Cuối cùng, Vương Đằng lại bình yên vô sự chống đỡ xong lôi kiếp, biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.
Mọi người cũng chậm rãi phục hồi tinh thần lại từ trong rung động, cuối cùng đã tiếp nhận sự thật Vương Đằng có thể liên tục luyện chế chín lò đan dược.
Nhưng tiếng thảo luận của mọi người lại chưa bao giờ biến mất, vẫn diễn ra ở các nơi, cũng chậm rãi truyền bá ra, thổi quét toàn bộ học viện tinh không thứ 7.
Khi Phong Thanh Viêm và Nguyễn Bán Liên lại nhận được tin tức, sắc mặt càng thêm đen.
Đây không phải là tin tức bọn họ muốn thu được.
Có sự thật như thế, bọn họ không thay đổi được cái gì cả.
“Ta cũng không tin, cho dù hắn có thể đồng thời luyện chế được chín lò đan dược, một lò tối đa ba bốn viên, tổng cộng chẳng qua cũng chỉ ba mươi mấy viên mà thôi, nhưng hiện giờ hội Tinh Thần còn thừa lại hơn ba trăm người, hắn ít nhất phải luyện chế mười lần, thời gian vốn không kịp, hơn nữa chẳng lẽ hắn là người sắt, còn có thể luôn luôn luyện chế được sao.” Phong Thanh Viêm nói.
“Chuyện đó… hội trưởng!” Võ giả của hội Thanh Viêm đến truyền lại tin tức đang ở bên cạnh không nhịn được nói xen vào.
“Nói!” Phong Thanh Viêm nhìn đối phương, cau mày nói: “Có lời gì nói thẳng, đừng ấp a ấp úng.”
“Thuộc hạ đã hỏi thăm Tông sư bên kia, hình như Vương Đằng Tông… a không phải, Vương Đằng kia hình như một lò có thể luyện chế mười mấy viên đan dược.” Tên võ giả hội Thanh Viêm kia thật cẩn thận nói.
“Ngươi nói cái gì?” Ánh mắt Phong Thanh Viêm lộ ra vẻ ngạc nhiên, mắt có vẻ hung dữ nhìn hắn: “Một lò mười mấy viên?”
“Đúng, đúng thế!” Tên võ giả hội Thanh Viêm kia không khỏi nuốt ngụm nước bọt, chần chừ gật đầu nói.
Hắn thật sự lo lắng mình nói nhiều thêm hai câu, sẽ bị hội trưởng đã mất đi lý trí đánh chết tại chỗ.
“Ngươi… xác định sao?” Phong Thanh Viêm thầm hít sâu một hơi trong lòng để cho cảm xúc của mình bình ổn lại, hỏi.
“Thuộc hạ đã hỏi thăm vài vị Luyện đan sư cấp Tông sư, bọn họ đều nói một lò thật sự có mười mấy viên đan dược.” Tên võ giả hội Thanh Viêm kia nói.
“… Ngươi đi xuống đi.” Phong Thanh Viêm im lặng một chút, nói.
“Dạ!” Tên võ giả hội Thanh Viêm kia lập tức rời đi như chạy trốn.
Phong Thanh Viêm đứng tại chỗ, ánh mắt lóe lên không thôi, sắc mặt cũng đang không ngừng thay đổi, cực kỳ đặc sắc.
Sắc mặt của Nguyễn Bán Liên cũng trở nên càng thêm khó coi, liếc nhìn Phong Thanh Viêm nói: “Hiện giờ chúng ta phải làm thế nào?”
Nàng đã hơi bế tắc, hiệu suất luyện đan của Vương Đằng quá mức kinh khủng, sức lực của một người đủ để ngăn cơn sóng dữ, hội Tinh Thần chưa chắc đã giải tán, kế hoạch tiếp theo sau đó của bọn họ rất khó thực hành tiếp.
Điều này khiến cho nàng buồn bực đến muốn hộc máu!
Rõ ràng trong lòng hận Vương Đằng đến nghiến răng nghiến lợi, kết quả lại phát hiện hình như mình không làm được gì hắn, cảm giác này đù má đến cỡ nào!
“Chờ!” Phong Thanh Viêm cắn chặt răng, phun ra một chữ từ trong kẽ răng, nói: “Hắn nhất định muốn dùng đan dược để tăng cảnh giới của thành viên hội Tinh Thần lên, nhưng phương thức tăng lên này chỉ có thể là cảnh giới, thực lực chưa chắc đã rất mạnh, trước khi chưa có kết quả, tất cả đều có khả năng.”
“Được rồi!” Cho dù Nguyễn Bán Liên không cam lòng, lúc này cũng không có cách nào khác, chỉ có thể gật đầu đáp.
Thời gian ba ngày tiếp theo, núi lửa đan đạo không ngừng truyền đến tin tức, gần như cứ mỗi nửa ngày, Vương Đằng lại luyện chế thành công một lần đan dược.
Mà mỗi một lần đều là chín lò xuất hiện, hình ảnh kia thật sự đồ sộ.
Tâm tình của Phong Thanh Viêm và Nguyễn Bán Liên cũng càng ngày càng hỏng bét.
Phong Thanh Viêm vốn định bế quan đột phá cấp Bất Hủ, nhưng hiện giờ bị Vương Đằng khiến cho tâm thần không yên, hoàn toàn mất hết tâm tư.
Theo lý thuyết, một võ giả cấp Vũ Trụ không đến mức ảnh hưởng đến hắn một cường giả cấp Giới Chủ đỉnh phong.
Nhưng Vương Đằng quá đặc thù, danh tiếng thiên kiêu Tinh bảng đã đủ để lấn át tất cả, hơn nữa thực lực hiện giờ của đối phương đã có thể chống lại cấp Vực Chủ, lại còn bày ra thiên phú đan đạo phi phàm, điều này đủ để khiến cho hắn cường giả cấp Giới Chủ chú trọng.
Đây là chuyện vô cùng không thể tin nổi.
Cho tới bây giờ đều không có học viên mới nào mới vừa gia nhập học viện tinh không đã có thể đi đến một bước này trong thời gian nửa năm, thế mà lại uy hiếp được học viên cũ cấp Giới Chủ.
Cả vài thiên tài cấp bậc yêu nghiệt kia đều không làm được một điểm này.
Lúc bọn họ nhập học được nửa năm đều vào kỳ ngủ đông, chậm rãi tích luỹ thực lực, chứ không bộc lộ tài năng, tia sáng chói mắt giống như Vương Đằng.
Vương Đằng thật sự có thể xem như là phần độc nhất vô nhị!
…
Ba ngày!
Thời gian ba ngày, Vương Đằng đã luyện chế xong toàn bộ đan dược cần thiết.
Thiên Nguyên Tụ Linh đan hơn bốn trăm viên!
Uẩn Vực đan cũng hơn bốn trăm viên!
Thậm chí còn vượt trên cả số lượng thành viên của hội Tinh Thần, hoàn toàn có thể cam đoan mỗi người được phân một viên.
Lúc này Vương Đằng rời khỏi phòng luyện đan, không luyện chế đan dược nữa.
Đám người Đồng Ân đã đợi ở bên ngoài ba ngày, chứng kiến mỗi một lò đan dược do Vương Đằng luyện chế ra, đã hoàn toàn chết lặng.
Đây đâu phải đang luyện đan, rõ ràng chính là sản xuất đan dược số lượng lớn!
Ở bên trong nhận thức của bọn họ, đây thật sự còn nhanh hơn cả sản xuất đan dược số lượng lớn!
“Đi thôi, chúng ta cần phải trở về!” Vương Đằng thản nhiên nói.
Đám người Đồng Ân nhìn hắn giống như đang nhìn xem quái vật, không nói gì, tất cả đều đi theo sau lưng hắn.
Thằng cha này luyện chế đan dược ba ngày ba đêm, lại giống như không hề có việc gì, tinh thần ghê gớm, đây vẫn là người sao?
Ở bên ngoài, thấy Vương Đằng đi ra khỏi phòng luyện đan, đám người đã đợi ba ngày ba đêm ào ào xúm lại.
Vương Đằng đã chứng minh được giá trị của bản thân, tuy rằng cho đến bây giờ hắn đều không muốn chứng minh cái gì cả, nhưng ở trong ý tưởng của mọi người, giá trị của Vương Đằng đã không thể xem như bình thường.