Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2839 - Chương 2839. Có Phải Đứa Bé Này Bị Hắn Tẩy Não Rồi Không? Tộc Độc Đồn!

Chương 2839. Có phải đứa bé này bị hắn tẩy não rồi không? Tộc Độc Đồn!
Chương 2839. Có phải đứa bé này bị hắn tẩy não rồi không? Tộc Độc Đồn!

Khối khoáng thạch đầu tiên do vị Tông sư Hàn Chú này cắt ra đã mang đến cho mọi người bất ngờ cực lớn, dù thế nào khoáng thạch tiếp theo đều sẽ không thể kém đi đâu được.

Rất nhanh, khối khoáng thạch thứ hai đã được cắt ra, không ngoài dự đoán của mọi người, quả nhiên cược tăng.

Nhưng giá trị không được cao lắm, gần ba tỷ đồng Vũ Trụ, hoàn toàn không thể so sánh được với trước đó!

Tiếp theo là khối thứ ba, khối thứ tư, khối thứ năm… tổng cộng cắt bốn khối, trong đó hai khối cược giảm, hai khối cược tăng.

Khoáng thạch cá cược, giá trị không cao hơn mười tỷ.

Mọi người không hề thất vọng, cuối cùng tâm phục khẩu phục, tổng cộng cá cược sáu khối khoáng thạch, trong đó có bốn khối cược tăng, hai khối cược giảm, tỷ lệ này đã không biết vượt trên bao nhiêu Tầm quặng sư rồi, còn định như thế nào nữa?

“Chỉ đến đây thôi.” Vương Đằng không định cược quặng nữa, khẽ mỉm cười thu hồi mấy khối khoáng thạch.

Đến đây đã tạm được, lại cắt tiếp sẽ lộ đuôi.

“Cũng chơi ngán rồi, trên bữa tiệc còn có thật nhiều tiết mục, ta dẫn ngươi đi xem.” Y Táng Tâm Nặc ý vị sâu xa liếc nhìn Vương Đằng, cười nói.

“Được!” Vương Đằng gật đầu, đi theo đám người Y Táng Tâm Nặc bước tới phía trước.

Người xung quanh cũng dần tản đi, nhưng vẫn thảo luận nói chuyện say sưa về Vương Đằng, cũng chính là Tông sư Hàn Chú ở trong miệng bọn họ.

“Nô lệ chiến đấu ở chỗ chúng ta tuyệt vời nhất, ngươi có muốn đi qua xem không?” Thủ Táng Thải Vân hỏi.

“Nô lệ chiến đấu!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, giống như nhìn thấy được bong bóng thuộc tính đang vẫy tay với mình, lập tức gật đầu nói: “Được, đi xem!”

“Vậy đi thôi!” Thủ Táng Thải Vân dẫn đường phía trước, xuyên qua đám người, Vương Đằng nhìn thấy một khu vực có thật nhiều người vây quanh, giống như đang bán đấu giá một vài vật phẩm đặc thù, có binh khí, đan dược, hoa quả kỳ dị,… vân vân.

Vương Đằng có tinh thần lực sâu sắc, nhìn thấy những vật phẩm bán đấu giá kia không có thứ gì kỳ ạ, nên không chú ý nữa, đi theo đám người Thủ Táng Thải VÂn lập tức tiến lên trước.

Không bao lâu, mấy người đã nhìn thấy một võ đài cực lớn.

Võ đài này chính là võ đài ở ngay chính giữa khách sạn Ngũ Táng, nhưng lúc này võ đài đã lên tới giữa không trung, có thể trực tiếp nhìn thẳng từ phòng tiệc.

Một tầng này có một nửa khu vực, có thể trực tiếp nhìn thấy võ đài này, tương đương với hình dạng là một nửa vòng tròn.

Hiện giờ đám người Vương Đằng đang đi đến bên này, trong phòng có chỗ ngồi, có thể cung cấp cho người xem ngồi thẳng.

Ở trên võ đài, hai người đang đối chiến, tiếng nổ vang bị hạn chế ở bên trong màn hào quang phòng ngự, sẽ không truyền ra.

Đã có không ít người ngồi trên chỗ ngồi trong phòng, nồng nhiệt nhìn xem trận đối chiến trước mặt.

Mấy người Vương Đằng tìm vị trí ngồi xuống, sau đó nhìn hai bóng người ở trên võ đài trước mặt.

Điều khiến Vương Đằng cảm thấy kinh ngạc chính là có một bóng người trong đó lại là một võ giả cấp Vũ Trụ hệ Băng, nguyên lực hệ Băng do hắn thi triển ra gần như đóng băng toàn bộ võ đài, uy lực tương đối không tầm thường.

Mà một võ giả khác cũng không phải là võ giả phổ thông, đối phương là võ giả song hệ gồm hệ Độc và hệ Hỏa, từng đường nguyên lực giống như ngọn lửa màu xanh đậm quấn lấy xung quanh người, nâng toàn bộ thân thể hắn lên, ngăn cản lực hàn băng xung quanh.

Hai người rõ ràng đều là võ giả thuộc tính đặc thù!

“Võ giả hệ Băng kia là tộc Băng Linh, còn võ giả song hệ Độc, Hỏa lại là tộc Độc Đồn!” Y Táng Tâm Nặc thấy Vương Đằng giống như tương đối cảm thấy hứng thú, cho nên cười giải thích.

“Tộc Băng Linh!” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, hơi kinh ngạc: “Võ giả hệ Băng này lại là tộc Băng Linh!”

Trong vũ trụ có rất nhiều chủng tộc, có vài chủng tộc không có gì khác Nhân tộc bình thường, chính là có được thiên phú đặc thù, giống như diện mạo của tộc Băng Linh này không khác gì Nhân tộc bình thường, nhưng có được mái tóc dài màu băng lam mà thôi.

Thật ra rất nhiều võ giả hệ Băng đều sẽ lộ thiên phú ra ngoài, Lãnh Thiên Tuyết trước đó chính là như thế.

Do đó nếu chỉ từ bề ngoài hoàn toàn không nhận ra được chủng tộc của bọn họ.

Vương Đằng không ngờ võ giả ở trên võ đài lại là một tên tộc Băng Linh, cường giả tộc Băng Linh cấp Giới Chủ trước đó còn đang bị nhốt ở trong không gian cắn nuốt của hắn, đến nay vẫn chưa tiêu hóa xong.

Không biết võ giả tộc Băng Linh trước mắt này có thể mang đến cho hắn niềm vui bất ngờ gì.

Đáng tiếc thiên phú hệ Băng của hắn đã đạt đến cấp Thần, võ giả bình thường vốn không thể rơi ra thuộc tính tương ứng được.

Sau đó ánh mắt của Vương Đằng rơi lên trên người một võ giả khác.

Tộc Độc Đồn!

Sao cái tên này nghe là lạ!

Vương Đằng có vẻ mặt kỳ quái liếc mắt quan sát võ giả tộc Độc Đồn kia, dáng vẻ của đối phương thật sự khiến hắn không thể khen tặng nổi.

Tộc Độc Đồn này cực kỳ tương tự với tộc Trư Nhân, nhưng càng hung ác hơn, đôi răng nanh dữ tợn thò ra bên khóe miệng, giống như hai cây liềm cỡ nhỏ, lóe lên tia sáng lạnh dày đặc, ở giữa một đôi răng nanh kia lại là một cái… mũi heo cực kỳ dễ thấy!

Chủng tộc như vậy, dáng vẻ tự nhiên sẽ không đẹp đẽ được đến đâu.

“Tộc Độc Đồn là một chủng tộc có thiên phú hệ Độc tương đối xuất chúng, diện mạo bọn họ hung ác, thực lực không thể khinh thường, chúng ta thật vất vả mới bắt được một nô lệ tộc Độc Đồn.” Thủ Táng Thải Vân nói.

“Thực lực thật sự không tệ.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Chẳng qua chỉ là một tên nô lệ mà thôi, nô lệ giống như vậy, cách một khoảng thời gian ở chỗ chúng ta đều sẽ xuất hiện không ít, thực lực của hắn xem như không tệ ở trong các võ giả phổ thông, nhưng nếu so sánh với chúng ta thì chẳng nhằm nhò gì cả.” Hoành Táng Mạc khinh thường nói.

“Hàn huynh là nhà thám hiểm tinh không, chắc đã gặp được không ít chủng tộc võ giả nhỉ.” Ánh mắt Quy Táng Viêm chợt lóe lên, không nhịn được hỏi.

Hết chương 2839.
Bình Luận (0)
Comment