Cánh cửa phòng luyện đan theo đó đóng lại, bóng dáng của Vương Đằng đã biến mất ở trước mắt bọn họ.
Mấy người Đồng Ân hai mặt nhìn nhau.
“Thằng cha này thật liều mạng!” Đồng Ân nói.
“Hình như hội trưởng này không hề tệ.” Duy Na cười nói.
Ánh mắt mấy người Viên Bạch lóe lên, đều khẽ gật đầu.
Nếu nói trước đó bọn họ lựa chọn gia nhập hội Tinh Thần là vì thực lực và tiềm lực của Vương Đằng, như vậy hiện giờ sau khi bọn họ đã nhìn thấy được hành động và việc làm của hắn, trong lòng lại nhiều thêm chút tán thành.
“Chúng ta nhanh chóng đưa đan dược về đi, thời gian thật sự không còn nhiều lắm.” Đồng Ân nhìn đan dược trong tay, nói.
“Phái một người đưa qua là được, không phải Vương Đằng đã nói sao, Nguyệt Kỳ Xảo biết rõ phải làm như thế nào.” Duy Na nói.
“Cũng đúng, đưa hàng chỉ cần một người là đủ, ta còn muốn ở lại đây nhìn xem tiếp theo Vương Đằng sẽ luyện chế loại đan dược gì.” Đồng Ân hơi hưng phấn nói: “Đột nhiên cảm thấy hơi kích thích.”
“Mới vừa rồi là ai sợ tới mức oa oa kêu to, còn nói không muốn nhìn xem Vương Đằng luyện đan nữa?” Tần Tuyền chế nhạo nói.
“Tiểu Tuyền Tuyền, ngươi như vậy sẽ không có bạn đâu.” Đồng Ân đen mặt, liếc xéo hắn.
“Không, ta sẽ không.” Tần Tuyền nói.
“Chúng ta đến chơi đoán số đi, ai thua thì người đó phải đi đưa hàng.” Đồng Ân không để ý đến hắn, đảo tròng mắt, nói.
“Để ta đi, đưa đan dược mà thôi.” Viên Bạch nói: “Dù sao sẽ nhanh chóng trở về.”
“Tiểu Bạch Bạch ngươi thật sự không thú vị gì cả, như vậy về sau sẽ không tìm được vượn cái để sinh vượn con đâu.” Đồng Ân tức giận nói.
“…” Viên Bạch.
Thần cmn tìm vượn cái sinh vượn con!
Cảm thấy bị mạo phạm.
“Ha ha ha, Đồng Ân, cái miệng này của ngươi thật độc địa.” Duy Na che miệng cười to nói.
Hai người Tất Nghiêu và Tần Tuyền cũng buồn cười, sắc mặt kỳ quái liếc nhìn Viên Bạch, người anh em này về sau nhất định phải tìm vượn cái sao?
“Nào nào, người anh em, nói cho chúng ta biết thẩm mỹ của tộc Viên Nhân các ngươi là như thế nào, về sau chúng ta tiện xem xét giúp ngươi.” Hai người Tất Nghiêu, Tần Tuyền đi đến gần, vui tươi hớn hở nói.
“Cút!” Trên trán Viên Bạch nổi đầy gân xanh, tức giận quát lạnh nói.
Hắn không có cách nào với Đồng Ân, nhưng lại không hề có sắc mặt tốt gì với hai kẻ bạn xấu này, ra chỗ nào đó mát mẻ đợi đi.
Sau đó hắn trực tiếp cầm lấy bình ngọc có đựng Thiên Nguyên Tụ Linh đan rời đi, không hề cho Đồng Ân cơ hội chơi đoán số, khiến cho nàng tức giận hờn dỗi một trận.
Nhưng tính tình của nàng chính là như vậy, không có ai để ý.
Bên kia, Viên Bạch nhanh chóng tìm được Nguyệt Kỳ Xảo, giao đan dược cho nàng, cũng truyền luôn cả lời Vương Đằng nói.
Thật ra Vương Đằng đã thông qua thông tin liên hệ với Nguyệt Kỳ Xảo rồi, đối phương đã biết đây là đan dược gì, cũng biết tác dụng của Thiên Nguyên Tụ Linh đan.
Sau khi tiễn bước Viên Bạch, Nguyệt Kỳ Xảo đã kích động cầm đan dược, tụ tập người của hội Tinh Thần lại.
Tất cả mọi người đều đã đến, cực kỳ chờ mong nhìn Nguyệt Kỳ Xảo.
“Các vị, đây là đan dược do hội trưởng luyện chế cho chúng ta, Thiên Nguyên Tụ Linh đan cấp Tông sư thất phẩm!” Nguyệt Kỳ Xảo lấy đan dược ra, cười nói.
“Cấp Tông sư thất phẩm!”
Toàn bộ người ở bên dưới đều sôi trào lên, không ngờ hội trưởng vừa ra tay đã là đan dược cấp Tông sư thất phẩm, đây thật sự là một niềm vui bất ngờ lớn.
Kể cả những võ giả thiên tài như bọn họ, đều có được thân phận địa vị không tầm thường ở ngoài học viện tinh không, bình thường đều không nhất định có thể nhìn thấy đan dược cấp Tông sư thất phẩm, chứ đừng nói đến sử dụng nó.
Không có nội tình nhất định, thật sự không dùng nổi đan dược cấp Tông sư thất phẩm.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao nhiều thiên tài mong muốn gia nhập học viện tinh không đến như vậy, bởi vì ở trong này, bọn họ có thể nhận được càng nhiều tài nguyên.
“Thiên Nguyên Tụ Linh đan này, mỗi người một khác, có người tăng lên đến bốn giai tiểu cảnh giới trong một lần…” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn mọi người đang kích động không thôi, khẽ cười nói.
Mọi người hơi ngẩn ra, sau đó lại sôi trào hừng hực.
Tăng lên bốn giai tiểu cảnh giới trong một lần!
Hiệu quả của đan dược này lại lợi hại như thế!
“Phó hội trưởng, ngươi nói là thật sao?” Có người không nhịn được hỏi.
“Ta còn lừa các ngươi hay sao.” Nguyệt Kỳ Xảo cười nói: “Đan dược do hội trưởng tự mình luyện chế, các ngươi nên tin tưởng.”
“Tin tưởng, nhất định tin tưởng!”
Ai nấy ở bên dưới đều bật cười ngây ngô, tăng lên bốn giai tiểu cảnh giới trong một lần, đan dược này nhất định phải tin tưởng.
“Đây là những đan dược được hội trưởng luyện chế ra trong vòng nửa ngày, tổng cộng 135 viên!” Nguyệt Kỳ Xảo lấy tất cả đan dược ra đặt lên bàn, nói.
“Luyện chế ra trong vòng nửa ngày!” Rất nhiều người ngạc nhiên: “135 viên đan dược!”
Sao nghe câu nói này lại có phần không được chân thực vậy?
“Các ngươi có thể lên mạng nội bộ nhìn xem, hiện giờ bên chỗ núi lửa đan đạo đang vô cùng náo nhiệt, hơn nữa hội trưởng vẫn còn tiếp tục luyện chế đan dược, đây chẳng qua chỉ là nhóm đầu tiên, về sau còn có càng nhiều, vì thế các ngươi đừng lo lắng không đủ.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
Vương Đằng mới vừa luyện chế đan dược xong đã kêu đám người Viên Bạch đưa đến, vì thế những người của hội Tinh Thần còn không biết động tĩnh bên chỗ núi lửa đan đạo.
Giờ phút này bọn họ nghe được Nguyệt Kỳ Xảo nói như vậy, ai nấy đều cực kỳ tò mò.
Náo nhiệt!
Đó là náo nhiệt bao nhiêu?
Trong thời gian nửa ngày luyện chế 135 viên đan dược, hội trưởng làm sao được như vậy?
“Hiện giờ chỉ có thể áp dụng phương thức rút thăm để quyết định người sử dụng 135 viên đan dược này.” Nguyệt Kỳ Xảo tiếp tục nói.
Mọi người tự nhiên không hề có ý kiến gì đối với việc này, 135 viên đan dược không hề ít, tối thiểu một lần này có hơn một phần ba số người có thể sử dụng đan dược.
Số người còn thừa lại, lấy hiệu suất luyện đan của hội trưởng, không đến một ngày đều có thể sử dụng.
Trong lúc này, hy vọng lại được dấy lên trong lòng mọi người, xem ra bọn họ còn có cơ hội tranh giành một chuyến trên bảng Tân Nhân.