Bởi vì Luyện đan sư cấp bậc chuẩn Đan Thánh cũng cực kỳ hiếm, có thể nói vô cùng hiếm có, ít ỏi giống như bản chép tay luyện đan của chuẩn Đan Thánh này.
Mà bản chép tay luyện đan của chuẩn Đan Thánh là cảm ngộ và kinh nghiệm cả đời của một vị chuẩn Đan Thánh, cực kì hệ thống hóa, tính hoàn chỉnh rất cao, có giá trị tham khảo vô cùng lớn, do đó nó mới quý giá như thế.
Vương Đằng vừa xem đã qua ba ngày.
Trong giai đoạn này có rất nhiều người tìm đến, hiển nhiên đều biết được Vương Đằng trở thành Nghị viên, sau đó đến chúc mừng, nhưng đều bị Viên Cổn Cổn một mực từ chối bên ngoài.
Trừ bỏ đám người quen như Kế Phi Vân, Vu Minh, Vương Đằng tự nhiên sẽ không thờ ơ.
Nguyệt Kỳ Xảo cùng với các thành viên của hội Tinh Thần cũng tới, ào ào chúc mừng, đối với bọn họ, Vương Đằng trở thành Nghị viên của hội Trọng tài học viện, không thể nghi ngờ là chuyện tốt cực lớn.
Lão đại trâu bò, các tiểu đệ mới sống tốt!
…
Ba ngày sau, Vương Đằng chậm rãi mở to mắt ở trong phòng tu luyện, đáy mắt lóe lên một tia sáng.
“Bản chép tay luyện đan của chuẩn Đan Thánh, quả nhiên có rất nhiều nội dung đáng tin cậy.” Vương Đằng thì thào tự nói.
“Ngươi hoàn toàn tiêu hóa hấp thu bản chép tay luyện đan của vị chuẩn Đan Thánh kia?” Viên Cổn Cổn lơ lửng bên cạnh, khiếp sợ hỏi.
“Ừm.” Vương Đằng gật đầu.
“Biến thái!” Viên Cổn Cổn im lặng một chút, nói.
Ba ngày!
Chỉ trong ba ngày, Vương Đằng đã hoàn toàn hấp thu xong bản chép tay luyện đan của một vị chuẩn Đan Thánh, thật sự khiến cho không ai có thể tin tưởng nổi, nó đều muốn mở đầu của Vương Đằng ra nhìn xem, đầu óc của hắn rốt cuộc phát triển như thế nào.
“Việc này cũng không có gì, ta đã là Luyện đan sư cấp Tông sư cửu phẩm, rất nhiều lý niệm như trăm sông đổ về một biển, cũng không tiêu tốn quá nhiều thời gian.” Vương Đằng nói.
“Vậy cũng quá biến thái, ta dám cam đoan Luyện đan sư cấp Tông sư cửu phẩm khác tuyệt đối không làm được giống như ngươi.” Viên Cổn Cổn nói.
Vương Đằng cười nhẹ, đứng dậy đi ra ngoài, nói: “Viên Cổn Cổn, chúng ta nên xuất phát, hội Trọng tài học viện chỉ cho ta thời gian nửa tháng, mà bây giờ đã trôi qua ba ngày.”
“Thời gian hơi gấp gáp, thật sự nên xuất phát.” Viên Cổn Cổn gật đầu nói.
Vương Đằng không trì hoãn, thông báo cho đám người Nguyệt Kỳ Xảo một tiếng, đã ngồi phi thuyền vũ trụ bay về phía bên cạnh đại lục của học viện tinh không thứ 7, nơi đó có chiến thuyền viễn cổ đưa hắn đi.
Đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Vu Yển đều nhận được tin tức, ào ào nhìn về phía trang viên của Vương Đằng, bọn họ giống như nhìn thấy một chiếc phi thuyền hóa thành một vệt sáng, biến mất ở chân trời.
Vương Đằng đi rồi, bọn họ cũng phải nỗ lực tu luyện!
Hy vọng lần sau gặp lại, bọn họ sẽ không bị ném lại quá xa.
…
Không bao lâu, một chiếc chiến thuyền viễn cổ đã xuất phát từ học viện tinh không thứ 7, vượt qua loạn tinh hải, bay ra vũ trụ bên ngoài.
Phong Thanh Viêm đứng trên đỉnh một nhà, ánh mắt nhìn phía xa.
“Vương Đằng đã rời khỏi học viện tinh không!”
Nguyễn Bán Liên đứng ở phía sau hắn, nói.
“Đi đâu?” Phong Thanh Viêm hỏi.
“Cương vực U Phù! Hành tinh Ngũ Táng!” Nguyễn Bán Liên nói.
“Ở đâu?” Phong Thanh Viêm giống như hơi kinh ngạc.
Nguyễn Bán Liên không biết vì sao hắn lại có phản ứng kỳ quái như vậy, nhưng vẫn lặp lại một lần nữa.
“Cương vực U Phù! Ha ha ha, xem ra ông trời đều đang giúp đỡ ta.” Phong Thanh Viêm đột nhiên cười ha hả, một tia sáng lạnh lập tức lóe lên trong mắt, gửi đi một tin nhắn ở trên đồng hồ trí năng.
Chiến thuyền Vương Đằng ngồi lần này là chiến thuyền cấp Bất Hủ của hội Trọng tài học viện, tốc độ rất nhanh, toàn lực bay đi, không đến hai ngày đã vượt qua loạn tinh hải.
“Nghị viên Vương Đằng, chúng ta đã đến bên cạnh loạn tinh hải.” Một võ giả cấp Giới Chủ gõ cửa khoang thuyền chỗ Vương Đằng nghỉ ngơi, cực kì cung kính nói với Vương Đằng.
“Được!” Vương Đằng gật đầu, đi ra từ trong khoang thuyền, đến một bến cảng phi thuyền cực kỳ quen thuộc, hắn đã từng đến đây một lần, do đó cũng không xa lạ gì.
“Chúng ta chỉ đưa đến đây, Nghị viên Vương Đằng, chúc ngươi một đường thuận gió.” Võ giả cấp Giới Chủ kia cúi người thi lễ.
“Cảm ơn.” Vương Đằng ôm một quyền về phía đối phương, đã hóa thành một tia sáng chạy ra khỏi chiến thuyền, bay về vị trí chỗ trận pháp truyền tống không gian.
Xung quanh là vành đai thiên thạch, trên mỗi một thiên thạch đều khắc rõ trận pháp truyền tống không gian, có thể đến các nơi khác nhau.
Hiện giờ Vương Đằng muốn tìm trận pháp truyền tống không gian đi đến cương vực U Phù, bằng không lấy khoảng cách giữa loạn tinh hải và cương vực U Phù, không biết phi thuyền còn phải bay bao lâu.
Võ giả cấp Giới Chủ kia nhìn theo bóng lưng Vương Đằng, không khỏi lắc đầu, hắn biết Vương Đằng là Nghị viên mới nhậm chức, hơn nữa phải đi đến hành tinh Ngũ Táng.
Bởi vì hắn đã từng đưa rất nhiều Nghị viên đi đến hành tinh Ngũ Táng, những Nghị viên này cuối cùng không có mấy người trở về được, Nghị viên Vương Đằng càng trẻ tuổi hơn, thực lực yếu hơn các Nghị viên trước, cũng không biết hắn có thể quay trở về được không.
Vương Đằng nhanh chóng tìm được trận pháp truyền tống đi đến cương vực U Phù, thân hình dừng lại ở trên thiên thạch, lấy huy chương Nghị viên của mình ra, nói: “Ai là người phụ trách nơi đây, ta muốn đi đến cương vực U Phù.”
“Nghị viên!”
Vài võ giả cấp Vực Chủ khống chế trận pháp truyền tống không gian ở xung quanh ào ào kinh hãi, lập tức đứng dậy từ trong khoanh chân, cung kính cúi người thi lễ với Vương Đằng.
“Mời ngươi! Chúng ta lập tức mở trận pháp truyền tống không gian ra cho ngươi.” Một võ giả cầm đầu chính là cấp Giới Chủ, giờ phút này ở trước mặt Vương Đằng, lại có vẻ cực kì cung kính.
“Ừm!” Vương Đằng không nói nhảm, thân hình lóe lên, trực tiếp bước vào trong trận pháp truyền tống không gian.
Đủ loại chỗ tốt của thân phận Nghị viên, dọc theo đường đi Vương Đằng đã cảm nhận được không ít, kể cả những võ giả cấp Vực Chủ, võ giả cấp Giới Chủ thân phận phổ thông này đều tương đối cung kính với hắn.