Dưới sự hướng dẫn của thị nữ, Vương Đằng về tới trong phòng, nằm trên giường thoải mái thở dài: “Mỹ thực nơi này rất ngon, hẳn là linh trù cấp Tông sư nấu.”
Tracy không khỏi dư vị một hồi, nói thật cho dù là nàng, cũng chưa từng ăn qua đồ ăn mỹ vị như vậy, trước kia lang thang trong vũ trụ, làm đạo tặc tinh không thực sự quá thê thảm, việc đó hoàn toàn không phải cho người làm.
“Ngon không?” Vương Đằng thấy bộ dạng này của nàng, cười tủm tỉm hỏi.
“...” Tracy mặt không biểu tình liếc Vương Đằng một cái, không thèm để ý đến hắn, trực tiếp ngồi xuống trên một chiếc sô pha bên cạnh, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vương Đằng lắc đầu, người phụ nữ này quá không thú vị, xem ra còn phải dạy dỗ kỹ càng.
“Vương Đằng, ta thấy hai cô nàng kia thật sự cảm thấy hứng thú với ngươi đó, không bằng ngươi tiếp xúc nhiều hơn với các nàng đi.” Viên Cổn Cổn nói: “Không chừng có thể nhận được ủng từ hộ gia tộc Y Táng và gia tộc Thủ Táng nữa!”
“Ngươi nghĩ nhiều, nếu các nàng biết ta chính là người nghị viên kia, chỉ sợ muốn tiêu diệt ta trước.” Vương Đằng trợn trắng mắt nói.
Lại muốn bảo hắn dùng sắc đẹp, quả thực đừng quá đáng vậy chứ.
“Lỡ như bọn họ không nỡ tiêu diệt ngươi thì sao, nghe nói gia tộc Y Táng là phụ nữ làm chủ, ngươi lôi kéo gia tộc Y Táng, không chừng có thể tìm được chỗ để đột phá.” Viên Cổn Cổn cười gian nói.
“Cút đi! Nếu quả thật dễ dàng như vậy, những Nghị viên trước đó sẽ không phải chết nhiều người như vậy.” Vương Đằng cạn lời nói.
“Đừng, ta nói thật, những Nghị viên trước đó nhất định không đẹp trai như ngươi, đẹp trai là một loại vốn liếng đó biết không.” Viên Cổn Cổn vẫn không từ bỏ, tiếp tục khuyến khích Vương Đằng.
Vương Đằng không khỏi sờ cằm, có vẻ như có chút đạo lý.
Nhưng loại chủ ý cùi bắp này chỉ có thể là hạ hạ sách.
Đương nhiên, trong tình huống đối phương không biết thân phận thật của hắn, hắn có thể tiếp xúc với hai cô nàng kia nhiều hơn, việc này không có hại gì.
Vương Đằng ở lại khách sạn Ngũ Táng, nghe nói buổi tối bên này còn có đủ loại tiết mục góp vui, không biết là cái gì?
Hắn ngồi xếp bằng trên giường, tu luyện.
Ban ngày trôi qua rất nhanh, lúc hắn đến là giữa trưa, bây giờ hằng tinh bên ngoài hành tinh Ngũ Táng lặn xuống, tiến vào ban đêm.
Vương Đằng đang muốn đi ra ngoài, đột nhiên nhận được tin Y Táng Tâm Nặc gửi tới.
“Vương Đằng, đám người Y Táng Tâm Nặc mời ngươi tham gia tiệc rượu buổi tối, nghe nói có rất nhiều tiết mục góp vui!” Viên Cổn Cổn cười nói.
“Tiệc rượu? Còn có tiết mục góp vui.” Vương Đằng tò mò hỏi: “Đều có những tiết mục góp vui nào?”
“Đủ loại hoạt động đấu giá, giám bảo, thậm chí còn có đổ khoáng, thi đấu nô lệ vân vân.” Viên Cổn Cổn nói.
“Còn rất nhiều tiết mục.” Trong mắt Vương Đằng xẹt qua một tia dị sắc, cảm thán nói: “Lại còn có đổ khoáng, thi đấu nô lệ, khách sạn Ngũ Táng làm ngang tàng như vậy luôn à!”
“Quả thật không ít, nghe nói có thể xuất hiện một số bảo vật vô cùng đặc biệt, thậm chí là nô lệ của chủng tộc đặc biệt, còn có thể thế chấp tiền cược, có rất nhiều người thích bên này.” Viên Cổn Cổn giải thích.
“Bảo vật đặc biệt! Chủng tộc đặc biệt!”
“Đi, chúng ta cũng đi xem thử đi!” Trong mắt Vương Đằng lóe qua tia sáng, dẫn Tracy đi ra ngoài cửa.
Lúc nghe thấy cuộc thi nô lệ, trong mắt Tracy lóe qua tia sáng, nhưng rất nhanh đã biến mất, không bị Vương Đằng nhìn thấy, đi theo hắn ra ngoài.
Ngoài cửa có người hầu nữ đang chờ, vừa thấy Vương Đằng đi ra đã lập tức tiến lên đón.
Nhưng Vương Đằng đã hẹn người, tất nhiên không cần người hầu nữ.
Hắn đến nhà ăn ở tầng chín, hai người Y Táng Tâm Nặc và Thủ Táng Thải Vân đã chờ đợi, thậm chí ngay cả ba người Quy Táng Viêm đều ở đây.
Vương Đằng hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không nói gì nhiều.
Hắn nhìn ra được, Quy Táng Viêm và Hoành Táng Mạc hình như có hơi ý nghĩ khác với hai người phụ nữ này.
Cũng rất bình thường, dù sao cũng là năm đại gia tộc của hành tinh Ngũ Táng, liên hôn là chuyện cực kỳ bình thường.
“Anh Hàn, tới rồi!” Mặt đẹp của Y Táng Tâm Nặc mỉm cười, tiến lên đón.
“Cảm ơn hai người đẹp đã mời.” Vương Đằng cười nói: “Nếu không ta còn không biết buổi tối khách sạn Ngũ Táng còn có nhiều tiết mục như vậy.”
“Không cần chúng ta mời, ngươi là khách ở phòng sang trọng của khách sạn Ngũ Táng, tất nhiên có tư cách biết.” Y Táng Tâm Nặc thẳng thắn nói.
Vương Đằng gật đầu, đồng thời cũng biết đối phương e là đã điều tra rõ ràng chuyện sau khi hắn vào ở rồi.
“Đi thôi, chúng ta đến đại sảnh bữa tiệc ở tầng mười!” Y Táng Tâm Nặc cười nói.
“Được!” Vương Đằng cười rồi đi theo phía sau bọn họ, rất nhanh đã đến tầng mười.
Tầng mười cực kỳ rộng rãi, mở thông không gian của cả tầng, khắp nơi đều nguy nga lộng lẫy, các loại bảo thạch, ngọc thạch khảm nạm trên tường và đèn treo, vô cùng lóa mắt.
Xung quanh đại sảnh bày đầy các loại rượu ngon thức ăn ngon, thậm chí còn các dị quả khác nhau tỏa sáng được bày trên đĩa, chỗ nào cũng thấy.
Những rượu ngon, thức ăn ngon, dị quả này, có rất nhiều đều là đặc sản của các hành tinh lạ, vô cùng hiếm thấy, bây giờ lại tập trung ở đây khiến người ta rung động.
Từng người đẹp của chủng tộc khác nhau đi lại trong đại sảnh, bưng rượu ngon và đồ uống đậm đà, khiến người ta vui tai vui mắt.
Đám người Y Táng Tâm Nặc đều đang âm thầm quan sát biểu cảm của Vương Đằng, thấy hắn không hề lộ ra vẻ ngạc nhiên nào, trong lòng lại đánh giá cao Vương Đằng hơn. Quả nhiên không hổ là nhà thám hiểm tinh không kiến thức uyên bác, cảnh tượng như vậy cũng không đè được hắn.
Phải biết cho dù là rất nhiều đệ tử gia tộc lớn, lần đầu thấy cảnh tượng như vậy đều sẽ không khỏi hiện ra vẻ rung động.
Nếu là người không có đủ kiến thức, thì chắc chắn không thể không hề bị lay động.
Điều này không phải giả vờ là có thể giả vờ ra được.
Lại nhìn Tracy ở bên cạnh, nháy mắt nàng bước vào đại sảnh này, trong mắt đã hiện ra vẻ kinh ngạc rõ ràng, ngay cả võ giả cấp Vực Chủ như nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, huống hồ là võ giả cấp Vũ Trụ bình thường khác.