Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2726 - Chương 2726. Bí Mật Của Núi Thần Không! Chân Thần Quan Sát!

Chương 2726. Bí mật của núi Thần Không! Chân Thần quan sát!
Chương 2726. Bí mật của núi Thần Không! Chân Thần quan sát!

Hơn nữa, với sức quan sát của hắn không khó để nhận ra những phù văn này đều là phù văn viễn cổ, không phải phù văn bình thường.

Hai mắt Vương Đằng tỏa sáng, nhiều phù văn viễn cổ thế này, không biết có rớt ra bong bóng thuộc tính không nhỉ?

Hắn gõ tay lên vách núi, phát hiện vách núi này cực kỳ cứng rắn, cong năm ngón tay thành trảo, móc mạnh vào vách núi cũng không hề để lại dấu vết nào.

Nên nhớ rằng sức mạnh của hắn hiện giờ đã mạnh hơn hẳn những võ giả cấp Vực Chủ thông thường, vậy mà lại không mảy may gây nổi vết xước xát nào cho núi Thần Không, thật là khó tin.

“Cứng thật!” Viên Cổn Cổn trầm trồ.

“Rốt cuộc ngọn núi này làm bằng cái gì mà cứng thế nhỉ, bên trong lại khắc đầy phù văn viễn cổ, thật khó tin.” Vương Đằng trao đổi với Viên Cổn Cổn.

“Bên trong ngọn núi này có phù văn viễn cổ á?” Viên Cổn Cổn cũng kinh ngạc không thôi, hỏi lại.

“Ừ, ta thấy vô số phù văn ở bên trong ngọn núi.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Shh!” Nhận được lời xác nhận, phản ứng của Viên Cổn Cổn không khác gì Vương Đằng trước đó, lập tức hít khí lạnh, nội tâm rung động: “Ngọn núi Thần Không này chắc chắn là kiệt tác của cường giả trên cấp Chân Thần.”

Vương Đằng gật đầu, đồng ý với phỏng đoán của Viên Cổn Cổn, một ngọn núi thần kỳ như thế, võ giả thông thường không thể làm được.

Thậm chí, ngay cả trận pháp cấp Thánh mà hắn từng nhìn thấy trong Băng Ly châu trước đó cũng không thể sánh bằng.

Vậy nên người tạo ra ngọn núi Thần Không này nhất định phải là tồn tại phù văn sư trên cấp Thánh, mà tồn tại có thể đạt tới phù văn sư cấp Thánh đương nhiên phải trên cấp Chân Thần.

Hiện giờ, Vương Đằng đang là phù văn sư cấp Tông sư, còn nắm giữ một ít phù văn viễn cổ, muốn lý giải phù văn bên trong núi Thần Không này không phải là không được, chỉ có điều sẽ mất rất nhiều thời gian.

Hắn nhìn những võ giả thiên tài đang cắm đầu leo lên trên, đột nhiên hắn cảm thấy tìm hiểu cấu tạo bí ẩn của ngọn núi Thần Không này trước có lẽ là một phương pháp giải mã không tệ.

Có đôi khi cũng cần động não chứ không nhất thiết phải dùng đến sức mạnh.

Thế là hắn dừng lại, giống như một con thằn lằn treo trên vách núi, hắn mở ‘đôi mắt Chân Thị’ và nhìn sâu vào bên trong ngọn núi, lần lượt phân tích số phù văn trong đó.

Thời gian chậm rãi trôi qua, một nửa tiếng qua đi, Vương Đằng vẫn đứng im không nhúc nhích tại chỗ, rất nhiều võ giả thiên tài đã vượt qua hắn.

Nhiều người tỏ ra kinh ngạc không thôi, không biết Vương Đằng đang làm gì.

Nhưng có thể bỏ lại Vương Đằng phía sau vẫn là điều khiến mọi người khoái chí nhất.

Thạch Thiên Vân và Thẩm Viên Phong lần lượt leo lên từ phía sau, nhìn thấy Vương Đằng, trong mắt lóe lên tinh quang, liếc nhìn nhau rồi lập tức vượt qua.

Người bên ngoài cũng thấy cảnh tượng ấy và bắt đầu bàn tán.

“Vương Đằng đang làm gì thế nhỉ?” Đồng Ân nhíu mày.

Họ cũng có thể quan sát tình hình trong núi Thần Không, đối với trường hợp Vương Đằng nằm im trong nửa tiếng qua, mọi người đều thấy rõ, nhưng ai cũng khó hiểu không thôi.

“Sao hắn ngây ra như phỗng ở đó vậy?” Tất Nghiêu không khỏi hỏi.

“Không đến mức đó đi, chuyện quan trọng như thế sao mà ngây ra được, chắc là có việc gì khác đó chứ.” Viên Bạch nói.

“Không phải hắn đang phân tích núi Thần Không đấy chứ?” Đồng Ân như sực nghĩ đến chuyện gì đó, đột nhiên hỏi.

“Phân tích núi Thần Không!” Mấy người đều giật mình.

Việc này chưa ai từng làm được trước đây.

Thiên tài luôn có những suy nghĩ khác với người thường, bởi vậy nên cũng sẽ có người muốn đi phân tích ngọn núi này hòng tìm ra đường tắt.

Nhưng... vấn đề nằm ở đây.

Từ trước đến nay, chưa từng có thiên tài nào có thể khám phá ra bí ẩn của núi Thần Không.

Kể cả là những thiên kiêu đã trở thành Phán quyết kia cũng không thể.

“Cái tên này phiền phức thật đấy, sao cứ phải đi làm mấy chuyện không đâu vậy.” Đồng Ân bất đắc dĩ nói: “Núi Thần Không mà dễ dàng phân tích như vậy sao, chờ đến lúc hắn từ bỏ thì đã lãng phí bao nhiêu thời gian, người khác cũng vượt qua hắn từ lâu rồi.”

“Hơn nữa, đừng thấy hắn đứng im một chỗ, thực tế là vẫn tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh thần, mà ở trong núi Thần Không thì không thể khôi phục thể lực và tinh thần được, chẳng lẽ hắn không nhận ra điều đó sao?”

Mấy người Duy Na không khỏi lo lắng, cứ tiếp diễn như vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thành tích leo núi cuối cùng của Vương Đằng.

Có đôi khi không thể không thừa nhận, thiên phú quá tốt chưa chắc đã là chuyện hay ho.

Dù sao người thông minh cũng hay nghĩ nhiều.

Đây chắc chắn là trường hợp của Vương Đằng lúc này.

...

Trên không trung, rất nhiều cường giả của học viện cũng đang nghị luận.

“Lần này lại có học viên không biết tự lượng sức mình muốn giải mã núi Thần Không.” Một vị tôn giả cấp Bất Hủ lắc đầu nói.

“Thì ra chính là Vương Đằng!” Một vị cường giả cấp Bất Hủ phong vương khác nói: “Hắn chính là đệ nhất bảng Tân Nhân, một mình đánh bại toàn bộ thiên kiêu top 10 bảng Tân Nhân, vốn dĩ ta đánh giá cao hắn, nhưng giờ...”

Nói rồi vị cường giả này cũng lắc đầu, có chút tiếc nuối.

“Chắc hẳn tinh thần lực của thằng bé này không tầm thường, bằng không cũng sẽ không phát hiện ra tình trạng của núi Thần Không.” Một vị tôn giả cấp Bất Hủ tộc Tam Nhãn thản nhiên nói với ánh mắt lấp lóe.

“Tôn giả Rias, ngươi là một trong ba vị cường giả có tinh thần lực mạnh nhất dưới cấp Chân Thần trong bảy đại học viện tinh không chúng ta, ngươi cảm thấy đứa bé kia có thể chống đỡ được bao lâu?” Một vị cường giả cấp Bất Hủ hỏi.

“Không biết.” Rias lắc đầu nói: “Chắc hẳn tên nhóc này có mánh khóe che giấu nào đó, ngay cả ta cũng không thể thấy rõ tinh thần lực của hắn mạnh tới đâu.”

“Đến ngươi cũng không thấy rõ cường độ tinh thần lực của hắn!” Các vị cường giả đồng loạt giật mình.

“Ha ha ha, các ngươi không phải đoán mò, cứ bình tĩnh chờ xem thôi.” Viện trưởng đột nhiên cười ha ha nói.

“Có vẻ như viện trường đánh giá rất cao thằng bé này nhỉ.” Rias tôn giả cười nói.

Hết chương 2726.
Bình Luận (0)
Comment