Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2736 - Chương 2736. Leo Lên Đỉnh Núi, Ta Là Đỉnh! (4)

Chương 2736. Leo lên đỉnh núi, ta là đỉnh! (4)
Chương 2736. Leo lên đỉnh núi, ta là đỉnh! (4)

Nguyên Mục nắm chặt nắm tay, móng tay đâm thật sâu vào lòng bàn tay, nhưng hắn không phát hiện chút nào.

Vì sao?

Vì sao Vương Đằng có thể làm được, hắn lại không làm được?

Tinh Thần Thánh thể sao có thể thất bại bởi người khác?

Từng nghi vấn hiện lên trong đáy lòng hắn, khiến suy nghĩ của hắn hỗn loạn, gần như sắp phát điên.

Thời gian lần nữa trôi qua, trên núi Thần Không, Vương Đằng nhìn đỉnh núi trên đầu, ánh mắt lấp lóe: “Rốt cục sắp đến rồi!”

Đến lúc này, hắn cũng đã cảm giác được cực hạn của bản thân.

Hắn phá giải bí ẩn của núi Thần Không, nhiều nhất chỉ mượn dùng tiết điểm phù văn để giảm bớt áp lực, nhưng cũng không phải thật sự loại bỏ gông xiềng của núi Thần Không.

Hiện tại hắn không làm được, cho dù là đến trình độ phù văn sư cấp Thánh, chỉ e cũng rất khó làm được.

Cho nên trèo lên đến độ cao này, nguyên lực, tinh thần v.v... của hắn cũng gần như đến cực hạn.

Thậm chí ngay cả các loại thiên phú, hắn cũng đều vận dụng, các loại thể chất thêm vào trên người hắn, mới giúp hắn chống đỡ đến hiện tại.

Có thể nói, cho dù Vương Đằng không phá giải bí ẩn của núi Thần Không, chỉ cần dựa vào nguyên lực tinh thần thiên phú v.v... của bản thân, cũng đủ để nghiền áp Nguyên Mục.

“Thật sự là không ngờ!” Viện trưởng cảm thán không thôi: “Nhiều năm trôi qua như vậy, vẫn có người sắp trèo lên đỉnh núi Thần Không.”

“Bọn họ vẫn không biết, nếu thật sự bằng nguyên lực, tinh thần, thiên phú v.v...của võ giả cấp Vũ Trụ trèo lên, căn bản không có khả năng tới được đỉnh núi Thần Không.” Tồn tại trên vương tọa hỏa diễm lắc đầu bật cười nói.

“Chiêu trò của viện trưởng ngươi vẫn âm hiểm trước sau như một, đặt ra một mục tiêu không thể đạt tới cho bọn họ.” Tồn tại trên vương tọa Lôi đình không nhịn được châm biếm.

Học viên khoá trước đều bị viện trưởng chơi khăm.

Không ngờ tất cả học viên lại vẫn ngốc nghếch chui vào trong chiêu trò mà viện trưởng đã bố trí xong, bọn họ không đơn giản vì phần thưởng thần bí cuối cùng, mà càng vì chứng minh bản thân hơn.

Thử hỏi thiên tài nào không muốn trèo lên đỉnh cao, để bản thân trở thành tồn tại khiến người khác nhìn lên.

Viện trưởng không thể nghi ngờ đã nhìn chuẩn tâm lý này của những võ giả thiên tài, khiến cho mọi người lấy việc trèo lên đỉnh núi làm mục tiêu.

“Ha ha ha.......” Viện trưởng không khỏi phá lên cười, giọng nói chậm rãi truyền ra: “Trèo lên đỉnh núi ta là đỉnh, chỉ có như thế, bọn họ mới có thể đi đến vị trí cao hơn, ta hy vọng bọn họ có thể hiểu được đạo lý này.”

Hai tồn tại cấp Chân Thần gật đầu.

“Nhưng thằng nhóc này thật sự khiến cho chúng ta kinh ngạc, hắn thật sự đạt tới mục tiêu không có khả năng đạt tới này.” Tồn tại trên vương tọa lôi đình nói.

“Hắn đi đường khác, xem như gian lận rồi.” Tồn tại trên vương tọa hỏa diễm dở khóc dở cười nói.

“Đây là người thứ hai nhỉ, lúc trước một người khác cũng làm như vậy, thiên phú phù văn của bọn họ đều rất mạnh.” Tồn tại trên vương tọa lôi đình nói.

“Thiên phú phù văn coi như là một loại thiên phú, cũng không tính gian lận.” Viện trưởng ha hả cười nói: “Nhưng so với Vương Đằng, người trước kia là cơ duyên xảo hợp, sớm nghiên cứu bí ẩn của núi Thần Không, mới có cơ hội để tận dụng, nói như vậy, vẫn là Vương Đằng tốt hơn một chút.”

Ngay lúc đám người viện trưởng nghị luận, thời gian đảo mắt lại qua ba tiếng, sắc mặt Vương Đằng hơi trắng bệch, nhưng cuối cùng đã đến đỉnh núi, hai tay của hắn trèo lên cái bệ của đỉnh núi, xoay người một cái, đã vững vàng đáp xuống chỗ cao nhất.

Phù!

Miệng Vương Đằng chậm rãi phun ra một ngụm khí.

Hắn đứng ở đỉnh núi, quan sát phía dưới núi Thần Không!

Một cảm giác thành tựu tự nhiên sinh ra, hắn thành công, thành công chinh phục ngọn núi Thần Không này!

Trèo lên tuyệt đỉnh ta là đỉnh!

Mọi người nhìn bóng dáng phía trên đỉnh núi, giống như nhìn thấy ánh sáng cực kỳ chói mắt, không khỏi hơi nheo mắt lại, tâm thần bọn họ chấn động, gần như không cách nào hình dung tâm trạng phức tạp giờ phút này của mình.

Vương Đằng thật sự thành công trèo lên đỉnh!

Hắn lại sáng tạo một kỳ tích!!!

Vương Đằng mỉm cười, đứng ở đỉnh núi, có một loại tâm trạng trống trải trước nay chưa có, nhưng hắn còn chưa kịp vui vẻ, đột nhiên cảm thấy hoa mắt, cả người đã bất giác biến mất tại chỗ.

“Móe!”

Vương Đằng trèo lên đỉnh núi Thần Không.

Mọi người đều bị chấn động, đám người Nguyên Mục, Chúc Long Sơn đầy vẻ không cam lòng, mấy võ giả thiên tài như Vu Yển, Lục Thiên, Bách Xuyên Lưu cũng không khỏi không thán phục.

Tên này quá yêu nghiệt!

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng bọn họ quả thật có chênh lệch không nhỏ với Vương Đằng.

Chỉ có nhìn vào từ thế giới bên ngoài, mới biết trước đó bọn họ cách đỉnh núi còn xa xôi cỡ nào.

Bọn họ căn bản không thể tới đỉnh.

Mà Vương Đằng lại làm được, hắn vượt qua tất cả mọi người, trèo lên tuyệt đỉnh, tất cả thiên tài đều không thể theo kịp.

Chênh lệch như thế, khiến cho không ít thiên tài cảm thấy vô lực.

Bên kia, gương mặt viện trưởng và hai tồn tại cấp Chân Thần đều không khỏi lộ ra chút kinh ngạc, hắn thật sự trèo lên tới đỉnh rồi, quá ghê gớm.

Thằng nhóc đó hoàn toàn dựa vào chính mình phân tích ra núi Thần Không, tuyệt đối còn lợi hại hơn thiên tài cũng phân tích ra núi Thần Không trước kia.

“Ta là võ giả tam hệ hệ Lôi, hệ Thổ, hệ Kim, có thể dạy thằng nhóc này.” Tồn tại Chân Thần trên vương tọa lôi đình vỗ tay vịn, lớn tiếng nói.

“Ha hả, Vương Đằng sở hữu dị hỏa thiên địa, võ giả tu luyện hệ Hỏa như ta mới thích hợp dạy hắn nhất.” Chân Thần trên vương tọa hỏa diễm ha hả cười nói.

“Dị hỏa thiên địa thì sao, uy lực hệ Lôi của ta lớn mạnh cỡ nào, không yếu hơn dị hỏa thiên địa, lại phối hợp với tuyệt học của ta, đủ để cho hắn trở thành người chí cường.” Tồn tại Chân Thần trên vương tọa lôi đình ngạo nghễ nói.

“Lời này của ngươi có hơi thiên vị, hắn có thể lấy được dị hỏa thiên địa vốn chính là ưu thế, làm sao có thể vứt bỏ không quan tâm, nếu phối hợp công pháp tuyệt học của ta, dị hỏa thiên địa của hắn mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, mạnh mẽ hơn lực Lôi Đình bình thường rất nhiều.” Tồn tại trên vương tọa hỏa diễm nói.

Hết chương 2736.
Bình Luận (0)
Comment