Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2645 - Chương 2645. Đừng Dùng Tư Tưởng Dơ Bẩn Kia Của Ngươi Để Làm Vấy Bẩn Sự Cao Thượng Của Ta. (4)

Chương 2645. Đừng dùng tư tưởng dơ bẩn kia của ngươi để làm vấy bẩn sự cao thượng của ta. (4)
Chương 2645. Đừng dùng tư tưởng dơ bẩn kia của ngươi để làm vấy bẩn sự cao thượng của ta. (4)

“Vì sao cái gì, đâu có nhiều vì sao như vậy, bọn ta cảm thấy thú vị, cho nên gia nhập chứ sao.” Đồng Ân không coi là quan trọng nói: “Hay là nói ngươi chướng mắt chiến lực của mấy người bọn ta?”

“Thế thì không đến mức, thực lực của vài vị học trưởng học tỷ vẫn lợi hại, đại khái nhìn ra được có thể đỡ năm quyền của ta.” Vương Đằng sờ cằm nói.

“…” Đám người Đồng Ân trực tiếp câm lặng.

Thần cmn nhìn ra đại khái có thể đỡ được năm quyền của ngươi!

Thật sự cảm ơn sự thừa nhận của ngươi!

Mấy người Đồng Ân không biết mình đang được coi trọng hay bị khinh thường nữa!

Mấy người bọn họ dù sao đều là cường giả cấp Vực Chủ, kết quả ở trong mắt Vương Đằng lại chỉ có thể đỡ được năm quyền của hắn.

Nghe đánh giá như thế, bọn họ thật sự muốn khóc.

“Nếu vài vị học trưởng học tỷ muốn gia nhập hội Tinh Thần, vậy nhất định phải làm việc dựa theo quy củ của hội Tinh Thần.” Vương Đằng không để ý đến bọn họ đang nghĩ cái gì, tiếp tục nói: “Chơi thì chơi, nhưng quy củ không thể loạn.”

“Đó là đương nhiên, bọn ta không phải là kẻ ngốc.” Đồng Ân liếc xéo nói.

Vương Đằng nhìn Nguyệt Kỳ Xảo, đối phương suy tư một chút, gật đầu.

“Vậy được, hoan nghênh các vị học trưởng học tỷ gia nhập.” Vương Đằng chìa tay ra, cười nói.

“He he, về sau ngươi chính là hội trưởng của bọn ta, phải bảo vệ cho bọn ta.” Đồng Ân cười he he, không hề tỏ vẻ ta đây là học tỷ.

“Hội trưởng, về sau bọn ta đi theo ngươi lăn lộn.” Đám người Viên Bạch, Tất Nghiêu cũng cười nói.

“Dễ bàn! Dễ bàn!” Vương Đằng không hề sợ, vài cấp Vực Chủ mà thôi, hiện giờ hắn còn bảo vệ được.

Trên mặt đám người hội Tinh Thần ở phía sau không khỏi lộ ra vẻ hớn hở, vài học trưởng học tỷ cấp Vực Chủ gia nhập, thực lực của hội Tinh Thần lại tăng mạnh.

Càng quan trọng hơn là hình như bối cảnh của vài học trưởng học tỷ này đều không bình thường, trước đó kể cả hội trưởng của hội Thanh Viêm đều dám mắng.

Đây chẳng khác nào tiêm vào trong lòng không ít người của hội Tinh Thần một liều thuốc trợ tim!

Quả nhiên chỉ cần hội trưởng trở về, tất cả vấn đề đều sẽ giải quyết dễ dàng.

Rất nhiều người nhìn Vương Đằng, trong mắt mang theo kính nể.

Hội trưởng vừa trỏ về đã đánh mặt phó hội trưởng hội Thanh Viêm, xả cơn tức thay cho bọn họ.

Hơn nữa hội Thanh Viêm ăn thua thiệt, nhưng không hề có cách nào cả, chỉ có xám xịt rời đi.

Hiện giờ lại còn hấp dẫn vài vị học trưởng học tỷ gia nhập.

Tất cả đều là chuyện phó hội trưởng của bọn họ không làm được.

Đương nhiên, phó hội trưởng của bọn họ cũng thật lợi hại, nếu không nhờ phó hội trưởng, bọn họ cũng không chiến thắng được hội Thanh Viêm.

Những ý niệm này thoáng hiện lên ở trong lòng người trong hội Tinh Thần, khiến tâm tình vốn u ám của bọn họ được quét sạch, hiện giờ trong lòng tràn đầy nhiệt tình.

“Được rồi, mọi người đi về trước đã, có chuyện gì trở về rồi nói.” Vương Đằng nhìn xung quanh, mở miệng nói.

“Đúng, đi về trước!” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu.

Vương Đằng dẫn đầu xông lên phi thuyền Ma Sát đang đậu trên bầu trời, đám người Nguyệt Kỳ Xảo vội vàng đuổi theo.

Đám người Đồng Ân thu hồi phi thuyền của mình, cũng tiến vào trong phi thuyền Ma Sát, bọn họ hết sức tò mò với chiếc phi thuyền này của Vương Đằng, đều muốn đi lên xem.

Sau khi tiến vào trong phi thuyền, mấy người tò mò quan sát xung quanh, dần dần lộ ra vẻ kinh ngạc trong mắt.

“Chiếc phi thuyền này không đơn giản!” Đồng Ân sờ nơi này, mó nơi kia, cảm thán nói: “Kể cả ở trong cấp Giới Chủ thì chiếc phi thuyền này cũng tuyệt đối là tinh phẩm trong tinh phẩm, Vương Đằng kiếm được nó từ đâu vậy?”

“Ngươi đi hỏi thử xem chẳng phải sẽ biết sao.” Tất Nghiêu nói.

“Vương Đằng, Vương Đằng, ngươi kiếm đâu ra chiếc phi thuyền này vậy?” Đồng Ân lập tức đuổi theo bước chân của Vương Đằng, hỏi.

“Đây là phi thuyền của tộc Nghĩ Nhân, ta có được trong lúc vô tình.” Vương Đằng nói.

“Phi thuyền của tộc Nghĩ Nhân?!” Đồng Ân hơi sửng sốt, nhíu mày suy ngẫm một lúc, đột nhiên nói: “Tộc Nghĩ Nhân ngươi đang nói là tộc Nghĩ Nhân cực kỳ thích giết hại kia hả?”

“Đúng.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Khó trách, khó trách ta lại cảm thấy một luồng khí thế cực kỳ hung hãn từ trên chiếc phi thuyền này.” Đồng Ân chợt nói.

“Lại là phi thuyền của chủng tộc kia, hội trưởng ngươi thật may mắn.” Tất Nghiêu cảm thán nói.

“May mắn mà thôi.” Vương Đằng cười nói.

“Nếu chiếc phi thuyền này di chuyển trong vũ trụ, có khi sẽ gây ra một ít phiền toái không cần thiết.” Duy Na nói.

“Không có việc gì, nếu ta đã lấy nó ra, vậy không sợ người khác tới cướp.” Hiện giờ Vương Đằng đầy đủ tự tin, nhàn nhạt nói.

“Xem ra lần này thực lực của ngươi tăng lên không hề nhỏ.” Đồng Ân ý vị sâu xa nói.

Khi nói chuyện, mấy người đi đến phòng điều khiển chính, hai bóng dáng đi ra đón chào.

“Thương Châu? Tiểu Thanh Nhi!” Đồng Ân nhìn thấy người đến, vừa mừng vừa sợ.

Trong khoảng thời gian Vương Đằng bế quan, nàng đã thân quen với hai người Thương Ngọc, Tiểu Thanh Nhi ở hành tinh Hạt Vương, giờ phút này nhìn thấy các nàng xuất hiện ở đây, vừa kinh ngạc đồng thời tự nhiên cũng thật vui vẻ.

“Đồng Ân!” Thương Ngọc khẽ gật đầu.

“Thật sự là các ngươi, nhưng sao dáng vẻ của các ngươi lại…” Đồng Ân nhìn dáng vẻ của hai người, hơi nghi hoặc.

Nếu không phải khí chất của hai người quá mức đặc thù, hơn nữa lại là tộc Xà Nhân, nàng chưa chắc đã có thể nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên.

“Một chút biến hóa nho nhỏ mà thôi.” Thương Ngọc nói: “Mặt khác, hiện giờ ta tên là Thương Ngọc, ngươi có thể trực tiếp gọi tên này của ta.”

“Thương Ngọc!” Đồng Ân khẽ gật đầu, không hỏi nhiều, cười nói: “Tên này không tồi.”

“Vương Đằng, các nàng là?” Nguyệt Kỳ Xảo tò mò quan sát hai cô gái tộc Xà Nhân, sắc mặt hơi kỳ quái.

Thằng cha này ra cửa một chuyến, lại mang về theo hai cô gái tộc Xà Nhân xinh đẹp như vậy.

Một cô thành thục, một cô ngây thơ, đủ bộ!

Đây là định làm gì?

Tình hình như thế, không phải do nàng nghĩ nhiều.

“Thu hồi tâm tư xấu xa của ngươi lại, các nàng là người bản địa ở trên hành tinh Hạt Vương…” Vương Đằng nhìn thấy vẻ mặt của nàng, không khỏi tức giận trừng mắt lườm xéo nàng, sau đó giải thích đơn giản một lần.

Hết chương 2645.
Bình Luận (0)
Comment