“À... Được!” Y Táng Tâm Nặc lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Vương Đằng đã có hơi biến hóa, cảm thán nói: “Không nghĩ tới Hàn huynh ngươi tuổi không lớn lắm, vậy mà đã đi qua nhiều nơi như vậy.”
“Tinh không rộng lớn, thật là làm cho ta hướng tới, buồn cười chúng ta tự xưng thiên kiêu, nhưng ngay cả cương vực U Phù cũng chưa ra khỏi.” Thủ Táng Thải Vân thu hồi vui cười trên mặt, lắc đầu cảm thán nói.
Giờ phút này, nghi ngờ của các nàng đối với Vương Đằng gần như đã tiêu tán, nghe đồn Nghị viên kia là học viên của học viện tinh không, sao lại có thể là một nhà thám hiểm tinh không học thức uyên bác như thế, cả hai hoàn toàn không giống nhau.
“Hai vị quá khen, tinh không rất lớn, ta cũng chỉ đi qua một phần nhỏ mà thôi.” Vương Đằng khiêm tốn nói.
“Hàn huynh quá khiêm nhường rồi.” Y Táng Tâm Nặc mỉm cười, đứng lên nói: “Hàn huynh mới đến, vậy chúng ta không quấy rầy nữa, có chuyện gì có thể trực tiếp liên hệ ta, đây là phương thức liên lạc của ta.”
Nàng mở ra đồng hồ trí năng của mình, cười tủm tỉm nhìn về phía Vương Đằng.
Vương Đằng không do dự, bảo Viên Cổn Cổn lập cho mình một tài khoản che giấu thân phận trong vũ trụ hư cấu, trao đổi phương thức liên lạc với Y Táng Tâm Nặc.
Mặc dù là một nick ảo, nhưng người ngoài lại không nhìn ra cái gì, chỉ cho rằng đây là thân phận thật của hắn.
Y Táng Tâm Nặc nhìn thoáng qua tài khoản, chút lo nghĩ cuối cùng trong lòng cũng đã biến mất, người trước mắt cũng không phải là Nghị viên kia.
Nếu là Nghị viên hội Trọng tài học viện tinh không, trên tài khoản này sẽ hiện lên tên thật —— Vương Đằng!
Bọn họ sớm đã lấy được tư liệu của Vương Đằng, tự nhiên cũng không xa lạ gì với tên hắn.
Đương nhiên, thật ra tài khoản cũng có thể ẩn tên, chỉ có điều nick của Vương Đằng là ảo, tùy thời có thể đổi tên, cho nên hắn cũng không định ẩn.
Hơn nữa nếu cố ý giấu đi, ngược lại sẽ khiến người ta hoài nghi.
“Nếu Hàn huynh có chuyện gì, cũng có thể tìm ta.” Thủ Táng Thải Vân cũng trao đổi phương thức liên lạc với Vương Đằng, cười nói.
“Vậy thì cảm ơn hai vị mỹ nữ.” Vương Đằng đứng dậy, sau khi tạm biệt hai người thì đi tới trước cầu thang.
Tracy đứng dậy, không nói một lời đi theo phía sau hắn.
Mắt hai người Y Táng Tâm Nặc và Thủ Táng Thải Vân sáng lên, nhìn chăm chú theo bóng lưng bọn họ, ánh mắt đặc biệt dừng một thoáng trên người Tracy.
Mãi đến khi bọn họ đi xa, Y Táng Tâm Nặc mới mở miệng nói: “Hình như cô gái kia là cấp Vực Chủ đó!”
“Ừm!” Thủ Táng Thải Vân khẽ gật đầu, nói: “Có thể để một người cấp Vực Chủ làm bảo tiêu, xem ra vị Hàn huynh này cũng không phải nhân vật tầm thường.”
“Ngươi không phát hiện sao? Cô gái đó có hơi kỳ lạ.” Y Táng Tâm Nặc cau mày, đột nhiên nói.
“Kỳ lạ chỗ nào?” Thủ Táng Thải Vân hỏi.
“Ánh mắt nàng nhìn chúng ta, rất kỳ lạ, giống như ánh mắt ngươi nhìn ta ấy.” Y Táng Tâm Nặc nói.
“...” Thủ Táng Thải Vân im lặng một hồi, trong chốc lát lại không biết Y Táng Tâm Nặc đang tổn hại nàng, hay là đang nói sự thật.
Nhưng nàng chỉ thoáng chần chừ, bèn hồi tưởng lại ánh mắt của cô gái đó, giật mình nói: “Đúng là hơi kỳ lạ, nhưng có lẽ là vì thực lực nàng tương đối mạnh, có vài người nội tâm tương đối mạnh mẽ, ừm... Cũng có khả năng là vì dáng người của nàng, dù sao ta không so được.”
“...” Y Táng Tâm Nặc lập tức không nói gì.
“Có lẽ vậy!” Nàng khẽ gật đầu, không miệt mài theo đuổi nữa, nói: “Nói lại thì, Hàn huynh này thật đúng là một kỳ nhân, du hành tinh không, kiến thức rất rộng.”
“Nhà thám hiểm tinh không, trước kia chỉ từng nghe đồn, không nghĩ tới hôm nay lại bị chúng ta đụng phải một người.” Thủ Táng Thải Vân nói.
“Các ngươi đừng để bị một thằng đàn ông không biết từ nơi nào chạy ra mê hoặc, làm mất mặt mũi của thiên kiêu hành tinh Ngũ Táng chúng ta.” Ba người Quy Táng Viêm đi tới, nói.
“Cút đi!” Thủ Táng Thải Vân trợn trắng mắt, không hề khách sáo nói: “Chuyện của bà đây không cần các ngươi lo.”
“Có bị lừa gạt hay không cũng là chuyện của ta, liên quan gì tới các ngươi, lại nói, người ta đẹp trai như vậy, bị lừa thì thế nào?”
“...” Quy Táng Viêm bị dỗi không biết nói gì, buồn bực muốn hộc máu.
Mịa nó, đẹp trai thì ngon à!
“Quy Táng Viêm, hy vọng các ngươi đừng ở sau lưng gây sự, hắn có phương thức liên lạc của chúng ta, chúng ta lúc nào cũng có thể đuổi tới, ta không muốn vì chúng ta mà mang đến phiền phức cho hắn đâu.” Y Táng Tâm Nặc nói.
Cảnh cáo một phen, hai nàng trực tiếp rời đi, thực sự không có gì để nói nhiều với loại đàn ông không thú vị này.
Ba người Quy Táng Viêm, Hoành Táng Mạc lập tức ngơ ngác tại chỗ, vì một thằng đàn ông mới quen, hai người phụ nữ này thế mà cảnh cáo bọn họ.
Quả nhiên phụ nữ đều là móng heo bự!
Ba người đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Hừ! Người phụ nữ nông cạn!” Vân Táng Kiêu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rời đi.
“Không thể nói lý!” Quy Táng Viêm để lại một câu đầy bụng oán khí, cũng đi theo.
“...” Hoành Táng Mạc im lặng một hồi, dường như muốn tìm một từ để giải toả phiền muộn trong lòng mình, nhưng thế kiến thức trong bụng quá ít, cuối cùng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, quay đầu rời đi.
Vẻ mặt người xem bốn phía vô cùng kỳ quái, không khỏi hơi đồng tình bọn họ.
Ba vị thiên kiêu này... Quá thảm!
Mặc dù thực lực bọn họ rất mạnh, nhưng có vẻ như về mặt phụ nữ... Có hơi thất bại!
Theo ngũ đại thiên kiêu tan rã trong không vui, người xung quanh cũng không có hứng thú ở lại nữa, sôi nổi tán đi.
Nhưng mấy người Hoành Táng Mạc thật ra cũng không rời khách sạn Ngũ Táng, bọn họ đều có phòng chuyên dùng cho mình ở đây, trực tiếp ở lại đây là được.
Dù sao mục đích bọn họ tới đây là vì ngồi chờ người Nghị viên Vương Đằng này, người còn chưa tới, bọn họ đương nhiên sẽ không rời đi.
Mấy vị thiên kiêu này đều muốn mượn thanh danh của Vương Đằng để mình rạng danh vũ trụ tinh không, đều không muốn để người khác cướp trước.
Chờ ở đây chính là phương pháp tốt nhất.