ngay sau đó, tầm mắt của hắn lập tức dừng lại ở trên mặt Nguyệt Kỳ Xảo.

“Là ai đánh?” Sắc mặt Vương Đằng lập tức âm trầm xuống, hỏi.

Đánh người không đánh mặt, huống hồ là mặt của phụ nữ.

Quả thật khinh người quá đáng!

Tuy rằng hắn cũng thường xuyên làm như vậy, nhưng rơi lên trên đầu người của mình, hắn không tiếp nhận được.

Nguyệt Kỳ Xảo không nói gì, Phong Thanh Viêm không dễ chọc, nàng không muốn Vương Đằng vì việc này mà làm ra một vài chuyện đánh mất lý trí.

“Lão đại, là con mụ kia đánh.” Vi Đức lại không nghĩ nhiều như thế, trực tiếp chỉ vào Nguyễn Bán Liên nói.

“Là ta đánh thì sao?” Nguyễn Bán Liên vốn không định phủ nhận, bước tới trước một bước, không hề yếu thế nhìn Vương Đằng, cười lạnh nói.

Đối với Vương Đằng, nàng không hề có bất cứ kiêng kỵ gì.

Tuy rằng thiên phú của Vương Đằng mạnh thật, nhưng về phương diện thực lực vẫn còn chưa phát triển, nàng có gì phải sợ.

“Là ngươi đánh?!” Vương Đằng vô cảm nhìn nàng, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh: “Rất tốt!”

“Thừa nhận thì tốt!”

Vừa dứt lời, không trung lập tức vang lên một trận nổ đùng.

Rầm!

Bóng dáng của Vương Đằng cực kỳ đột ngột biến mất tại chỗ, thân thể mạnh mẽ bộc phát ra tốc độ cực hạn, lại phối hợp với ‘Không Thiểm’, hắn gần như trong phút chốc đã xuất hiện ở trước mặt Nguyễn Bán Liên, nở nụ cười lạnh với đối phương.

“Muốn chết?”

Đồng tử của Nguyễn Bán Liên chợt co rút lại, không ngờ tốc độ của Vương Đằng lại nhanh đến như thế, nhưng nàng không hề sợ hãi, ngược lại cười lạnh, một chưởng đánh mạnh ra.

Vương Đằng đấm ra một quyền, trực tiếp đánh vào lòng bàn tay đối phương.

Rầm!

Quyền chưởng của hai người va chạm, dư ba nguyên lực đổ cuốn ra bốn phía.

Rắc rắc!

Một tiếng nứt vỡ truyền ra, cánh tay Nguyễn Bán Liên vặn vẹo, tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong miệng, thân hình không theo khống chế đổ bay ra ngoài.

Một màn này kinh sợ ngơ ngác vô số!

Nguyễn Bán Liên chính là cấp Vực Chủ, lại bị Vương Đằng dùng một quyền đánh gãy tay, khiến cho không ai có thể tin tưởng nổi.

Lúc này, thân hình Vương Đằng lại chợt lóe, đuổi theo Nguyễn Bán Liên.

“Vương Đằng, ngươi dám!” Sắc mặt Phong Thanh Viêm trở nên khó coi quát lạnh.

Hắn vốn không định ra tay, nhưng độ mạnh mẽ của Vương Đằng lại vượt ra ngoài dự đoán trước của hắn, lúc này không thể không ra tay, một tay hắn trảo ra, nguyên lực hóa thành một dấu trảo, hung hăng chộp về phía Vương Đằng.

Nhưng vẫn chậm hơn một bước.

Vương Đằng không trốn không tránh, một cái tát vung lên, dừng trên mặt Nguyễn Bán Liên, khiến toàn thân nàng bay ra ngoài.

Bốp!

Ngay sau đó, một tiếng vang thanh thúy mới đột ngột vang lên trong không trung, quanh quẩn thật lâu không thôi.

Khuôn mặt của Nguyễn Bán Liên đang lấy một tốc độ mắt thường có thể thấy được sưng lên, còn sưng phù đến kinh khủng hơn mặt của Nguyệt Kỳ Xảo.

Một ngụm máu tươi phun ra, xen lẫn hai chiếc răng vỡ.

Đối với võ giả, theo tu luyện, có thể cường hóa toàn thân, thực lực càng mạnh thì các bộ phận thân thể được cường hóa càng khoa trương.

Ví dụ như hàm răng của các võ giả cấp Vực Chủ, thậm chí có thể trực tiếp cắn nát nguyên vật liệu kim loại cực kỳ chắc chắn, thật sự còn dùng tốt hơn binh khí bình thường.

Hết chương 2641.
Bình Luận (0)
Comment