Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2742 - Chương 2742. Căn Nguyên Vũ Trụ! Giới Hạn Cấp Vũ Trụ! (2)

Chương 2742. Căn nguyên Vũ Trụ! Giới hạn cấp Vũ Trụ! (2)
Chương 2742. Căn nguyên Vũ Trụ! Giới hạn cấp Vũ Trụ! (2)

“Cơ duyên!” Mắt Vương Đằng sáng lên, đây là lợi ích mang tính thực chất, không cần thì uổng phí, thế là hắn vội vàng gọi: “Thầy!”

Người đàn ông trung niên tóc trắng thấy dáng vẻ không thấy thỏ thì không thả ưng của hắn, lập tức thấy hơi buồn cười, lắc đầu, nói: “Ngươi đừng vội, trước khi cho ngươi cơ duyên, ta cần biết ngươi muốn đi con đường nào?”

“Con đường nào?” Vương Đằng sửng sốt, câu hỏi này hơi quen, sắc mặt hắn không khỏi kỳ quái.

“Ta thấy tinh thần của ngươi mạnh mẽ, ngươi muốn tu tinh thần chính sao?” Người đàn ông trung niên tóc trắng hỏi.

“Đệ tử sẽ không tu tinh thần chính.” Vương Đằng lắc đầu nói.

“Tu vi nguyên lực của ngươi cũng không tầm thường, vậy thì tu nguyên lực chính.” Người đàn ông trung niên tóc trắng hỏi: “Ngươi định để nguyên lực hệ nào làm chính?”

“Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi Độc Băng, Quang Minh!” Vương Đằng đếm ngón tay, thành thật nói.

Ừm, nguyên lực Hắc Ám thì không cần nói nữa!

“…” Người đàn ông trung niên tóc trắng.

“Thầy ơi?” Vương Đằng hơi chột dạ.

“Những nguyên lực này, ngươi đều có sao?” Người đàn ông trung niên nhìn Vương Đằng, hỏi.

“Đúng vậy.” Vương Đằng gật đầu nói.

Ánh mắt người đàn ông trung niên tóc trắng sâu xa, không biết đang nghĩ gì. “Tên nhóc nhà ngươi, lại khiến ta kinh ngạc.”

“Thầy quá khen rồi!” Vương Đằng nói.

“Ta không khen ngươi.” Người đàn ông trung niên tóc trắng hỏi: “Ngươi biết tu luyện nhiều loại nguyên lực như vậy cùng lúc sẽ có hậu quả thế nào không?”

“Biết!” Vương Đằng gật đầu nói.

“Biết mà ngươi còn muốn tu?” Người đàn ông trung niên tóc trắng hờ hững hỏi.

“Tu!” Ánh mắt Vương Đằng kiên định nói.

“Được!” Người đàn ông trung niên tóc trắng nhìn hắn thật sâu. “Khí phách của ngươi phi phàm, ngay cả hai sư huynh sư tỷ của ngươi cũng không bằng ngươi.”

“Thầy, lần này là khen sao?” Vương Đằng cẩn thận hỏi.

“Đúng!” Người đàn ông trung niên tóc trắng nói.

“Cảm ơn thầy đã khen.” Vương Đằng cười hì hì.

“Nói như vậy, ngươi là định tu nguyên lực chính rồi.” Người đàn ông trung niên tóc trắng lắc đầu, nói.

“Không giấu thầy, các mặt của học trò phát triển đều khá cân đối, cho dù là tinh thần, hay là nguyên lực, lực lượng thân thể… v.v đều không có cái nào yếu, cho nên thực ra đều tính là tu chính.” Vương Đằng xấu hổ nói.

Lời này không nghi ngờ gì có hơi ra vẻ, nhưng lại là sự thật.

“…” Người đàn ông trung niên tóc trắng không ngờ Vương Đằng sẽ nói như vậy, ngay cả hắn cũng không khỏi sửng sốt.

Trước kia chỉ có hắn làm màu, hôm nay vậy mà bị đệ tử ký danh vừa nhận này làm màu rồi, đúng là lần đầu trong đời.

Không biết tại sao, người đàn ông trung niên tóc trắng lại có loại cảm giác an ủi.

Hai đệ tử trước của hắn vẫn là không bằng hắn về mặt làm màu này.

“Thầy ơi, không được sao?” Vương Đằng thấy người đàn ông trung niên tóc trắng yên lặng, tưởng là lời của mình nói chọc giận đối phương rồi, không khỏi cẩn thận dè dặt hỏi.

“Tình huống này của ngươi, vi sư cũng mới gặp lần đầu tiên.” Người đàn ông trung niên tóc trắng yên lặng chốc lát, bình tĩnh nhìn Vương Đằng, nói: “Mặc dù theo quan niệm của ta, vạn đạo đều là đại đạo, cho dù chọn đi đường thế nào, cuối cùng đều có thể đến đỉnh phong. Nhưng không thể không thừa nhận, lựa chọn của ngươi là lựa chọn khó nhất.”

“Ta hỏi ngươi thêm một câu, ngươi chắc chắn bản thân muốn đi tiếp sao?”

“Vâng.” Vương Đằng gần như không hề do dự, gật đầu nói.

Câu hỏi này hắn đã suy nghĩ từ lâu, nếu không có sự tồn tại của hệ thống, thì hắn chắc chắn không chọn như vậy, nhưng nếu cơ hội đã bày ra trước mặt hắn, hắn không thể bỏ lỡ.

“Được!” Người đàn ông trung niên tóc trắng nhìn hắn không biết là an ủi, hay là phức tạp, gật đầu nói: “Nếu ngươi đã muốn đi con đường này, vậy ta sẽ tác thành cho ngươi.”

Nói rồi hắn tùy tiện vung tay, một chùm sáng trong suốt to bằng cái đầu xuất hiện trước mặt Vương Đằng, tỏa ra ánh sáng rực rỡ mông lung, bồng bềnh trong không trung.

“Vật này là căn nguyên một vũ trụ, năm đó đúng lúc ta đi ngang qua một vũ trụ bị hủy diệt, đã ngưng tụ ra nó, bây giờ thì cho ngươi.”

“Căn nguyên vũ trụ!” Mắt Vương Đằng suýt nữa trợn ra. Hắn từng nghe nói về bảo vật này ở chỗ Viên Cổn Cổn, nghe nói là một loại bảo vật chỉ có trong bí cảnh mới có thể có được, hơn nữa vô cùng hiếm thấy, người có thể có được loại bảo vật này lác đác vài người.

Lần trước hắn vào bí cảnh Hỗn Độn, mặc dù thu hoạch cũng không tệ, nhưng lại không có được căn nguyên vũ trụ này.

Về sau nghĩ lại khó tránh khỏi hơi tiếc nuối.

Kết quả người thầy nhặt được này lại dễ dàng lấy ra một căn nguyên vũ trụ, đúng là khiến người ta khó tin.

Nếu Viên Cổn Cổn ở đây, chắc sẽ phải trợn to mắt.

Căn nguyên vũ trụ nó nói khó ai có được dù chỉ là một chút xíu thôi, mà căn nguyên vũ trụ trước mặt này lại to tới kỳ cục, hoàn toàn không thể so sánh.

Trong lời nói vừa rồi của người đàn ông trung niên tóc trắng cũng không khó nghe ra căn nguyên vũ trụ này là tinh luyện ra từ trong một vũ trụ bị hủy diệt, cho nên… thực ra nó là một căn nguyên vũ trụ hoàn chỉnh.

Chứ không phải căn nguyên vũ trụ những võ giả kia có được lúc trước, chỉ là một phần nhỏ.

Lúc này, Vương Đằng có thể cảm nhận rõ ràng lực lượng kỳ lạ tỏa ra từ trong căn nguyên vũ trụ kia, giống như chứa đựng sức mạnh bản chất nhất của vũ trụ. Hắn chỉ hơi tiếp xúc sức mạnh mà chùm sáng trong suốt kia tỏa ra đã cảm nhận được cả người như sắp thăng hoa rồi.

“Ngươi biết cái gì là cấp Vũ Trụ không?”

Người đàn ông trung niên tóc trắng nhìn Vương Đằng, cũng không cho hắn cơ hội trả lời đã tự mình trả lời:

“Cấp Vũ Trụ chính là trong cơ thể võ giả sinh ra một vũ trụ nhỏ. ngươi hấp thụ căn nguyên vũ trụ này, vũ trụ nhỏ trong người sẽ gần như hoàn thiện, từ đó khiến linh hồn, thân xác như lột xác và thăng hoa.”

“Võ giả cấp Vũ Trụ hấp thụ một căn nguyên vũ trụ, chắc hẳn đủ để đạt đến giới hạn của cấp Vũ Trụ rồi!”

“Giới hạn của cấp Vũ Trụ?” Vương Đằng ngạc nhiên lặp lại.

Hết chương 2742.
Bình Luận (0)
Comment