Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2818 - Chương 2818. Tên Kia, Đầu Óc Ngươi Bị Hỏng Rồi À! (3)

Chương 2818. Tên kia, đầu óc ngươi bị hỏng rồi à! (3)
Chương 2818. Tên kia, đầu óc ngươi bị hỏng rồi à! (3)

Thủ Táng Thải Vân ngăn trước mặt Hoành Táng Mạc, ngực hơi phập phồng, hít một hơi thật sâu, dở khóc dở cười hỏi: “Vì sao? Hai chị em chúng ta không đủ tư cách ngồi trước mặt ngươi sao?”

“Không, là ta không có tư cách ngồi trước mặt các ngươi, có thể được hai vị mỹ nữ ưu ái là vinh hạnh của ta, nhưng ta chịu không nổi.” Vương Đằng nói.

“Ngươi không cần lo lắng, có chúng ta ở đây, bọn họ sẽ không làm gì được ngươi đâu.” Y Táng Tâm Nặc liếc mắt nhìn mấy người Hoành Táng Mạc, nói.

“Hắn đã muốn đánh ta rồi kìa.” Vương Đằng bày ra bộ dạng tủi thân nói.

“Hoành Táng Mạc, ngươi ngồi lại đi.” Y Táng Tâm Nặc nói: “Người này hiện tại là bạn của ta, ngươi dám động vào hắn, chính là đối địch với ta.”

Lúc này, nàng càng tò mò hơn, người đàn ông khác nếu thấy các nàng chủ động, chỉ sợ sớm đã hiến ân cần rồi, nhưng người đàn ông này lại đi ngược với con đường cũ, hơn nữa cực kỳ ngay thẳng nói ra lo lắng của bản thân, không hề làm ra vẻ chút nào.

Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi đi, một người đàn ông quá nhát gan yếu đuối, không đáng để các nàng tiếp tục chú ý.

Nhưng mặc dù bộ dạng đối phương cực kỳ tủi thân, lại chẳng hề nhìn ra e ngại, thậm chí dám nói ngay trước mặt Hoành Táng Mạc hắn muốn đánh mình, đây là nhát gan sao?

Rõ ràng không phải!

Hắn căn bản không sợ Hoành Táng Mạc.

Người như vậy, hoặc là thực lực bản thân không yếu, hoặc là bối cảnh không đơn giản, hoặc là cả hai đều có.

Đương nhiên, nàng cũng muốn xem thử tên này có phải đang chơi lạt mềm buộc chặt với nàng hay không.

Nếu phải, nàng không ngại để đối phương biết phụ nữ của gia tộc Y Táng các nàng là dạng gì?

Y Táng Tâm Nặc có thể nghĩ đến, Thủ Táng Thải Vân cũng nghĩ đến, trong mắt nàng lóe lên một tia sáng quái dị, vô cùng hào hứng nhìn Vương Đằng.

“...” Hoành Táng Mạc buồn bực không thôi, hung ác trợn mắt nhìn Vương Đằng, nói: “Tâm Nặc, ngươi đừng để bị người khác lừa gạt.”

“Chuyện của ta, không cần ngươi quan tâm.” Y Táng Tâm Nặc dửng dưng nói.

“Hừ!” Sắc mặt Hoành Táng Mạc lập tức trở nên rất khó coi, hừ lạnh một tiếng, vẫn là ngồi xuống.

Quy Táng Viêm và Vân Táng Kiêu không động, bọn họ liếc nhìn Vương Đằng, dường như cũng phát hiện thanh niên tóc đen này khá đặc biệt, bọn họ cũng muốn xem thử hai người Y Táng Tâm Nặc có thể dò la ra được gì.

“Hiện tại chúng ta có thể ngồi xuống chưa?” Thủ Táng Thải Vân cười hỏi.

“Hai vị mỹ nữ, các ngươi cần gì phải sống mái với ta chứ, các ngươi nhìn bộ dạng vị kia xem, chỉ sợ là đã hận ta, các ngươi vừa đi, hắn nhất định sẽ tìm ta gây chuyện.” Vương Đằng thở dài nói.

“...” Hoành Táng Mạc.

Tên khốn này, diss hắn khắp nơi, thật quá đáng!

“Yên tâm, ta nói hắn sẽ không động tới ngươi thì hắn sẽ không động tới ngươi.” Y Táng Tâm Nặc bảo đảm nói, nói xong nàng cũng đã tự ngồi xuống.

“Anh đẹp trai từ đâu đến? Rất lạ mặt nha.” Thủ Táng Thải Vân cười hỏi.

“Ta là một nhà thám hiểm tinh không, lang thang khắp nơi, không có chỗ ở cố định.” Vương Đằng khẽ nói, hắn đã sớm nghĩ xong thân phận cho chính mình.

Nói mình là nhà thám hiểm tinh không, người ngoài tuyệt đối không thể tra được.

Cộng thêm hắn cũng không phải không biết chút gì về nhà thám hiểm tinh không, Bối Vĩ Ngạn của đoàn lính đánh thuê Hắc Diệp Xà bị hắn tóm lấy trước đó đã giao nhật ký nhà thám hiểm tinh không cho hắn, hắn nhìn qua bên trong có không ít ghi chép, lừa gạt người ngoài ngành một chút vẫn không thành vấn đề, không sợ bị vạch trần.

Đương nhiên, chủ yếu phải biết kể chuyện xưa, việc này hắn rất am hiểu.

“Nhà thám hiểm tinh không!” Đám người Y Táng Tâm Nặc lập tức sững sờ, ngay sau đó ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Ngươi thật sự là nhà thám hiểm tinh không ư?” Thủ Táng Thải Vân kinh ngạc hỏi.

“Nhà thám hiểm tinh không!”

Đối với thân phận Vương Đằng nói ra, người xung quanh đều cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Nhà thám hiểm tinh không cực kỳ hiếm thấy, mỗi người đều là người học thức uyên bác, kinh nghiệm vô cùng phong phú, thậm chí bọn họ cũng có được thực lực không tầm thường, nếu không lại dựa vào cái gì để đến tinh không chứ.

Bây giờ một người như vậy hiện ra trước mặt bọn họ, làm sao lại không khiến bọn họ chú ý được.

Đối với câu hỏi Thủ Táng Thải Vân đặt ra, Vương Đằng không trả lời thẳng, mà nói: “Ta vừa lúc đi ngang qua hành tinh Ngũ Táng, nghe nói có Nghị viên hội Trọng tài học viện tinh không sắp đến đây, nên ta tới xem thử.”

Hai người Thủ Táng Thải Vân và Y Táng Tâm Nặc liếc nhìn nhau, cười nói: “Vậy thật là trùng hợp, vị Nghị viên đó hắn cũng sắp tới rồi, trong mấy ngày nay thôi.”

“Phải không? Xem ra ta đã tới đúng lúc.” Vương Đằng cười nói.

“Vừa nãy chắc ngươi nghe được tên chúng ta rồi nhỉ, còn chưa biết ngươi tên gì?” Y Táng Tâm Nặc hỏi.

“Ta tên Hàn Chú!” Vương Đằng cười nói, trực tiếp dùng đại tên học trưởng trên Địa tinh.

“Hàn Chú!” Y Táng Tâm Nặc lặp lại lời đó, khẽ gật đầu, cười nói: “Trước kia chúng ta đã vô cùng tò mò về nhà thám hiểm tinh không, không biết ngươi đều đã từng đi qua những nơi thần kỳ nào? Có thể kể cho hai chị em chúng ta, để chúng ta cũng được mở mang tầm mắt không?”

“Nếu hai vị mỹ nữ muốn nghe, tự nhiên không thành vấn đề.” Vương Đằng gật đầu cười, bắt đầu kể chuyện.

Hắn từng thấy qua trong nhật ký của nhà thám hiểm kia không ít tinh cầu kỳ quái kỳ lạ, lúc này dùng để lừa gạt hai người phụ nữ này cũng không có vấn đề gì.

Hai người Y Táng Tâm Nặc nghe say sưa ngon lành, ngay cả những võ giả trẻ tuổi xung quanh vốn cực kỳ không kiên nhẫn cũng đều yên tĩnh lại.

Tracy cũng nhìn về phía Vương Đằng, không nhịn được hoài nghi, chính mình suy đoán sai rồi sao? Người thanh niên trước mắt này thực sự là nhà thám hiểm tinh không?

Trong chốc lát, trong nhà ăn chỉ còn lại tiếng kể chuyện không nhanh không chậm Vương Đằng.

Qua hơn nửa giờ, đồ ăn ngon, rượu ngon trước mặt Vương Đằng đã hết, mà hắn cũng ngừng giọng, cười nói: “Hôm nay trước tiên nói đến đây thôi, ta mới đến, có hơi mệt mỏi, cần nghỉ ngơi một phen.”

Hết chương 2818.
Bình Luận (0)
Comment