Còn có chiến thuyền cấp Bất Hủ chuyên môn đưa đón, thậm chí sử dụng trận pháp truyền tống không gian này đều không cần tiêu tốn điểm tích lũy, trực tiếp có thể mở ra, hơn nữa không cần chờ người khác đi cùng, cho dù chỉ có một mình hắn cũng có thể lập tức mở trận pháp ra.
Đây đều là chỗ tốt do thân phận Nghị viên mang đến.
Võ giả lấy cường giả cấp Giới Chủ cầm đầu kia lập tức không dám chậm trễ, ngay tức khắc mở trận pháp truyền tống không gian ra.
Phù văn huyền ảo phức tạp trên mặt đất lập tức sáng lên, bong bóng thuộc tính lơ lửng ra, Vương Đằng liếc mắt, niệm lực tinh thần quét ra, nhặt chúng lên.
Rầm!
Một cột sáng màu trắng bạc phóng lên cao, bóng người của Vương Đằng biến mất tại chỗ.
Sau khi tiễn bước Vương Đằng, vài võ giả kia lập tức nhẹ nhàng thở ra.
“Nghị viên kia thật trẻ tuổi!” Một võ giả cấp Vực Chủ không nhịn được cảm thán nói.
“Đúng vậy, thoạt nhìn hình như còn không lớn bằng chúng ta, lại đã làm lên Nghị viên, cũng không biết có bối cảnh gì.” Một võ giả cấp Vực Chủ khác hâm mộ nói.
“Đợi chút, trận pháp truyền tống không gian này của chúng ta thông đến cương vực U Phù!” Vài võ giả cấp Vực Chủ đột nhiên phản ứng lại.
“A, lại là một Nghị viên đi đến cương vực U Phù chịu chết!” Bọn họ vốn mang tâm tình cực kì hâm mộ, lập tức biến mất không còn tung tích, chỉ còn lại đồng tình.
“Ta nhớ ra rồi, mấy ngày hôm trước ta nghe một người bạn ở học viện nói, học viện tinh không thứ 7 hình như có một Nghị viên mới lên chức, tên là Vương Đằng, là học viên mới.” Một võ giả cấp Vực Chủ đột nhiên nói.
“Học viên mới?” Vài cấp Vực Chủ còn lại lập tức kinh hãi.
“Học viên mới làm sao có thể trở thành Nghị viên?” Có người nghi ngờ nói.
“Ai biết, nhưng nghe nói hắn đắc tội không ít người, hiện giờ xem ra quả thật như thế, bằng không cũng sẽ không thể bị đày đến cương vực U Phù chịu chết.”
“Nghe nói hắn là người đứng đầu người mới trong một khóa này của học viện tinh không thứ 7, hơn nữa đã từng đi lên Tinh bảng, danh tiếng rất lớn.”
“Đi lên Tinh bảng, ta nhớ ra rồi, đã từng có người đề cập đến hắn, là thiên kiêu cực kỳ được chú ý đến trong học viên mới một khóa này.”
“Nhưng hắn cũng quá thảm, lại bị đày đến cương vực U Phù, vài Nghị viên đi đến đó trước kia, cơ bản đều chưa trở về.”
“Đúng vậy, đúng vậy, không biết Nghị viên Vương Đằng này có thể kiên trì bao nhiêu ngày? Hy vọng không phải nghe được tin hắn chết, dù sao là một thiên kiêu đi lên Tinh bảng, chết đi thật đáng tiếc.”
Mấy người thảo luận ào ào, có đồng tình, cũng có tiếc hận, ánh mắt võ giả cấp Giới Chủ kia lóe lên vài cái, trầm giọng nói: “Được rồi, đừng thảo luận nữa, chuyện này có liên quan đến Nghị viên của hội Trọng tài học viện, đâu phải chúng ta có thể thảo luận, cẩn thận bị người nghe thấy.”
“Lão đại nói đúng.” Vài võ giả cấp Vực Chủ lập tức phản ứng kịp, giật mình, ào ào xác nhận.
Vật đổi sao dời, trời sao thay đổi!
Vương Đằng chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một chút, đã xuất hiện ở bên dưới một trời sao khác.
Nơi này là một hành tinh không người cực kỳ hẻo lánh, hắn nhìn xem bốn phía, rời khỏi trận pháp truyền tống, võ giả phụ trách duy trì trận pháp xung quanh nhìn thấy chỉ có một mình hắn, đã biết thân phận của người này không đơn giản, lập tức cung kính hành lễ.
Vương Đằng gật gật đầu, lấy phi thuyền Ma Sát ra, hóa thành một vệt sáng xông vào hư không vũ trụ.
“Viên Cổn Cổn, tập trung mục tiêu hành tinh Ngũ Táng.”
“Được, xuất phát!” Viên Cổn Cổn hiện ra, kích động lên tiếng, nó ở học viện tinh không đã đợi đến mọc lông cả người, cuối cùng có thể ra ngoài đi dạo một phen.
Cương vực U Phù!
Một chiếc phi thuyền dữ dằn đen tuyền đang di chuyển trong hư không.
Vương Đằng ngồi trong buồng điều khiển chính, mở mô phỏng toàn cảnh để nhìn ra tinh không lạ hoắc bên ngoài, có chút xúc động.
Vũ trụ thật là rộng lớn!
Lần trước ra ngoài làm nhiệm vụ, rời khỏi Loạn tinh hải là tới thẳng hành tinh Ma Mộc của cương vực Vu Tháp, trên đường đi không chú ý quan sát khung cảnh xung quanh.
Giờ lại rời khỏi Loạn tinh hải, đi tới một cương vực hoàn toàn lạ lẫm, cương vực U Phù!
Loạn tinh hải, cương vực Vu Tháp, cương vực U Phù, hay thậm chí cương vực Lưu Quang chứa đế quốc Đại Càn, chúng đều cách nhau rất xa, giữa những cương vực này chứa vô số tinh vực, nếu chỉ bằng vào sức của bản thân võ giả thì không biết phải tốn mất bao nhiêu thời gian.
Nếu là trước kia, Vương Đằng gần như không dám tưởng tượng mình sẽ vượt qua khoảng cách xa xôi như vậy để du hành vũ trụ.
Dù sao, đối với người đến từ Địa tinh thì vũ trụ quá đỗi bao la, thậm chí ẩn chứa những hiểm nguy không thể lường trước.
Bước chân của con người mới chỉ giới hạn ở những tinh cầu không người xung quanh Địa tinh mà thôi, du hành vượt tinh hệ gần như là điều không tưởng, huống chi là giữa các cương vực càng thêm khổng lồ hơn nữa.
Nhưng giờ thì dường như hắn đã có chút tập mãi thành quen rồi, ngay giây phút rời khỏi Địa tinh là hắn đã bắt đầu làm quen với hành trình cô độc này.
Con đường của võ giả, hầu như là cô độc.
Nhưng may là...
“Ngươi đang nghĩ gì vậy?” Viên Cổn Cổn trôi nổi xung quanh, trợn to đôi mắt tròn xoe, tò mò lại gần hỏi.
Vẻ mặt của tên này có gì đó là lạ?
“Không có gì.” Một tay Vương Đằng đặt lên cái đầu tròn ủng của nó, đẩy nó ra, khẽ nói.
“Xía.” Viên Cổn Cổn bĩu môi.
“Còn mấy ngày nữa thì chúng ta đến nơi?” Vương Đằng hỏi.
“Chừng năm ngày là tới, chúng ta đã vào cương vực U Phù rồi.” Viên Cổn Cổn nhìn vào bản đồ tinh không và nói.
Vương Đằng gật đầu, nói: “Hẳn là đủ thời gian rồi!”
“Chúng ta vẫn phải cẩn thận, cương vực U Phù hỗn loạn lắm, thường xuyên có đạo tặc tinh không qua lại, nếu bị vài nhóm đạo tặc lớn nhắm trúng thì phiền phức to đấy.” Viên Cổn Cổn nhắc nhở.
“Đạo tặc tinh không?!” Vương Đằng kinh ngạc nói.