Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2654 - Chương 2654. Đây Là Muốn Một Bước Lên Trời! (4)

Chương 2654. Đây là muốn một bước lên trời! (4)
Chương 2654. Đây là muốn một bước lên trời! (4)

Còn Vũ Dạ Nam hoàn toàn dựa vào bản thân lĩnh ngộ ba loại lĩnh vực thất giai, đây mới là thiên tài chân chính!

Thật ra hắn không biết, Vũ Dạ Nam ăn gian, lúc nàng ở cấp Vũ Trụ đỉnh phong chẳng qua mới chỉ lĩnh ngộ lĩnh vực lục giai, căn bản không phải thất giai.

‘Kim lĩnh vực’: 3500/7000 (thất giai)

‘Thổ lĩnh vực’: 2900/7000 (thất giai)

‘Thủy lĩnh vực’: 2800/7000 (thất giai)

Ngay sau đó Vương Đằng nhìn về phía một bong bóng thuộc tính cuối cùng.

Bong bóng thuộc tính này trực tiếp dung nhập vào trong thân thể Vương Đằng, hóa thành một luồng sức mạnh quỷ dị thổi quét toàn thân hắn khiến thân thể của hắn phát sinh biến hóa kỳ diệu nào đó.

“Thiên phú thân thể cấp Thánh!” Vương Đằng cực kỳ kinh ngạc, trước đó hắn đã đoán được có khả năng Vũ Dạ Nam có được một thiên phú loại thân thể nào đó, nhưng không ngờ lại là loại thiên phú này.

Trước đó hắn đã nhận được thiên phú thân thể cấp Thánh này từ trên người Gallup, khi đối phương luyện thể ở Lôi cốc, đã rơi ra loại thiên phú này.

Lần này Vương Đằng có thể hấp thu rất nhiều lực tinh huyết ở trong ao máu, trừ bỏ nhiều loại công pháp luyện thể mạnh mẽ mình tu luyện ra, còn có một nguyên nhân rất lớn, đó chính là có được thiên phú thân thể cấp Thánh này.

Bình thường thiên phú thân thể càng cao, năng lực thừa nhận đối với các loại lực lượng có thể tăng cường thân thể cũng sẽ càng mạnh.

Cho nên Vương Đằng vẫn thật sự rất thích thiên phú thân thể cấp Thánh này.

Lúc này Vũ Dạ Nam rơi xuống trọn vẹn 18500 điểm thuộc tính thiên phú thân thể cấp Thánh, đối với Vương Đằng, như vậy có thể khiến thiên phú thân thể cấp Thánh của hắn tăng lên một mảng lớn.

‘Thiên phú thân thể cấp Thánh’: 19850/50000

“Thiên phú của học tỷ Vũ Dạ Nam chắc chắn khai phá còn sâu sắc hơn Gallup, lần này tiện nghi ta, khi nào có cơ hội lại tìm nàng luận bàn một phen xem sao?” Vương Đằng cảm nhận biến hóa thiên phú trong cơ thể mình, thầm suy nghĩ trong lòng.

Vương Đằng vừa kiểm kê thu hoạch, vừa bước ra ngoài theo mọi người.

Chỉ chốc lát sau, mấy người đã trở về trong điện Chấp Sự trước đó, Vũ Dạ Nam đứng ở cửa điện, giống như đang chờ đợi cái gì.

“Học tỷ?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.

“Chờ đấy.” Vũ Dạ Nam thản nhiên nói.

“Nha!” Vương Đằng bất đắc dĩ, xem ra đối phương không có tâm tình nói chuyện với hắn, vì không bị ăn đánh, hắn vẫn đàng hoàng tử tế đợi ở bên cạnh.

Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi nhìn xem hơi buồn cười, không ngờ thằng cha này cũng biết sợ.

Đợi một lát, không gian trước mắt dao động, đột nhiên có một bóng người hư ảo xuất hiện ở phía trước đại điện.

Thân hình của người này hoàn toàn mơ hồ, không thể nhìn thấy rõ dáng vẻ của nàng.

Chỉ có thể từ một vài chi tiết bên ngoài có thể nhìn ra được đối phương là một người phụ nữ.

Vương Đằng không khỏi kinh hãi, nếu đối phương không trực tiếp xuất hiện ở trước mắt bọn họ, hắn thậm chí còn không cảm nhận được tồn tại của đối phương.

Hắn không khỏi mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra nhìn xem, trong mắt lập tức bị một vòng sáng chói mắt tràn ngập, vội vàng nhắm mắt lại.

Bóng dáng kia kinh ngạc liếc nhìn Vương Đằng, mỉm cười, mở miệng nói: “Thằng nhóc này, không nên tùy tiện tra xét cường giả xa lạ.”

“Vãn bối đã lỗ mãng, tiền bối thứ tội!” Vương Đằng mở to mắt, nhìn đối phương, hơi ngượng ngùng nói.

Vũ Dạ Nam kinh ngạc nhìn Vương Đằng, lập tức hơi vui sướng khi người gặp họa, xứng đáng!

“Không sao!” Bóng người kia khẽ lắc đầu, nhàn nhạt nói.

“Sư phụ!” Lúc này, Vũ Dạ Nam cung kính tiến lên hành lễ nói.

“Sư phụ?” Vương Đằng chấn động trong lòng.

Người này lại là sư phụ của Vũ Dạ Nam!

Có thể làm sư phụ của một cường giả cấp Giới Chủ đỉnh phong, đối phương sẽ có thực lực như thế nào?

Vương Đằng không dám nghĩ nữa, hơn nữa mới vừa rồi khi hắn tra xét, không phải không thấy gì cả, người trước mắt hình như không phải là chân thân, chỉ là một hình chiếu mà thôi.

Nguyên lực ẩn chứa trong cơ thể một hình chiếu đã khiến cho hắn không thể nào nhìn thẳng được, bản thể của đối phương sẽ như thế nào?

Thật sự kinh khủng như vậy!

Đám người Đồng Ân thành thật đứng bên cạnh, cũng lộ ra vẻ khiếp sợ trong mắt, người trước mắt lại là sư phụ của học tỷ Vũ Dạ Nam, thật may mắn, hôm nay ra cửa gặp được đại lão.

Đại lão như vậy, bình thường không thường thấy, không ngờ hôm nay may mắn nhìn thấy một người.

“Đây chính là hai thiên tài tộc Xà Nhân ngươi đã nói sao?” Bóng người kia gật đầu, nhìn Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi.

“Đúng vậy, bọn họ được học đệ Vương Đằng mang đến, ta đã khảo nghiệm, thiên phú và thực lực của các nàng thật sự không tệ, vì thế ta mới dám làm phiền sư phụ ngươi sang đây nhìn xem.” Vũ Dạ Nam nói.

“Hiếm gặp được hai thiên tài của tộc Xà Nhân.” Bóng người kia quan sát Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi, nhẹ nhàng mở miệng nói: “Các ngươi tiến lên đây.”

Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi không khỏi nhìn về phía Vương Đằng.

Vương Đằng tự nhiên gật đầu, đối mặt với cường giả như vậy, đương nhiên là đối phương nói gì chính là như thế, dù sao nếu đối phương có ác ý, bọn họ cũng không phản kháng nổi, thành thật nằm ngửa ra đó là được.

Đương nhiên, cũng không đến mức như vậy, dù sao là giáo viên của học viện tinh không, làm sao có thể là người xấu gì đó được.

Cặp mắt thâm thúy của bóng dáng kia nhìn thấy một màn này nhưng không hề lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn.

Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi thấy Vương Đằng gật đầu, lập tức đi tới.

“Thả lỏng!” Bóng dáng kia chìa tay, đặt lên trên cổ tay của Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi, giống như cảm ứng một phen, khẽ gật đầu nói: “Thiên phú rất không tệ!”

“Tiền bối, các nàng có thể tiến vào học viện chúng ta không?” Vương Đằng nịnh nọt nói.

“Ngươi tìm được các nàng ở đâu vậy?” Bóng dáng kia mỉm cười hỏi.

“Hành tinh Hạt Vương ở thế giới Thực Độc.” Vương Đằng đáp.

“Hóa ra là ở đó.” Bóng dáng kia khẽ gật đầu, nhìn Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi, đột nhiên nói: “Ở chỗ ta có truyền thừa của tộc Naga, các ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy không?”

Một chút kinh ngạc không khỏi lộ ra ở trên mặt Vương Đằng, đối phương định thu đồ đệ?

Hết chương 2654.
Bình Luận (0)
Comment