Đây là một người đàn ông trung niên đầu tóc hoa râm, mày kiếm mắt sao, đôi mắt sâu thẳm như hư không, cả người toát ra khí tức tang thương cổ xưa. Hắn chỉ mặc một bộ áo vải vô cùng mộc mạc, nhưng lại có sức hấp dẫn khác, giống như chỉ cần đứng ở đó đã khiến người ta không thể quên.
Lúc này người đàn ông trung niên bước đến trước mặt Vương Đằng, đánh giá hắn, trong mắt lóe qua ánh sáng kỳ lạ.
“Thú vị! Đúng là thú vị!”
…
Một ngọn núi lớn đồ sộ trôi nổi trong hư không.
Trên đỉnh núi, một bóng người ngồi xếp bằng trên mặt đất, một thanh niên tóc đen nằm thẳng lơ lửng trước mặt hắn.
“Linh hồn mạnh mẽ trước giờ chưa từng có!”
“Cho dù ta nhìn nhiều năm như vậy, cũng có thể gọi là hạng nhất.”
“Chẳng trách tinh thần lực mạnh như vậy!”
“Còn có lực ý chí kia, Viễn Cổ Thương Mang, Bất Khuất và Lôi Đình, đây đều là ý chí cực kỳ hiếm thấy, không ngờ lại cùng lúc xuất hiện trên người một võ giả cấp Vũ Trụ, đúng là thú vị.”
“Hơn nữa trình độ của những ý chí này đều vượt qua cảnh giới của bản thân hắn, ít nhất đã đạt đến cấp Giới Chủ.”
“Ngoài ra, trên người hắn còn có đủ loại dấu vết thiên phú, những thiên phú này không giống nhau, lại dung hợp một cách hoàn mỹ trong cơ thể hắn đến tận linh hồn, không có bất cứ bài xích và không hòa hợp nào.”
“Mà theo thể linh hồn, hắn mới chỉ khoảng hai mươi tuổi thôi, nhưng lại có thành tự như vậy, siêu đẳng hơn mấy chủng tộc mạnh mẽ trong vũ trụ kia.”
“Xem ra trên người tên nhóc này có không ít bí mật.”
Ánh mắt sâu xa của người đàn ông trung niên tóc bạc liếc nhìn lên người thanh niên tóc đen trước mặt, trong mắt lóe qua một ánh sáng kỳ lạ.
Thanh niên này quả thực đã cho hắn không ít niềm vui bất ngờ.
Trước khi Vương Đằng sử dụng ý chí, hắn tưởng rằng Vương Đằng không phải người hắn muốn tìm, nhưng bây giờ xem ra hắn suýt nữa nghĩ sai rồi.
Thanh niên tóc đen trước mặt này đủ để trở thành đệ tử của hắn.
Thậm chí còn là một viên ngọc thô tuyệt thế, chỉ cần dốc lòng gọt giũa thì chắc chắn có thể vượt qua mấy thiên tài của chủng tộc mạnh mẽ kia.
Không biết qua bao lâu, Vương Đằng từ từ tỉnh lại, đau đớn trên người đã biến mất, thể tinh thần cũng lại được ngưng tụ, hắn hơi ngạc nhiên nhìn tình hình của bản thân.
Lúc trước hắn gần như đã sắp tan biến rồi, bây giờ lại khôi phục nguyên trạng, thần kỳ!
Chờ đã!
Không đúng, đây không phải thể tinh thần, mà là thân xác của hắn, thể tinh thần trở về thân xác rồi, chẳng trách sao lại cảm thấy kỳ lạ.
Trở về thân xác, cuối cùng Vương Đằng cũng có một loại cảm giác an toàn, nếu không cứ cảm thấy bản thân không mặc quần áo vậy.
Đúng rồi, lúc trước khi leo lên, hình như thấy có người ở đó.
Vương Đằng chợt kinh ngạc, vội vàng nhìn xung quanh, kết quả phát hiện bản thân lại là trôi nổi trên không trung, mà bóng người ngồi xếp bằng ở phía trước kia lúc này đã ngồi ở bên cạnh mình.
Hắn lập tức bị làm giật mình, cả người ở trên không ngã thẳng xuống đất.
Người này im hơi lặng tiếng ngồi ở bên cạnh hắn giống như quỷ vậy, nếu là võ giả khác, với tinh thần lực của hắn đã cảm nhận ra từ lâu rồi, nhưng trên người người này không hề có dao động, hắn hoàn toàn không hề nhận ra.
“Không phải gan của ngươi rất lớn sao? Bây giờ sao lại sợ rồi?” Người đàn ông trung niên hỏi.
“Ha ha.” Vương Đằng cười gượng, nói: “Vãn bối không phải sợ, chỉ là chưa chuẩn bị tốt.”
“Còn chưa biết tôn tính đại danh của tiền bối?”
“Ta… không có tên!” Ánh mắt người đàn ông trung niên tóc trắng sâu xa, giọng điệu đầy ý bể dâu, thản nhiên nói.
“Không có tên?!” Trong mắt Vương Đằng chập chờn, trong lòng lẩm bẩm: “Là người sao có thể không có tên.”
Ngoài mặt lại cung kính hành lễ, nói: “Vậy ta trực tiếp gọi ngài… tiền bối?”
“Không cần đa lễ.” Người đàn ông tóc trắng đánh giá Vương Đằng, gật đầu nói: “Lúc trước ta từng nói, chỉ cần ngươi leo lên, ta sẽ nhận ngươi làm đồ đệ, bây giờ ta sẽ thực hiện lời hứa của ta.”
Trong mắt Vương Đằng lập tức lóe qua tinh quang.
Đây là muốn nhận đồ đệ rồi!
Thẳng thắn!
Quyết đoán!
Không biết tiền bối này rốt cuộc là cảnh giới gì? Nếu thật sự là tồn tại trên Chân Thần, vậy sau này có phải hắn sẽ có thể tùy ý trong vũ trụ rồi không?
“Ngươi tên là gì?” Người đàn ông trung niên tóc trắng hỏi.
“Vương Đằng!” Vương Đằng nói.
Người đàn ông trung niên tóc trắng gật đầu, chậm rãi nói: “Đời này của ta, tổng cộng đã nhận hai đệ tử, bây giờ ngươi là người thứ ba.”
“Nhưng chân thân của ta không ở đây, đây chẳng qua là một tàn ảnh ta để lại thôi, cho nên hôm nay ta chỉ có thể nhận ngươi là đệ tử ký danh trước.”
“Đợi ngày nào đó ngươi đến trước mặt ta, ta sẽ cử hành nghi thức nhận đồ đệ chính thức, nhận ngươi làm đệ tử nhập thất.”
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, hơi thất vọng, vậy mà chỉ là đệ tử ký danh.
Nhưng tiền bối này cũng nói rồi, chân thân của hắn không ở đây, tất nhiên Vương Đằng cũng không dám yêu cầu xa vời gì.
“Nhưng lần sau lúc gặp ta, nếu sự tiến bộ của ngươi không thể khiến ta hài lòng, thì ta có thể hủy bỏ tư cách của ngươi bất cứ lúc nào.” Người đàn ông trung niên tóc trắng lại nói.
“???” Vương Đằng hơi cạn lời. Vậy cũng được, vừa nãy còn nói hắn thẳng thắn, không ngờ chớp mắt cái đã chuyển hướng.
Đương nhiên, hắn không hề lo bản thân không thể lọt vào mắt của đối phương, dù sao hắn cũng có mang hack.
Nếu vậy còn không thể có được sự công nhận của đối phương, vậy hắn đúng là phải tìm hố đất chui vào, không cần ra ngoài nữa.
Thực ra bái làm thầy quan trọng vẫn là để tìm một chỗ dựa mạnh mẽ để bản thân có đủ thời gian trưởng thành, mặt tu luyện hắn có hệ thống trên người, cũng không cần quá ỷ lại vào sư phụ.
Cho nên bây giờ có cái danh đệ tử ký danh cũng không tệ.
“Ngươi cũng không cần lo, tuổi ngươi còn trẻ đã có cảnh giới tu luyện như vậy đã khiến ta rất hài lòng. Với thiên phú của ngươi, chỉ cần thuận lợi trưởng thành, đủ để vượt qua đại đa số thiên tài.” Người đàn ông trung niên tóc trắng nói: “Hơn nữa bắt đầu từ bây giờ, nếu ngươi đã trở thành đệ tử ký danh của ta, tất nhiên ta cũng sẽ có ngươi một số cơ duyên.”