Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2666 - Chương 2666. Tông Sư Vương Đằng, Xin Dừng Bước…

Chương 2666. Tông sư Vương Đằng, xin dừng bước…
Chương 2666. Tông sư Vương Đằng, xin dừng bước…

May mà hắn kịp thời nghĩ đến năng lượng hỗn độn, có năng lượng hỗn độn phối hợp với thiên phú thân thể cấp Thánh cấp tốc tu bổ thân thể, bằng không kể cả hắn đều không chịu nổi.

Không có vài ngày, tuyệt đối không thể khôi phục lại.

Mà hiện giờ thứ quan trọng nhất với hắn chính là thời gian, nếu bởi vì lôi kiếp nên không thể luyện chế được đan dược, vậy chính là thật mỉa mai.

Lũ con nhỏ ở bên dưới đang gào khóc đòi ăn.

Đây không thể không nói đến chỗ tốt của thiên phú thân thể cấp Thánh, không có loại thể chất này, cho dù hắn có năng lượng hỗn độn cũng không thể cấp tốc tu bổ thân thể được.

Chuyện này phải cảm ơn học tỷ Vũ Dạ Nam!

Là vị học tỷ kia khiến thiên phú thân thể cấp Thánh của hắn cấp tốc tăng lên một mảng lớn.

Đương nhiên, năng lượng hỗn độn cũng là một phần không thể thiếu được, không có loại năng lượng kỳ lạ này, thiên phú thân thể cấp Thánh cũng không thể phát huy ra được tác dụng lớn như thế.

Đột nhiên phát hiện, hai thứ quả thật là tuyệt phối!

Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, cảm thấy hình như mình phát hiện ra chi tiết nhỏ.

Lúc này, một trận gió thổi qua!

“A… sao cảm thấy hơi lạnh lẽo!”

Vương Đằng đột nhiên sửng sốt, cảm giác kia không phải lạnh thật, lấy thân thể của hắn hiện giờ, cơn gió trình độ này vốn không khiến cho hắn có cảm giác lạnh được, nhưng còn có một cảm giác trống rỗng, vì thế hắn cúi đầu nhìn lại.

“???”

Không biết từ khi nào, quần áo của hắn lại đã… bị rách nát?

Bởi vì lôi kiếp lần này quá kinh khủng, cho nên hắn không mặc áo giáp, không ngờ lại bị rách quần áo.

Lại liếc nhìn đám người xung quanh, sắc mặt Vương Đằng lập tức bối rối, đặc biệt khi hắn nhìn thấy không ít nữ võ giả có ánh mắt sáng quắc nhìn nửa thân trên của hắn, ánh mắt kia nhìn chằm chằm vào, giống như định một miếng ăn sạch hắn vậy.

Nữ lưu manh!

Vương Đằng đầu đầy vạch đen, thân hình lóe lên, lập tức biến mất tại chỗ.

Vì thân mình ngọc ngà thuần khiết của mình, vẫn nên nhanh chóng chạy đi!

Bị người xem nhiều thêm vài lần đều là tổn thất.

Lúc này, chín cột sáng kia cũng đang chậm rãi tiêu tán, sắp lộ ra đan dược trong đó.

Đan dược không dám hành động thiếu suy nghĩ khi ở dưới lôi kiếp, nhưng lúc này lôi kiếp biến mất, chúng nó đã không yên, ào ào định trốn đi.

Đan dược do Vương Đằng vất vả luyện ra, sao có thể để cho chúng nó biến mất được, lúc này niệm lực tinh thần cuốn ra, thu chúng nó về.

Chín cột sáng, bên trong mỗi một cột sáng đều có mười lăm viên Thiên Nguyên Tụ Linh đan, tổng cộng tất cả lại có 135 viên.

Chỉ riêng bình ngọc để đựng thôi đã cần đến mười mấy cái!

Đan dược luyện chế một đợt này của Vương Đằng thật sự hơi kinh khủng, nếu để cho người ngoài biết được, chỉ sợ thật sự muốn nổi điên.

Toàn bộ đan dược đều bị Vương Đằng thu vào, khiến rất nhiều người buồn bã mất mát.

Trong phòng luyện đan, Vương Đằng hạ xuống, mấy người Đồng Ân lập tức xông đến, quan sát đánh giá hắn giống như đang nhìn quái vật.

“Ực ực!”

Đột nhiên có một tiếng nuốt nước miếng vang lên.

Mấy người vốn định nói gì đó, lại đột nhiên sửng sốt, nhìn về chỗ âm thanh truyền ra, lập tức đều hết nói nổi.

“Duy Na, ngươi dè dặt một chút có được không.” Tất Nghiêu đầu đầy vạch đen nói.

“Khụ khụ.” Duy Na đỏ ửng mặt, lại thoáng nhìn qua nửa thân trên của Vương Đằng, hơi lưu luyến dời mắt đi.

Vương Đằng: “...”

“Hì hì, không ngờ thân thể của ngươi còn rất có này nọ, thân thể này quả nhiên còn mạnh hơn võ giả khác rất nhiều.” Đồng Ân cười hì hì chìa một ngón tay ra chọc trước ngực Vương Đằng.

“… Giở trò lưu manh!” Vương Đằng hất tay nàng ra, lập tức lấy một bộ quần áo ra mặc lên.

Đám người Tất Nghiêu, Viên Bạch, Tần Tuyền nhìn thân thể mình, hơi buồn bực, bọn họ đều không hề kém, sao lại không hấp dẫn nổi nữ võ giả xinh đẹp chứ?

Nói đi cũng phải nói lại, thân thể của thằng cha này rốt cuộc luyện như thế nào vậy?

Luyện thể luyện đến tình trạng này, trên người ngược lại trơn bóng như ngọc, không hề có một vết thương nào, cơ bắp cũng cực kỳ hoàn mỹ, không hề phô trương.

Người có thân thể mạnh mẽ bình thường đều sẽ có vẻ cực kỳ cường tráng.

Vương Đằng lại là kẻ ngoại tộc, khi mặc quần áo vào, không ai có thể nhìn ra được ở dưới lớp quần áo kia đang cất giấu thân thể mang tính chất bùng nổ đến cỡ nào.

Nếu mỗi một võ giả luyện thể đều có thể luyện thành dáng vẻ này, chắc chắn sẽ có rất nhiều người lựa chọn luyện thể.

Dù sao về phương diện hấp dẫn nữ võ giả đã đủ để cho bọn họ vượt qua tất cả khó khăn.

Vương Đằng mặc quần áo xong, Duy Na và Đồng Ân đều trở nên đứng đắn, cho dù vẫn còn hơi tiếc nuối.

“Vương Đằng, lần này ngươi luyện chế tổng cộng bao nhiêu viên đan dược?” Đồng Ân tò mò hỏi.

“135 viên!” Vương Đằng không hề giấu giếm, nói thẳng.

“Shhh!”

Mấy người lại há hốc miệng.

“Biến thái!” Đồng Ân không nhịn được thốt lên.

“Không có cách nào cả, thời gian cấp bách, bằng không ta việc gì phải vất vả như vậy.” Vương Đằng lắc đầu thở dài nói.

Mấy người đều hết chỗ nói nổi.

Hóa ra tiềm lực đều bị ép ra đúng không.

Nếu không phải vì thời gian cấp bách, người khác còn không biết chuyện thằng cha này một lần có thể luyện chế được chín lò đan dược.

“Được rồi, chuyện khác không nói nhiều, ta còn phải tiếp tục luyện đan.” Vương Đằng nói.

“Còn phải tiếp tục luyện đan?” Đám người Đồng Ân không biết nói gì.

Vương Đằng đi vào phòng luyện đan.

“Ngươi không nghỉ ngơi một chút sao?” Đồng Ân ở phía sau hét lớn.

“Không có thời gian!” Vương Đằng xua tay: “Đúng rồi, mang những đan dược này về cho Nguyệt Kỳ Xảo, nàng biết rõ nên sắp xếp như thế nào.”

“Viên thuốc này tên là Thiên Nguyên Tụ Linh đan, cấp Tông sư thất phẩm, có thể tích tụ nguyên lực các loại thuộc tính, tăng cảnh giới nguyên lực lên, võ giả bất cứ thuộc tính gì đều có thể sử dụng, nhưng tốt nhất sử dụng nó ở nơi có thuộc tính tương ứng, để tăng tác dụng của thuốc lên đến lớn nhất.”

Tiếng nói vừa dứt, mười mấy bình ngọc đã bay ra từ trong tay hắn, bay đến trước mặt mấy người Đồng Ân.

Rầm!

Hết chương 2666.
Bình Luận (0)
Comment