Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2838 - Chương 2838. Đan Thánh Error! (3)

Chương 2838. Đan Thánh Error! (3)
Chương 2838. Đan Thánh Error! (3)

“Được rồi, lão hủ cũng nên đi, đây là nơi của người trẻ tuổi các ngươi, không phù hợp lão già khọm khẹm như ta.” Đan Thánh Error khẽ cười, vỗ vai Vương Đằng, đã trèo lên xe bay nguyên lực đang đậu ở bên cạnh.

Chiếc xe bay nguyên lực xa hoa kia lập tức xông lên bầu trời đêm, biến mất khỏi trước mắt Vương Đằng.

Vương Đằng nhìn trời đêm, xoay người đi vào khách sạn Ngũ Táng, bóng đêm sau lưng giống như hóa thành cảnh nền cho hắn, phía trước là màu sắc sặc sỡ, sau lưng lại tối đen âm trầm.

Đan dược đến tay, đến lúc mưu tính Ngũ Táng lệnh kia!

Lúc Vương Đằng trở lại phòng tiệc, vài tộc trưởng gia tộc như Quy Táng Phong đều đã rời đi, chỉ còn lại mấy người trẻ tuổi.

Mọi người còn chưa rời đi, nhìn thấy Vương Đằng quay lại, vẻ mặt đều hơi thay đổi.

Thanh niên tóc đen này chẳng những có trình độ tầm quặng kinh người, còn là một Tông sư đan đạo, thân phận thật sự không đơn giản.

Võ giả bình thường ở trước mặt hắn, lúc này đều không dám bất kính chút nào.

“Tông sư Hàn Chú!”

Không ít võ giả cấp Vực Chủ cũng không nhịn được khẽ hành lễ, đây là tôn kính đối với tồn tại cấp Tông sư.

Tracy ở bên cạnh có ánh mắt phức tạp, nàng thật sự không ngờ thanh niên trước mắt người đã thu phục nàng lại có được thân phận đặc thù như thế.

Một cấp Tông sư, hơn nữa còn trẻ tuổi đến như vậy, đây rốt cuộc là quái thai chạy từ đâu ra thế?

Đột nhiên, nàng nhớ lại hứa hẹn của Vương Đằng, chỉ cần nàng cố gắng làm việc thì hắn sẽ cho nàng các công pháp, chiến kỹ nàng muốn.

Hiện giờ xem ra hình như đây không phải là việc khó khăn gì đối với một vị cấp Tông sư.

Tâm tính của Tracy dần dần bắt đầu xuất hiện chuyển biến, mâu thuẫn trong lòng cũng đã tiêu tán đi không ít.

Có tiền thật ghê gớm, huống hồ nhiều tiền như vậy, sáu trăm bảy mươi lăm đồng Hỗn Độn kia đã kích thích nàng.

Kể từ khi tu luyện cho đến nay, nàng còn chưa từng thấy một đồng Hỗn Độn.

Hơn nữa nguyện trung thành với một vị Tông sư cũng không phải chuyện nàng không thể tiếp nhận.

Thân phận địa vị giữa cấp Tông sư và cấp Vực Chủ, nhất định là cấp Tông sư rất cao, nhất là võ giả không có căn cơ giống như Tracy càng không thể so sánh được.

“Hàn huynh, lần này ngươi thu hút hết sự chú ý!” Y Táng Tâm Nặc thấy Vương Đằng trở về, trong mắt lập tức sáng ngời, cực kỳ nhiệt tình đón chào.

“Thu hút hết sự chú ý, chuyện phiền toái cũng nhiều.” Vương Đằng nhìn thoáng qua xung quanh, không khỏi lắc đầu nói.

Nhìn thấy dáng vẻ khổ não của Vương Đằng, Y Táng Tâm Nặc không nhịn được nở nụ cười.

Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm cảm thấy hắn đang ra vẻ, được tiện nghi còn khoe mẽ.

“Ta còn tưởng rằng Lá Thiên Linh của ta là người thắng sau cùng, không ngờ cuối cùng vẫn thua.” Thủ Táng Thải Vân tiếc nuối nói.

Ba người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm, Vân Táng Kiêu lập tức có sắc mặt cứng đờ.

Lúc này bọn họ mới đột nhiên nhớ tới, hình như bọn họ đã thua khoáng thạch bởi đối phương rồi.

Khoáng thạch do bọn họ cắt ra đều là bảo vật có giá trị hơn mười tỷ, cho dù không bằng Thủ Táng Thải Vân, nhưng cũng là một con số không nhỏ, cứ thua trận như vậy, khiến bọn họ thịt đau muốn chết.

“Cảm ơn! Cảm ơn!” Vương Đằng cười ha ha nói.

“Hàn huynh, lấy trình độ của ngươi, muốn tìm được các loại bảo vật chắc chắn không khó, chúng ta thật khó khăn lắm mới một lần cắt ra được bảo bối giống như Lá Thiên Linh, Lam Quang Kỳ Thủy, không bằng ngươi thương xót lưu nó lại cho chúng ta được không.” Đôi tròng mắt trắng đen rõ ràng của Thủ Táng Thải Vân khẽ đảo, lập tức lộ ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, đi đến bên cạnh Vương Đằng, lắc cánh tay hắn, lộ ra hết dáng vẻ cô gái nhỏ không thể nghi ngờ.

Đồng thời một đôi đầy đặn hơi rung rung, giống như thạch hoa quả!

Hơi lóa mắt!

Vương Đắng liếc sơ, lập tức thu hồi ánh mắt, nghiêm chỉnh hòa nhã, không hề có ý nghĩ xấu, thưởng thức đồ vật đẹp là bản năng của con người.

Y Táng Tâm Nặc nhìn thấy một màn này, lập tức thầm mắng một tiếng vô sỉ trong lòng, không cam lòng yếu thế nói: “Chị Thải Vân, ngươi đừng làm khó xử Hàn huynh nữa, bảo vật giá trị năm mươi tỷ đồng Vũ Trụ này đâu thể cứ nói buông tha là buông tha được, ta tình nguyện cược thua, Lam Quang Kỳ Thủy này sẽ đưa cho Hàn huynh!”

Hai người Hoành Táng Mạc và Quy Táng Viêm ở bên cạnh đều tái cả mặt, chẳng những bị thua trận khoáng thạch, càng bởi vì hai người Thủ Táng Thải Vân và Y Táng Tâm Nặc lại thể hiện tư thái kiều mị trước mặt Vương Đằng, như vậy người đàn ông nào chịu đựng nổi.

Đáng tiếc, dù không thể nhịn vẫn phải nhịn!

Trưởng bối của bọn họ mới vừa đã cảnh cáo bọn họ, không được là địch với Hàn Chú này, cố gắng tạo mối quan hệ tốt, nếu bọn họ quay đầu đã quên, trở về tuyệt đối không có quả ngon để ăn.

“Có chơi có chịu, khối quặng Hỏa Vân Huyền nay của ta cũng đưa cho Hàn huynh.” Lúc này Vân Táng Kiêu lại cũng mở miệng nói.

“Được rồi, được rồi, xem ra Lá Thiên Linh này nhất định vô duyên với ta.” Thủ Táng Thải Vân thất vọng nói.

Vương Đằng mỉm cười, không nói thêm gì nữa, thu mấy khối khoáng thạch vào.

Khóe mắt hai người Hoành Táng Mạc và Quy Táng Viêm run rẩy mãi.

“Hàn huynh, mới vừa rồi ngươi đã mua không ít khoáng thạch, nếu không cắt luôn ở đây để cho chúng ta thêm kiến thức.” Y Táng Tâm Nặc đột nhiên nói.

“Vậy không tốt đâu!” Vương Đằng tỏ vẻ chần chừ nói.

“Không có gì không tốt cả, ở khách sạn Ngũ Táng, ngươi hoàn toàn không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn.” Y Táng Tâm Nặc nói: “Hơn nữa nếu cắt ra khoáng thạch ngươi không cần đến thì vừa vặn có thể trực tiếp bán lại cho chúng ta, ngươi không cần luôn luôn mang theo trên người, như vậy càng thêm an toàn.”

“Cũng được!” Vương Đằng gật đầu, lấy ra mấy khối khoáng thạch nói: “Vậy cắt mấy khối này đi, nhưng ta không dám cam đoan tất cả chúng nó nhất định đều cược tăng, dù sao trình độ của ta có lại cao hơn nữa cũng không thể cam đoan chính xác trăm phần trăm được.”

“Đó là đương nhiên.” Y Táng Tâm Nặc nói.

Mọi người vốn chuẩn bị rời đi, nhìn thấy Vương Đằng lại định bắt đầu cắt đá, lập tức dừng bước chân.

Hết chương 2838.
Bình Luận (0)
Comment