Loại công kích hùng mạnh thế này mà lại phát ra từ hai võ giả cấp Vũ Trụ, thật là khó tin!
Rất nhiều cường giả cấp Vực Chủ cũng không nén được xấu hổ.
Kế Phi Vân và Vu Minh liếc nhìn nhau, sắc mặt chấn động.
“Lĩnh vực ngũ hành lục giai, lực căn nguyên chí ít cũng ở nhất giai hậu kỳ, cảnh giới này, so với mấy vị trước kia cũng không kém bao nhiêu!”
“Dường như ta lại được thấy một thiên kiêu tuyệt thế nổi dậy!” Vu Minh nói.
“Quả là một thiên phú đáng sợ!” Kế Phi Vân hãy còn rúng động trong lòng.
Ánh mắt Phong Thanh Viêm lóe lên, hàn quang nơi đáy mắt càng lúc càng nồng, đáy lòng đã hoàn toàn không giữ được bình tĩnh, ngay cả với thực lực và thiên phú của hắn, thì khi thấy thiên phú mà Vương Đằng thể hiện, đáy lòng hắn vẫn không khỏi cảm thấy sợ hãi!
Đấy là hắn còn không biết, đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm trong toàn bộ thực lực của Vương Đằng mà thôi.
Rắc rắc rắc...
Từng âm thanh vỡ vụn vang lên.
Đồng tử Nguyên Mục co rúm lại, nhìn vết nứt xuất hiện trên chưởng ấn tinh thần khiến nội tâm hắn trào lên sóng gió, chỉ còn lại nỗi không thể tin.
Ngay sau đó, chưởng ấn tinh thần của hắn vỡ tan tành, hóa thành tinh quang đầy trời rồi tan biến.
Bùm!
Nhưng quyền ấn của Vương Đằng vẫn không vơi giảm, giáng mạnh vào Nguyên Mục, nện thẳng lên cơ thể hắn.
Phụt!
Miệng Nguyên Mục không ngừng phun ra máu tươi, cơ thể xuất hiện vô số vết máu, hắn bị quyền ấn đáng sợ này đấm bay đi mấy nghìn mét.
Vương Đằng vẫn chưa tha cho hắn mà đuổi sát theo, nắm đấm điên cuồng giã lên người Nguyên Mục.
Bụp!
“Con kiến à? Giờ ngươi nói cho ta biết, ai mới là con kiến?”
“Bốp! Bốp! Bốp!
“Ta không biết quái gì à? Ngươi lầm rồi, ngươi mới là kẻ hoàn toàn không biết gì về sức mạnh của ta!”
Binh! Binh!
Dưới công kích của Vương Đằng, toàn thân Nguyên Mục không ngừng bay tứ tung hệt như một chiếc bao tải rách, mất hẳn phong thái của một thiên kiêu.
Ầm!
Cuối cùng, Nguyên Mục bị đánh rơi phịch xuống đất, rốt cuộc không đứng lên nổi nữa.
Vương Đằng nhìn Nguyên Mục, tinh quang trên người hắn đã ảm đạm đi, miệng không ngừng hộc ra máu, cả người chồng chất vết thương, hiển nhiên không thể đấu tiếp.
“Ngươi, thua, rồi!” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Không thể nào!”
Sắc mặt Nguyên Mục trắng bệch, miệng không ngừng hộc máu, đôi mắt đầy sự bất cam, gầm lên khàn đặc:
“Làm sao ta có thể thua!”
“Tinh Thần Thánh thể làm sao có thể thua!”
“Chỉ là Tinh Thần Thánh thể thì sao!” Vẻ mặt Vương Đằng điềm tĩnh, ánh mặt ngạo nghễ: “Niềm kiêu hãnh của ngươi chỉ đến thế thôi!”
“Chỉ bằng thực lực đó mà đi so với ta, nực cười!”
“Ngươi!” Nguyên Mục giận dữ cùng mình, hai mắt trợn to hết cỡ, sau đó không nhịn được hộc ra một búng máu to, sắc mặt dữ tợn đến cực hạn.
“Đệ nhất bảng Tân Nhân là của ta!”
Vương Đằng nhìn hắn rồi thu hồi ánh mắt, như thể người này không đáng để hắn bận tâm.
Hắn nhìn xung quanh, ngạo nghễ tứ phương, như vượt qua hàng rào không gian và thấy được Vu Yển, Lục Thiên, Vũ Vân Tiên, những thiên kiêu top 10 đó.
“Đánh tại toàn bộ thiên kiêu! Ta là mạnh nhất!?”
“Ai dám không phục?”
Giọng nói điềm nhiên mà tự tin nhẹ nhàng tuôn ra khỏi miệng hắn, văng vẳng trong vùng không gian này.
Ồ!
Bên trong không gian quan sát, tất cả mọi người đều chìm vào trong nỗi rúng động, rồi sau đó đồng loạt ồ lên rung trời.
Vương Đằng, thắng?
Đánh bại tất cả thiên kiêu, ta là mạnh nhất!
Ai dám không phục?
Đây là sự tự tin nào, là phong thái nào!
Đám đông nhìn bóng người đứng ngạo nghễ trong không gian chiến đấu kia, nét mặt chấn động, lại có phần không thể nhìn thẳng, như thể nhìn thấy ánh sáng chói lòa tỏa ra trên người hắn.
Thiên kiêu như thế, tuyệt thế tài hoa!
Mọi người trong hội Tinh Thần cũng sững sờ, sau đó reo hò nhiệt liệt, tất cả đều kích động không thôi.
Hội trưởng của họ chính là đệ nhất bảng Tân Nhân!
Đánh bại tất thảy thiên kiêu, ta là mạnh nhất!
Thật siêu!
Thật đỉnh!
Đó chính là hội trưởng hội Tinh Thần bọn họ đó...
Toàn bộ không gian quan sát hoàn toàn sôi trào, từ nay về sau, Vương Đằng đã trở thành một truyền thuyết tại học viện tinh không thứ bảy!
Vậy là tranh đoạt bảng Tân Nhân đã đến hồi kết thúc.
Vương Đằng đánh bại toàn bộ thiên tài trong top 10 bảng Tân Nhân, hoàn toàn xứng đáng trở thành với vị trí đầu bảng!
Hơn nữa, hạng nhất bảng Tân Nhân này không ai có thể lay chuyển!
Tất cả mọi người hãy còn đắm chìm trong cuộc chiến dữ dội cuối cùng kia, mà Vương Đằng đã bắt đầu nhặt thuộc tính!
Một đợt kiếm được đuề huề!
Mười thiên kiêu xếp top bảng Tân Nhân đại diện cho mười võ giả thiên tài với thiên phú cực mạnh của học viện tinh không thứ bảy.
Bong bóng thuộc tính rơi ra từ người họ không phải thứ mà người khác có thể sánh bằng.
Vương Đằng lập tức rà quét niệm lực tinh thần, nhặt toàn bộ số bong bóng thuộc tính rơi khắp nơi trong không gian chiến đấu.
Nhoắng cái, trong cơ thể Vương Đằng đã liên tiếp truyền đến vài tiếng nổ.
Không phải chỉ một, hai tiếng mà là rất nhiều.
Vương Đằng, đột phá!
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim’: 5100/70000 (cấp Vũ Trụ thất giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Mộc’: 25500/50000 (cấp Vũ Trụ ngũ giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thủy’: 21300/60000 (cấp Vũ Trụ lục giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa’: 42300/60000 (cấp Vũ Trụ lục giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ’: 3600/60000 (cấp Vũ Trụ lục giai)
‘Nguyên lực tinh thần Quang Minh’: 1200/30000 (cấp Vũ Trụ tam giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong’: 300/50000 (cấp Vũ Trụ ngũ giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi’: 15200/40000 (cấp Vũ Trụ tứ giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Băng’: 7600/40000 (cấp Vũ Trụ tứ giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc’: 45500/90000 (cấp Vũ Trụ cửu giai)
Mười loại nguyên lực, ngoài nguyên lực tinh thần hệ Hỏa và nguyên lực tinh thần hệ Độc chưa đột phá cảnh giới ra thì tám loại nguyên lực khác đều đột phá một cảnh giới.
Sự tăng tiền gần như toàn diện này thật khiến người ta ngất ngây.
Nếu không phải vì hoàn cảnh không cho phép thì Vương Đằng đã muốn nhắm mắt lại cảm nhận một phen.
Duy có một thứ không tăng chính là nguyên lực tinh thần Hắc Ám, cũng phải thôi, muốn thấy nguyên lực tinh thần Hắc Ám ở học viện tinh không là điều không thể.