Nàng không kìm giữ thực lực nữa mà bùng nổ toàn bộ ‘lĩnh vực Thủy Nguyệt’, một vầng trăng lớn nhô lên, bóng kiếm như ảo mộng từ giữa chém ra.
Đồng tử Thái Bối Sa hơi co lại, nàng biết Nguyệt Kỳ Xảo, phó hội trưởng của hội Tinh Thần, lôi đài chiến giữa hội Tinh Thần và hội Thanh Viêm trước đó đã gây xôn xao không nhỏ, là người mới, nàng không thể không biết.
Mà nàng cũng xem qua trận chiến giữa Nguyệt Kỳ Xảo và Văn Ngưng Phù.
Thật ra, nàng vốn không muốn xuất chiến, theo nàng thấy, giữa Nguyệt Kỳ Xảo và nàng vẫn có khoảng cách, nhưng lĩnh vực kiếm đạo kỳ lạ của Nguyệt Kỳ Xảo kia lại khiến nàng cảm thấy hứng thú.
Đương nhiên, giờ xem ra thực lực của đối phương lại tiến bộ hơn mấy ngày trước!
Ít nhất là lĩnh vực kiếm đạo trước mắt này đã khiến nàng cảm thấy bị uy hiếp.
Vầng trăng nhô lên, vô tận ảo ảnh hiện ra trước mắt nàng, trong ảo ảnh kia, nàng không thấy công kích ở đâu.
...
Ở bên trong không gian khác, ánh mắt Vương Đằng sáng lên.
“Quả nhiên là võ giả hệ Quang Minh!”
Khi nãy ở ngoài, hắn đã dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ để nhìn và phát hiện đối phương là một võ giả hệ Quang Minh, thế nên hắn mới đi theo vào, bằng không tự dưng ăn no rửng mỡ vào xem nữ võ giả làm gì, hắn cũng đâu phải hạng háo sắc.
“Nếu có thể nhặt được thuộc tính thì tốt quá!”
Vương Đằng nhìn đối phương thi triển chiến kỹ Quang Minh mà không khỏi lắc đầu tiếc nuối.
Lúc này, hắn và hai người Nguyệt Kỳ Xảo ở trong hai không gian hoàn toàn khác nhau, niệm lực tinh thần của hắn không thể với sang đó.
“Không biết không gian này được tạo ra bằng cách nào nhỉ?”
Vương Đằng thầm nhủ trong lòng, cân nhắc đến mình có thiên phú không gian, trong lòng hắn chợt lóe lên một suy nghĩ.
Suy nghĩ này vừa lóe lên là không gì ngăn chặn nổi!
Hay là thử khám phá nền tảng của không gian này xem sao?
Nhỡ có thu hoạch gì thì sao!
Không gian này có chút tương tự với mảnh nhỏ không gian, hơn nữa lại tồn tại biến hóa đặc biệt, nếu có thể khám phá ra bí mật trong đó, biết đâu sau này sáng tạo được thế giới bên trong cơ thể.
Nghĩ vậy, Vương Đằng lập tức mở ra ‘thể Không Gian’ của mình!
Một luồng dao động không gian lạ kỳ lặng lẽ tỏa ra từ người hắn, tựa như xúc tu đi cảm nhận không gian trước mặt này.
‘Thể Không Gian’ của Vương Đằng đã đạt tới trình độ tứ giai, thậm chí hắn còn sở hữu ‘Không Gian lĩnh vực’ nhất giai nữa, lý giải về không gian đã khá là sâu sắc.
Lúc này, theo cảm giác không gian lan tràn, “không gian” trước mắt hắn dường như đã xảy ra thay đổi.
Hắn thấy rồi!
Hệt như hai cái ‘bong bóng’ nối liền với nhau, liên hệ lẫn nhau.
Mà từ phía hắn có thể thông qua mối liên hệ này để quan sát tình huống ở phía bên kia.
Hơn nữa, hắn còn phát hiện, xung quanh ‘bong bóng’ ở chỗ hắn còn rất nhiều cặp đôi ‘bong bóng’ nối với nhau khác.
Giống như ‘bong bóng’ ở chỗ hắn, một cái là nơi để các võ giả khác chiến đấu và một cái là để chứa khán giả xem dõi trận đấu.
Muốn xem trận đấu bên kia thì phải tiến vào ‘bong bóng’ bên kia.
Không đúng!
Vương Đằng lại phát hiện ra một chuyện rất hay ho, bong bóng chứa không gian của khán giả dường như lệ thuộc vào bong bóng chứa không gian chiến đấu, giống như không gian mẹ con vậy.
“Cơ chế này thú vị nha!”
“Không ngờ không gian còn có thể chơi như vậy.”
“Không biết người nghiên cứu ra không gian này là cường giả cảnh giới gì? Cấp Bất Hủ ư? Hay là cấp Giới Chủ cũng có thể?”
“Tiếc là ta chưa tới cảnh giới đó nên tạm thời không thể lý giải được sự huyền bí của cảnh giới kia.”
Ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, trong lòng có tia sáng xẹt qua, nếu đúng là không gian mẹ con thì hắn có thể phóng niệm lực tinh thần từ bên này sang đó.
Hơn nữa, thông qua cảm nhận không gian, hắn đã tìm được ‘lối đi’ liên kết giữa hai không gian!
“Thật bất ngờ!” Vương Đằng thầm cười hí hí, cứ tưởng rằng không thể nhặt được bong bóng thuộc tính, may mà hắn cố ý đi cảm nhận.
Ngay sau đó, niệm lực tinh thần của hắn men theo ‘lối đi’ cảm nhận không gian để lân la sang không gian chiến đấu bên kia.
Lúc này, niệm lực tinh thần của hắn như một con rắn nhỏ rình ở cuối ‘lối đi’, trước mắt chính là lối vào của không gian chiến đấu, ‘con rắn nhỏ’ chỉ thập thò ngó vào nhìn nhưng chưa vội tiến vào bên trong không gian, hệt như một kẻ săn trộm.
Trận đấu của Nguyệt Kỳ Xảo và Thái Bối Sa vẫn chưa kết thúc, giờ đi vào nhỡ ảnh hướng đến cuộc chiến của họ thì không hay.
Uỳnh!
Bên trong không gian vang lên tiếng nổ rầm, một ánh kiếm trắng xóa mãnh liệt chém ra, phá vỡ lĩnh vực của Nguyệt Kỳ Xảo và phá tan nó.
Nguyệt Kỳ Xảo đã thua!
Thực lực của Thái Bối Sa chắc chắn không chỉ ở hạng mười, lần này hiển nhiên Nguyệt Kỳ Xảo đã đụng độ phải đối thủ cứng rắn.
Vương Đằng không khỏi lắc đầu tiếc nuối, thực lực của Nguyệt Kỳ Xảo gần đây cũng tăng lên không ít, nhưng so với Thái Bối Sa thì vẫn kém chút đỉnh.
Đối phương là võ giả hệ Quang Minh vô cùng hiếm có, hơn nữa lại sở hữu chiến kỹ rất đặc biệt, một võ giả bình thường khó lòng chống lại được.
Trận đấu của hai người kết thúc, Vương Đằng lập tức khống chế ‘con rắn nhỏ’ niệm lực tinh thần dò lò chui vào, khoắng toàn bộ bong bóng thuộc tính mà Thái Bối Sa và Nguyệt Kỳ Xảo đánh rơi trong khi giao chiến.
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x1500’
‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x2000’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Quang Minh x7500’
‘Lĩnh vực Quang Minh x3000’
‘Thánh Quang Kiếm quyết x4500’
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x1600’
‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x1800’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thủy x7000’
...
“Quả nhiên có đồ ngon!” Mắt Vương Đằng sáng lên, hắn biết ngay võ giả hệ Quang Minh sẽ rơi không ít bong bóng thuộc tính mà, bằng không hắn tốn công tốn sức đi nghiên cứu cơ chế vận hành của không gian chiến đấu này làm gì.
Sự thật chứng mình hắn không hề sai, đối phương thật sự rơi ra không ít bong bóng thuộc tính hệ Quang Minh.
Thuộc tính tinh thần và ngộ tính không cần nói nhiều, chưa tới thời điểm đột phá thì còn thiếu rất nhiều giá trị thuộc tính.
Nguyên lực tinh thần hệ Quang Minh tăng 7500 điểm, giúp nguyên lực tinh thần Quang Minh của Vương Đằng tăng lên không ít.