Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2646 - Chương 2646. Đừng Dùng Tư Tưởng Dơ Bẩn Kia Của Ngươi Để Làm Vấy Bẩn Sự Cao Thượng Của Ta. (5)

Chương 2646. Đừng dùng tư tưởng dơ bẩn kia của ngươi để làm vấy bẩn sự cao thượng của ta. (5)
Chương 2646. Đừng dùng tư tưởng dơ bẩn kia của ngươi để làm vấy bẩn sự cao thượng của ta. (5)

“À…” Nguyệt Kỳ Xảo kéo dài giọng, gật đầu nói: “Hóa ra là như vậy, hiểu lầm! Hiểu lầm!”

“Đừng dùng tư tưởng dơ bẩn kia của ngươi để làm vấy bẩn sự cao thượng của ta.” Vương Đằng nói.

“…” Nguyệt Kỳ Xảo.

Thằng cha này còn không thôi đi.

Cho chút nước đã lập tức tạo sóng.

Nàng không để ý đến Vương Đằng, bỏ qua hắn, trực tiếp nghênh đón.

Cảnh ngộ đám người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi gặp phải khiến cho nàng hơi đồng tình, lại hơi bội phục, nàng cảm thấy bản thân nên hiểu rõ về đối phương một chút.

Cũng không cần Vương Đằng giới thiệu, mấy cô gái nhanh chóng đã hòa hợp với nhau, cười cười nói nói, hoàn toàn gạt Vương Đằng sang bên cạnh.

Vương Đằng hơi câm lặng.

Lúc này, đột nhiên có người chọc thắt lưng Vương Đằng.

“Đù má, Mập, sao ngươi lại biến thành dáng vẻ như vậy?” Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ cả người là máu của Vi Đức, không khỏi hoảng hốt.

“A… lão đại ngươi mới nhìn thấy tình trạng bi thảm của ta sao? Máu này của ta đều đổ vì hội Tinh Thần chúng ta.” Vi Đức u oán nói.

“Khụ khụ.” Vương Đằng chột dạ giả bộ ho khan một tiếng, vội vàng lấy ra một viên đan dược chữa thương, tỏ vẻ nghiêm trang nói: “Làm sao có thể, ta vừa liếc mắt đã nhìn thấy ngươi ở trong đám người, nào, ăn viên đan dược này trước, anh đây đảm bảo ngươi lập tức khôi phục như lúc ban đầu.”

Vi Đức không hề khách khí, nhận lấy đan dược nhét vào trong miệng, một dòng nước ấm lập tức lưu chuyển từ bụng ra khắp toàn thân, vết thương trên thân thể lấy tốc độ cực nhanh khép lại, kết vảy, sau đó rơi xuống, hắn thoải mái đến suýt chút nữa rên rỉ ra.

“Lão đại, đan dược của ngươi quả nhiên là thứ tốt.”

Vi Đức cảm thán nói.

“Đó là chắc chắn.” Vương Đằng vỗ bả vai hắn, nói: “Nói nghe coi, sao ngươi lại biến thành dáng vẻ như thế này?”

“Chuyện này nói ra thì dài…” Vi Đức hít một hơi thật sâu, chuẩn bị bắt đầu thuật lại sự tích anh dũng của mình.

“Vậy nói ngắn gọn đi.” Vương Đằng cắt ngang lời hắn, nói.

“…” Vi Đức nghẹn họng, buồn bực nói: “Trận chiến võ đài trước đó, ta là người thứ hai ra sân, vì thắng được trận đấu, ta dùng thân thể đón đỡ một đòn của đối phương, sau đó cũng cho đối phương một búa, he he, thằng cha kia trực tiếp bị ta chém trúng không dậy nổi.”

“Được đấy, ngươi thằng nhãi này ngoan độc.” Vương Đằng hơi biến sắc, hơi lau mắt mà nhìn tên Mập này.

Trước kia Vi Đức chính là thật sự hèn nhát, không ngờ lần này vì thắng được trận đấu lại lấy thân thể của chính mình ra đón đỡ công kích của đối phương, thật sự bằng bất cứ giá nào.

Trong lòng hắn cũng hơi xúc động, vì hội Tinh Thần này, tất cả mọi người thật gắng sức, hắn là hội trưởng, so sánh với bọn họ, thật sự có phần không hoàn thành trách nhiệm.

“He he, ta không thể khiến lão đại ngươi mất mặt mà.” Vi Đức cười he he, nhận được tán thành của Vương Đằng khiến cho hắn cực kỳ vui vẻ.

Vương Đằng lại vỗ bả vai hắn, nói: “Ngươi đỡ một đòn của đối phương, thân thể vẫn còn chịu đựng được, xem ra bình thường cũng có luyện thể?”

“Đúng, ta tu luyện một môn công pháp loại luyện thể.” Vi Đức không hề giấu giếm, gật đầu nói.

“Mấy thứ này, ngươi cầm tu luyện.” Vương Đằng ngẫm nghĩ, lấy ra mấy viên tinh thạch màu đỏ tươi từ trong nhẫn không gian, ném cho Vi Đức nói.

“Đây là cái gì?” Vi Đức quan sát tinh thạch màu đỏ tươi trong tay, tò mò hỏi.

“Thứ tốt, có thể tăng cường lực lượng thân thể, cầm hấp thu.” Vương Đằng nói.

Những thứ này là vật tinh huyết kết tinh hắn phát hiện ra ở dưới đáy ao máu sau khi hút cạn nó, có hiệu quả kỳ diệu giống như ao máu.

Tuy rằng không có tác dụng gì đối với hắn, nhưng lấy tính cách của hắn, đã thấy được, tự nhiên không thể bỏ qua, nên mang nó về.

“Tăng cường lực lượng thân thể!” Ánh mắt Vi Đức sáng lên, vội vàng nói: “Cảm ơn lão đại!”

Lúc hai người nói chuyện không hề giấu người khác, rất nhiều thành viên của hội Tinh Thần đều thấy được, trong lòng không ngừng hâm mộ.

Vi Đức lại nhận được ban thưởng của hội trưởng!

Hơn nữa tinh thạch màu đỏ tươi kia lại có thể tăng cường thân thể, thứ tốt, bọn họ cũng muốn.

“Hội trưởng!” Nguyệt Kỳ Xảo mở miệng, muốn nói lại thôi.

“Ta biết rõ ngươi định nói gì, yên tâm đi, tiếp theo ta sẽ luyện chế một ít đan dược cấp Tông sư, đặc biệt dùng để tăng tu vi lên, hễ là người có cống hiến cho hội Tinh Thần đều sẽ nhận được ban thưởng tương ứng.” Vương Đằng vung tay lên, nhìn mọi người cười nói.

Thành viên của hội Tinh Thần ở đây đều ánh mắt sáng lên, nên đi đều đã đi, hiện giờ người còn lưu lại đây chắc chắn đều là người có cống hiến cho hội Tinh Thần.

Chờ đợi và kiên trì của bọn họ, hiện giờ sẽ nhận được hồi báo!

Mọi người không khỏi kích động trong lòng.

“Hội trưởng vạn tuế!”

Không biết là ai hô lớn một tiếng, ngay sau đó những người khác cũng hô ầm lên.

Trong lúc này, cả phi thuyền đều là tiếng reo hò của mọi người.

Nguyệt Kỳ Xảo nhìn thấy một màn này, khóe miệng nhếch lên cười, những người này có thể kiên trì, nàng tự nhiên cũng không hy vọng bọn họ không có thu hoạch gì cả.

Hiện giờ Vương Đằng đã lo nghĩ đến một điểm này, nàng yên tâm.

Tin tưởng có Vương Đằng ra tay, thực lực của hội Tinh Thần nhất định sẽ nghênh đón một lần bùng nổ mạnh.

Một điểm này, nàng rất tin tưởng Vương Đằng.

Nếu là những người khác, nàng có thể sẽ không tự tin như thế, nhưng là lời Vương Đằng nói, tất cả đều có thể.

Trong trang viên của Vương Đằng.

Những người khác đã rời đi, chỉ còn lại mấy người Vương Đằng, Nguyệt Kỳ Xảo, Vi Đức, Vũ Vân Tiên, Borret.

Đương nhiên, mấy người của tiểu đội Đồng Ân cũng ở đây.

Còn có hai người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi nữa.

Vương Đằng ngồi trên ghế sofa, nghe Nguyệt Kỳ Xảo thuật lại chuyện đã xảy ra ở hội Tinh Thần trong khoảng thời gian này.

Hắn vội vàng trở về, mặc dù biết được một ít chuyện, nhưng không phải biết rõ tất cả mọi chuyện.

Theo Nguyệt Kỳ Xảo thuật lại, tia sáng lạnh dần dần lộ ra trong mắt Vương Đằng, lạnh giọng nói: “Hội Thanh Viêm, thật đúng là càng ngày càng vô sỉ.”

“Cách làm người của Phong Thanh Viêm thật sự không dám khen tặng.” Đồng Ân lắc đầu nói.

Hết chương 2646.
Bình Luận (0)
Comment