Rất nhiều người nhìn thấy người tới, không khỏi lắp bắp kinh hãi, Quy Táng Viêm của gia tộc Quy Táng đến rồi, Vân Táng Kiêu của gia tộc Vân Táng xuất hiện, hiện tại ngay cả Hoành Táng Mạc cũng theo đó mà đến, bọn họ đều là thiên tài cấp Vũ Trụ cao nhất trong năm đại gia tộc cao.
Vậy thì có phải thiên kiêu của hai đại gia tộc khác cũng sắp đến hay không?
Mọi người không khỏi có hơi kích động, có thể đồng thời nhìn thấy thiên kiêu của năm đại gia tộc, cũng không dễ dàng.
“Ngồi!” Sắc mặt Quy Táng Viêm bình thản, làm tư thế mời.
Hai người Hoành Táng Mạc và Vân Táng Kiêu cũng không từ chối, đi lên lầu, trực tiếp ngồi đối diện Quy Táng Viêm.
Quy Táng Thù rất tự giác nhường vị trí, ở đây đã không có vị trí cho nàng ngồi.
“Mọi người đều ở đây rồi này.”
Vương Đằng đang muốn quan sát Vân Táng Kiêu và Hoành Táng Mạc, đột nhiên một tiếng cười duyên vang lên, khiến đám người không khỏi vì đó chấn động, hắn cũng tò mò nhìn sang.
Chỉ thấy một cô gái xuất hiện trong nhà ăn, mặc váy dài màu lục, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người mảnh mai, lộ ra vẻ cực kỳ yếu đuối, nhưng trên khuôn mặt lại mang một nụ nở nụ cười hờ hững, khí chất bất phàm, hiển nhiên không phải là một cô gái bình thường.
“Y Táng Tâm Nặc!”
Không ít người trực tiếp gọi ra tên cô gái, một vài người đàn ông còn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía cô gái kia.
“Ấy, Vương Đằng, dáng dấp cô nàng này không tệ đâu.” Giọng Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
“Liên quan gì tới ta!” Vương Đằng trợn trắng mắt, trong lòng có hơi cạn lời.
“Bây giờ ngươi là Nghị viên quản giáo của thế hệ trẻ tuổi ở hành tinh Ngũ Táng này, vừa lúc có thể lấy quyền mưu tư, cưa đổ nàng, ngươi thấy ánh mắt của những con cóc xung quanh không? Nói rõ rằng độ hot của cô nàng này ở hành tinh Ngũ Táng rất cao, nếu ngươi cưa đổ được nàng, nhất định sẽ khiến bọn họ kính nể không thôi.” Viên Cổn Cổn nói.
“Ngươi thôi giùm đi, nếu ta cưa đổ nàng thì không phải sẽ trở thành kẻ địch chung luôn sao.” Vương Đằng nói.
Ánh mắt Tracy cũng dừng trên người Y Táng Tâm Nặc, trong mắt lóe lên một tia tinh quang, mặc dù dung mạo cô gái này không cùng phong cách với nàng, nhưng tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất, không phân cao thấp với nàng.
Phụ nữ luôn sẽ chú ý nhiều hơn đối với người xinh đẹp không kém mình, nàng cũng không ngoại lệ.
Y Táng Tâm Nặc dường như chú ý tới ánh mắt của nàng, vô thức quay đầu nhìn lại, nhưng phát hiện chỉ là một cô gái dung mạo bình thường, trong lòng chợt hơi kinh ngạc.
Cảm giác vừa nãy, không phải là ánh mắt hâm mộ ghen ghét của một cô gái bình thường đối với mỹ nữ, mà là cảm giác kỳ phùng địch thủ, cùng chung chí hướng.
Ánh mắt mỹ nữ nhìn mỹ nữ, và ánh mắt cô gái bình thường nhìn mỹ nữ không giống nhau.
Hơn nữa dưới ánh nhìn chăm chăm của nàng, đối phương vẫn duy trì dửng dưng và tự tin, càng khiến người ta thấy kỳ lạ.
Y Táng Tâm Nặc chuyển ánh mắt, rơi xuống trên mặt Vương Đằng, không khỏi ngây ra.
Thật đẹp trai!
Từ lúc nào hành tinh Ngũ Táng có thêm một công tử trẻ tuổi đẹp trai như vậy?
Y Táng Tâm Nặc vốn không phải người mê trai, chủ yếu là cho dù Vương Đằng thay đổi dung mạo, cũng đẹp trai đến hơi quá đáng.
Không thể không thừa nhận, quá đẹp trai, phụ nữ bất tri bất giác đều sẽ thích.
Vương Đằng thấy Y Táng Tâm Nặc thế mà nhìn qua bên mình, không khỏi sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, khẽ gật đầu với đối phương.
Y Táng Tâm Nặc cũng ma xui quỷ khiến khẽ gật đầu với hắn, đột nhiên kinh ngạc trong lòng, nàng thế mà đáp lại một người xa lạ.
Người xung quanh cũng ngơ ngác!
Y Táng Tâm Nặc vậy mà gật đầu với một người xa lạ, tên nhóc kia là ai?
Vấn đề này vừa xuất hiện, rất nhiều người liền nhìn qua tướng mạo Vương Đằng, lập tức hiểu ra.
Cmn đẹp trai thì ngon à!
Y Táng Tâm Nặc chính là thiên kiêu đẹp nhất của thế hệ trẻ tuổi hành tinh Ngũ Táng bọn họ, sẽ không cứ vậy mà luân hãm chứ?
Đừng mà!
Rất nhiều người kêu rên trong lòng.
“Tâm Nặc, không phải ngươi coi trọng anh chàng đẹp trai này rồi đấy chứ?” Đột nhiên, một cánh tay vòng lên cổ Y Táng Tâm Nặc, cười hì hì nói.
“Chị Vân, ngươi lại lấy ta ra giỡn rồi.” Y Táng Tâm Nặc không quay lại cũng biết phía sau là ai, bất đắc dĩ nói.
“Ai bảo em gái Tâm Nặc ngươi từ nhỏ đã thú vị như vậy chứ.” Một cái đầu từ sau lưng Y Táng Tâm Nặc ló ra, cười quyến rũ nói.
“Là Thủ Táng Thải Vân!”
“Lần này tốt rồi, thiên kiêu cấp Vũ Trụ của năm gia tộc lớn đều tề tựu!”
“Thế trận thật lớn, không nghĩ tới một Nghị viên của hội Trọng tài học viện tinh không viên thế mà đưa tới nhiều thiên kiêu như vậy.”
“Đây chính là Nghị viên của hội Trọng tài học viện tinh không đó, mặc dù chúng ta không ưa gì cái gọi là Nghị viên này, nhưng thân phận, địa vị của Nghị viên quả thực không thể khinh thường.”
...
Sau khi Thủ Táng Thải Vân đến, bốn phía vang lên từng trận tiếng nghị luận.
“Chị Tâm Nặc, chị Thải Vân, các ngươi đừng đứng đó nữa, nhanh lại đây ngồi đi.” Quy Táng Thù cười chạy tới, kéo hai nàng đến chỗ ngồi.
Đợi sau khi các nàng ngồi xuống, năm thiên kiêu bắt đầu trò chuyện.
“Tâm Nặc, đã lâu không gặp!” Ánh mắt Hoành Táng Mạc nhìn Y Táng Tâm Nặc hơi nóng cháy, nói.
“Là có một thời gian không gặp, mọi người bận bịu tu luyện, cũng không rảnh rang.” Y Táng Tâm Nặc cười hờ hững nói.
“Em Tâm Nặc cũng đạt tới cấp Vũ Trụ đỉnh phong rồi sao!” Thủ Táng Thải Vân cười ha ha nói.
“Ừm!” Y Táng Tâm Nặc khẽ gật đầu, việc này không có gì để giấu, cảnh giới cũng không có nghĩa là thực lực.
“Thật lâu không luận bàn, không biết thực lực Tâm Nặc thế nào, có thể đánh với ta một trận không?” Ánh mắt Hoành Táng Mạc sáng lên, nói.
“Vị Nghị viên kia sắp đến rồi, sớm muộn gì chúng ta có thời gian động thủ, làm gì gấp gáp như vậy.” Y Táng Tâm Nặc nói.
“Cũng phải!” Hoành Táng Mạc khẽ gật đầu, cũng không dây dưa nữa.
“Không biết thực lực Nghị viên đó thế nào?” Thủ Táng Thải Vân nói.