Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2660 - Chương 2660. Anh Bạn Nhỏ Này Thật Sự Là… Luyện Đan Sư Sao?

Chương 2660. Anh bạn nhỏ này thật sự là… Luyện đan sư sao?
Chương 2660. Anh bạn nhỏ này thật sự là… Luyện đan sư sao?

“Ngươi cẩn thận tĩnh dưỡng đi, thù này ta sẽ báo thay cho ngươi, hội Tinh Thần nhất định sẽ biến mất, đây chẳng qua chỉ là bắt đầu.” Phong Thanh Viêm chìa tay, trên đó xuất hiện một bình ngọc, dùng nguyên lực cuốn nó đến đưa cho Nguyễn Bán Liên, nói: “Đây là thuốc mỡ do ta tìm Luyện đan sư cấp Tông sư luyện chế giúp ngươi, bôi lên trên mặt, sẽ khôi phục rất nhanh.”

“Ừm, ta biết ngươi chắc chắn sẽ không nhìn ta bị ức hiếp.” Nguyễn Bán Liên chìa tay, bình ngọc dừng trên lòng bàn tay của nàng, giọng điệu cũng mềm nhũn ra.

Phong Thanh Viêm mỉm cười xoay người rời đi.

Nếu Vương Đằng nhìn thấy một màn này, đoán chừng sẽ mắng một câu – cẩu nam nữ!

Hội Tinh Thần!

Bên trong một trang viên, các thành viên hội Tinh Thần còn thừa lại cơ bản đều tập trung ở nơi đây, đại khái còn lại hơn ba trăm người.

Không thể không thừa nhận, dưới chèn ép của hội Thanh Viêm cùng với xâm chiếm của các thế lực khác vẫn khiến hội Tinh Thần nhận lấy đánh sâu vào thật lớn.

Hội Tinh Thần vốn có hơn hai ngàn người, kết quả hiện giờ thu lại còn hơn ba trăm người.

Chuyện đáng ăn mừng là những người rời đi cơ bản đều là thành viên vòng ngoài.

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo đều không ngốc, những người này vừa mới gia nhập, thậm chí có rất nhiều người đến đây vì thanh danh và chỗ tốt Luyện đan sư của Vương Đằng, hoàn toàn là đục nước béo cò, không muốn trả giá gì cho hội Tinh Thần.

Do đó thật ra bọn họ còn đang trong giai đoạn khảo sát, hiện giờ rời đi, chính là bọn họ đã không thông qua được thử thách, rời đi thì rời đi, không đáng tiếc nuối.

Nhưng hơn ba trăm người còn thừa lại, trong đó có rất nhiều người gia nhập vào hội Tinh Thần từ vừa mới bắt đầu, có cảm tình không tầm thường với hội Tinh Thần.

Mặc dù đến tình huống như hiện giờ, nhưng không có ai buông tha.

Giờ phút này, Nguyệt Kỳ Xảo đứng trước mặt mọi người, nhìn quanh một vòng, nàng nhận ra được, theo tin tức đại điển thu đồ đệ truyền ra, tất cả mọi người thật sốt ruột.

Năm ngày!

Chỉ còn năm ngày!

Thật sự quá ngắn, bọn họ còn có thể có cơ hội không?

Rất nhiều người không khỏi sinh ra một chút dao động trong lòng, vốn tưởng rằng Vương Đằng trở về thì có thể dẫn dắt bọn họ quật khởi lần nữa.

Hiện giờ xem ra đâu dễ dàng như vậy.

Mọi người than thở, tràn đầy mê man với con đường phía trước.

Đến học viện tinh không, đám người bọn họ vốn thỏa thuê mãn nguyện, kết quả hiện thực đã hung hăng cho bọn họ một cái tát.

Cạnh tranh trong học viện tinh không còn kinh khủng hơn bên ngoài.

Bọn họ là thiên tài không sai, nhưng lại càng có nhiều thiên tài giống như từng ngọn núi lớn chắn ngang trước mặt bọn họ, thậm chí còn có cả ức hiếp của học viên cũ, nếu bọn họ không đấu tranh, vậy chỉ có thể lựa chọn thần phục.

“Phó hội trưởng, nếu không bây giờ chúng ta đi tranh bảng Tân Nhân đi?” Phía dưới có người im lặng một lát, đột nhiên nói.

“Đúng vậy, phó hội trưởng, hiện giờ chúng ta đi tranh bảng Tân Nhân, còn kịp.”

“Có lẽ thực lực của chúng ta kém một chút, nhưng luôn tốt hơn không làm gì cả.”

“Kém một chút thì kém một chút đi, tối đa chỉ chịu thiệt một chút khi bái sư thôi, về sau chúng ta còn có cơ hội đuổi lên.”

Có người bắt đầu, những người khác cũng ào ào phụ họa, dù sao đều là thiên tài, bọn họ có tự tin không nhỏ đối với bản thân.

Hiện giờ tụt hậu, về sau chưa chắc đã tụt hậu hơn người.

Vũ Vân Tiên và Borret đều ở đây, lúc này nhìn mọi người, đều nhíu mày lại.

Theo thời gian đến gần, cảm xúc của mọi người trở nên hơi nóng nảy.

“Yên tĩnh!” Một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên truyền ra từ trong miệng Nguyệt Kỳ Xảo.

Xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại.

“Các ngươi không tin hội trưởng sao?” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn mọi người, thản nhiên nói.

“Phó hội trưởng, không phải bọn ta không tin hội trưởng, nhưng thời gian…” Có người mở miệng, nhưng còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.

“Không phải còn có thời gian năm ngày sao? Đừng nói năm ngày, kể cả ba ngày thì như thế nào, chẳng lẽ các ngươi không hiểu rõ thủ đoạn của hội trưởng.” Giọng điệu của Nguyệt Kỳ Xảo cực kỳ bình thản nói.

“Lần trước, cũng là thời gian ba ngày, hội trưởng đã luyện chế ra mười mấy lò đan dược cấp Tông sư, các ngươi thấy có thời gian không đủ không?”

“Các ngươi vẫn không hiểu biết gì về lão đại, chuyện hắn am hiểu nhất chính là sáng tạo ra kỳ tích!” Vi Đức cũng đứng ra cười nói.

Mọi người nhìn thấy Vi Đức, sắc mặt đều hơi biến hóa.

Trước đó trong trận chiến võ đài với hội Thanh Viêm, Vi Đức biểu hiện ra vẻ tàn nhẫn với quả quyết, khiến tất cả thành viên hội Tinh Thần đều cảm thấy rung động.

Nếu nói trước kia bọn họ còn cảm thấy Vi Đức hơi nhát chết, chỉ dựa vào nịnh nọt Vương Đằng cùng với một ít tác dụng ở trên mạng nội bộ học viện nên mới được gia nhập vào hội Tinh Thần, như vậy hiện giờ suy nghĩ của bọn họ đã hoàn toàn thay đổi.

Thoạt nhìn nhát chết, nhưng trên thực tế cũng là một kẻ ngoan độc!

Đối với võ giả, thanh danh đều dựa vào đánh ra được.

Chiến tích trong trận chiến trước đó của Vi Đức đã nói lên tất cả.

Không có ai lại dám xem thường hắn nữa.

Lúc này lời hắn nói tự nhiên cũng có phân lượng không nhẹ.

Hơn nữa từ trên đủ loại biểu hiện của hắn đều có thể thấy được, hắn nịnh hót tự nhiên là nịnh hót, nhưng cũng chân chính tin tưởng Vương Đằng.

Trái lại bọn họ, tuy rằng bình thường khinh thường nịnh hót, nhưng vẫn thiếu phần tín nhiệm nhất định đối với Vương Đằng, kết quả còn không bằng Vi Đức.

Trong lúc này, rất nhiều người cảm thấy xấu hổ mặc cảm.

“Trước đây không lâu, hội trưởng đã cho ta biết, hắn đi đến núi lửa đan đạo.” Lúc này, Nguyệt Kỳ Xảo lại tiếp tục nói.

“Hội trưởng đã đi núi lửa đan đạo!” Rất nhiều người tròng mắt sáng lên.

Mọi người vẫn vô cùng tin tưởng trình độ đan đạo của Vương Đằng, hiện giờ hắn đã đi đến núi lửa đan đạo, trong vòng ba ngày sẽ có kết quả.

“Nếu hội trưởng đã tình nguyện liều một phen vì chúng ta, chúng ta có lý do gì không tin tưởng hắn chứ?” Nguyệt Kỳ Xảo tiếp tục nói:

“Ba ngày, thậm chí không cần ba ngày, hội trưởng sẽ đi ra núi lửa đan đạo, ta tin tưởng, tất cả mọi người chúng ta đều sẽ có thu hoạch.”

Hết chương 2660.
Bình Luận (0)
Comment