Thật sự không ngờ, Vương Đằng theo ý hắn là một kẻ có thể tùy tiện gây khó dễ lại dồn ép hắn đến mức độ như vậy.
Vấn đề ở chỗ hắn không có bất cứ cách nào với Vương Đằng cả.
Sắc mặt của Ernest lập tức lúc xanh lúc trắng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Vương Đằng, hắn không tin, không tin Vương Đằng cứ bỏ qua thân phận Nghị viên như vậy.
Vương Đằng này vốn đang lạt mềm buộc chặt thôi, định dùng cách này để ép buộc hắn phải cúi đầu.
Thật sự chính là người si nói mộng, hắn tuyệt đối không có khả năng khuất phục một võ giả cấp Vũ Trụ, tuyệt đối không có khả năng.
Vương Đằng bước từng bước một lên trên không trung đi vào trong phi thuyền Ma Sát, sắp tiến vào trong đó, hắn không phải đang nói đùa.
Hiện giờ hắn thật sự không thể làm gì được Ernest, nhưng những người này định sỉ nhục hắn lại là suy nghĩ nhiều quá, hắn không phải đến đây để bị khinh bỉ.
Về phần món nợ này, về sau chậm rãi tính toán là được.
Tuy rằng hắn thật sự đã đánh bại tồn tại cấp Giới Chủ, nhưng đó đều là tình huống cực kỳ đặc thù, mà Ernest trước mắt này có thể trở thành Nghị viên của hội Trọng tài, tự nhiên đã là tồn tại đứng đầu trong cấp Giới Chủ, không phải hắn hiện giờ có thể chống lại được.
Nghị viên Wood nhìn xem một màn này, không ngăn cản, ngược lại ánh mắt hơi trêu tức.
Thật sự rất thú vị.
Vương Đằng này còn chưa chính thức gia nhập hội Trọng tài học viện, nhưng đã khiến cho Ernest là Nghị viên kỳ cựu như thế này cam chịu, thậm chí còn không có biện pháp nào với hắn.
Từ trước đến nay, đây vẫn là người đầu tiên.
Ernest, ngươi sẽ làm sao bây giờ đây?
Hắn hết sức tò mò, Ernest sẽ mặc kệ cho Vương Đằng rời đi, hay là cúi đầu thừa nhận sai lầm của bản thân đây.
Nhưng đúng lúc này, hắn hơi biến sắc, lại nhìn sang bên kia.
“Nghị viên Vương Đằng, xin dừng bước!”
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên, ba bóng người cực kỳ đột ngột xuất hiện ở trước mặt Vương Đằng, chặn hắn lại.
“Càng ngày càng thú vị!” Wood nhìn thấy mấy bóng người này xuất hiện, một suy nghĩ không khỏi lóe lên trong đầu.
Một Vương Đằng lại dẫn nhiều Nghị viên đến đây như vậy.
Xem ra Vương Đằng gia nhập hội Trọng tài học viện thật sự đã khiến rất nhiều người động tâm tư, bằng không những người này sẽ không đồng thời xuất hiện ở đây khéo như vậy.
Vương Đằng nheo mắt lại, thoáng đánh giá mấy người này, ‘Đôi mắt Chân Thị’ mở ra, có thể nhìn thấy được thực lực của mấy người này đều không hề kém hơn Ernest kia, tia sáng nguyên lực ở trên người bọn họ cực kỳ chói mắt, hiển nhiên đều là tồn tại cấp Giới Chủ.
Một lần xuất hiện nhiều cấp Giới Chủ như vậy, hơn nữa còn ở dưới tình huống như thế này, tám phần bọn họ đều là Nghị viên.
Vừa rồi không xuất hiện, đến bây giờ đều hiện thân.
A ~
Vương Đằng không khỏi cười lạnh trong lòng.
“Nghị viên Tống Khoan!”
“Nghị viên Hồng Liệt!”
“Nghị viên Antoine!”
“Trời ạ, bọn họ đều là Nghị viên đã thành danh từ lâu, hôm nay lại vì Vương Đằng đồng thời xuất hiện.”
“Ghê gớm thật, Vương Đằng này quả nhiên không giống bình thường, đột nhiên kinh động nhiều Nghị viên như vậy.”
“Chính là không biết những Nghị viên này rốt cuộc đứng về bên nào?”
…
Người vây xem bên dưới nhìn thấy ba vị Nghị viên xuất hiện, lập tức khiếp sợ không thôi, không khỏi thảo luận lên.
“Có chuyện gì?”
Lúc này tâm tình của Vương Đằng thật sự không tốt, hoàn toàn không coi trọng bọn họ, nhìn mấy người xuất hiện trước mắt mình, chỉ lạnh nhạt hỏi.
Trong ba người trước mắt, có hai người hơi nhíu mày, không vui trong lòng, Vương Đằng này có tính khí thật lớn.
Người cầm đầu là một thanh niên thoạt nhìn hơi ấm áp, tự giới thiệu: “Nghị viên Vương Đằng, ta tên Tống Khoan, cũng là một Nghị viên trong hội Trọng tài học viện.”
“Vương Đằng, Nghị viên Tống Khoan này thuộc phe trung lập, không phải phe Phán quyết.” Wood vội vàng truyền âm nói.
“Nghị viên Tống Khoan.” Vương Đằng thoáng nghĩ, gật đầu với đối phương.
Một khi đã không phải là người của phe Phán quyết, hắn cũng không cần phải giận cá chém thớt lên trên người đối phương.
Lúc này hắn đã tương đối sáng tỏ phân chia một vài thế lực bên trong hội Trọng tài học viện.
Ernest hiển nhiên là người của phe Phán quyết, cũng là một phe có thế lực lớn nhất trong hội Trọng tài học viên của học viện tinh không thứ 7.
Mà bọn họ rõ ràng không hề chào đón hắn.
Một loạt chuyện đã xảy ra hôm nay khiến Vương Đằng không khỏi suy nghĩ rất nhiều, có lẽ từ vừa mới bắt đầu chính là vị Phán quyết thứ bảy này định áp chế hắn, không muốn để cho hắn mau chóng gia nhập vào trong vòng hạch tâm của hội Trọng tài như vậy.
Đáng tiếc không như mong muốn, Vương Đằng không phải hạng người tình nguyện bị áp chế, một loạt thao tác của hắn đã khiến cho vị Phán quyết kia bị bất ngờ, càng không thể ngăn cản được hắn tiến vào trong vòng hạch tâm của hội Trọng tài học viện.
Đoán chừng gần đây có lẽ vị Phán quyết kia đang vì việc này mà tức giận cũng nên?
Vương Đằng không khỏi có suy nghĩ như vậy ở trong lòng, đột nhiên cảm thấy có chút hứng thú chơi tiếp.
Có thể khiến cho một vị Phán quyết buồn bực, hắn coi như rất có cảm giác thành tựu.
“Nghị viên Vương Đằng, xử trí trước đó của Nghị viên Ernest thật sự hơi không thỏa đáng, nhưng hội Trọng tài học viện chúng ta tuyệt đối không giống như ngươi nghĩ, xin ngươi đừng nên hiểu lầm.” Nghị viên Tống Khoan thấy giọng điệu của Vương Đằng hơi hòa hoãn, vội vàng nói.
“Ta tự nhiên cũng tin tưởng hội Trọng tài học viện công bằng chính trực, nhưng những chuyện hôm nay ta nghe thấy, nhìn thấy, thậm chí tự mình gặp được đều khiến ta thật thất vọng đau khổ.” Vương Đằng lắc đầu, dáng vẻ bị uất ức, cực kỳ thất vọng nói.
“Chuyện này…” Nghị viên Tống Khoan hơi nghẹn lời, trầm ngâm một chút, nhìn ra sau lưng nói: “Nghị viên Ernest, cách làm của ngươi trong chuyện này thật sự hơi thiếu suy xét, vì danh dự của hội Trọng tài học viện, ngươi vẫn nên nói lời xin lỗi Nghị viên Vương Đằng đi.”
Vương Đằng hơi kinh ngạc, Nghị viên Tống Khoan này lại kêu Ernest xin lỗi, thú vị.
“Kêu ta nói xin lỗi!” Sắc mặt Ernest khó coi: “Tuyệt đối không có khả năng.”
“Nghị viên Tống Khoan, ngươi thấy đấy, Nghị viên Ernest này vốn chính là muốn nhục nhã ta.” Vương Đằng nói.