Lực lượng thế giới của đôi bên điên cuồng va chạm, khiến hư không chấn động, từng vết rách không gian tối đen thâm thúy hiện ra.
Giới Chủ Hỏa Diệm kia hoàn toàn không thể lay động được ảo ảnh thế giới hệ Thổ của Hoành Táng Xuyên, bị chặn trong hư không, tức đến hắn muốn giơ chân.
Ở bên dưới, đám người Y Táng Tâm Nặc vô cùng rung động, trợn mắt há hốc mồm nhìn chiến trường phía xa, gần như không thể tin nổi đây là do hai võ giả cấp Vũ Trụ tạo thành.
Đáng sợ!
Thực lực của hai người này lại mạnh đến mức độ như vậy, khiến cho người ta khó có thể tin nổi!
Nhưng người kinh khủng hơn không thể nghi ngờ là vị kia…
Mọi người không khỏi ngẩng đầu lên nhìn bóng người mặc chiến giáp màu đỏ thắm, ánh mắt rung động kịch liệt, trong lòng thật lâu khó có thể bình tĩnh được.
Ở dưới tia sáng màu đen mãnh liệt kia, chiến giáp màu đỏ thắm ở trên người hắn càng có vẻ đột ngột và chói mắt.
Xích diễm yêu liên!!!
Không biết vì sao, trong lòng mọi người lại không hẹn mà cùng hiện ra bốn chữ này.
Không bao lâu, dư ba nguyên lực đáng sợ dần tản đi, một bóng người rơi từ trên bầu trời xuống, rõ ràng chính là thanh niên sừng cong màu đen mặc chiến giáp hệ Lôi.
Rầm!
Trên mặt đất lập tức bị nện ra một hố sâu không thấy đáy, vết nứt giống như mạng nhện lan tràn ra bốn phía, vô số bụi mù bay lên.
Trong trời đất hoàn toàn rơi vào yên tĩnh!
Yên lặng!
Dưới màn sáng hoàn toàn yên tĩnh.
Yên tĩnh này đã tạo thành tương phản mãnh liệt với tiếng nổ vang của pháo Tiêm Tinh đang bắn phá màn sáng.
Nhưng rất nhanh mọi người đã hồi hồn.
“Thắng?!”
Đám người Y Táng Tâm Nặc, Thủ Táng Thải Vân nhìn hố sâu ở bên dưới, trên mặt dần dần lộ ra vẻ mừng rỡ.
Thắng!
Hàn Chú thật sự đã thắng!
Không ai có thể ngờ được, sau khi thanh niên sừng cong màu đen thức tỉnh thiên phú, Hàn Chú lại còn có thể thắng được đối phương.
Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm có sắc mặt vô cùng phức tạp, bọn họ vừa hy vọng Hàn Chú có thể thăng, tranh thủ một chút quyền chủ động cho hành tinh Ngũ Táng.
Nhưng lại vừa không muốn nhìn thấy đối phương vượt qua bọn họ quá nhiều.
Như vậy rất đả kích người ta!
Nhưng sự thật lại là đối phương thật sự mạnh hơn bọn họ nhiều lắm.
Vài thiên kiêu của hành tinh Ngũ Táng ngẩng đầu lên nhìn bóng người kia, trong lòng cuối cùng không thể không thừa nhận, cho dù thiên phú võ đạo của đối phương hay ở phương diện khác đều mạnh hơn bọn họ thật nhiều.
Càng chủ yếu hơn chính là, đù má nó lại còn đẹp trai hơn bọn họ.
Bên ngoài hư không, lúc này tộc trưởng của năm đại gia tộc như Hoành Táng Xuyên, Quy Táng Phong cũng vui mừng quá đỗi.
Bắt được thanh niên sừng cong màu đen, bọn họ sẽ nắm giữ quyền chủ động, cũng không tin đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu không sợ ném chuột vỡ đồ.
Sắc mặt của Giới Chủ Hỏa Diệm kia vô cùng khó coi, dù thế nào đều không thể ngờ được sẽ là kết quả như thế, thanh niên tóc đen kia lại có thực lực như vậy.
Thực lực và thiên phú của thiếu chủ bọn họ, không có ai càng rõ ràng hơn bọn họ, gần như có thể xem như vô địch trong cùng cảnh giới, kết quả lại bị đánh bại.
Thanh niên tóc đen kia rốt cuộc là ai?
Thiên kiêu như vậy, không thể là hạng người vô danh.
Giờ này phút này, bọn họ những cường giả cấp Giới Chủ này đều không nhịn được bắt đầu suy đoán thân phận của Vương Đằng.
Thiên kiêu như vậy, kể cả tồn tại cấp Giới Chủ cũng không thể coi nhẹ.
Sau khi vui mừng một trận, đám người Hoành Táng Xuyên cũng không nhịn được suy đoán thân phận của Vương Đằng, nhưng đến cùng bọn họ thật sự không nghĩ đến hắn chính là Nghị viên bọn họ vẫn luôn chờ đợi.
Dù sao từ trong tư liệu bọn họ nhận được, cho dù thiên phú hay chiến kỹ thì đôi bên đều khác nhau khá xa, hoàn toàn không giống như là cùng một người.
Vũ trụ mênh mông vốn tồn tại rất nhiều thiên kiêu bọn họ không biết đến.
Lần này hành tinh Ngũ Táng vừa vặn có một thiên kiêu tuyệt đỉnh giáng xuống, cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Việc này đồng thời cũng cho thấy thanh danh to lớn của học viện tinh không, một Nghị viên cấp Vũ Trụ cực kỳ đặc thù giáng xuống đã hấp dẫn không ít ánh mắt.
Bên dưới màn sáng, chiến giáp trên người Vương Đằng chậm rãi tán đi, hắn rơi xuống bên cạnh hố sâu, nguyên lực thổi quét ra, lôi một bóng người từ bên dưới hố sâu lên.
Hai tròng mắt bên trong chiến giáp hệ Lôi của đối phương chớp động lên tia sáng mỏng manh, hiển nhiên vẫn chưa hoàn toàn hôn mê.
“Buông ta ra!”
Giọng nói khàn khàn lại phẫn nộ truyền ra từ bên dưới chiến giáp, trong lòng thanh niên sừng cong màu đen tràn ngập không cam lòng.
Sao hắn có thể thất bại được?
Hắn không có khả năng bị thất bại!
“Được làm vua thua làm giặc, ngươi đã thua, hãy thành thật cho ta.” Vương Đằng nhìn đối phương, nhàn nhạt nói.
“Đồ khốn, ta không thất bại, ta còn có thể chiến tiếp!” Thanh niên sừng cong màu đen điên cuồng giãy giụa, tiếng gầm thét giận dữ truyền ra từ bên dưới chiến giáp.
Giờ phút này hắn đã bị thương nặng, thậm chí còn trúng độc Yêu Liên, kể cả nguyên lực trói buộc của Vương Đằng đều không thể phá ra được.
“… Ngươi còn có thể chiến tiếp?” Vương Đằng tỏ vẻ kỳ quái, nhìn giãy giụa vô lực của đối phương, thiếu chút nữa hắn đã tin.
Ngay sau đó, trong tay hắn xuất hiện một cục… a không đúng, vừa nghĩ đến thân phận hiện giờ của mình, Vương Đằng lập tức bỏ qua ý niệm lấy cục gạch Phiên Lôi ra.
Hiện giờ cục gạch này có tiếng tăm rất lớn trong học viện tinh không, lỡ như bị truyền ra, chẳng phải sẽ bị lộ thân phận sao.
May mắn hắn phản ứng kịp, không lấy cục gạch Phiên Lôi ra.
Lúc này hắn trực tiếp siết chặt nắm tay, một quyền nện về phía thanh niên sừng cong màu đen.
“Lấy sức mạnh của ngươi, còn tưởng phá vỡ chiến giáp của ta được sao!” Thanh niên sừng cong màu đen cười lạnh.
“Ngươi nghĩ nhiều!”
Vương Đằng cười ha ha, nắm tay thậm chí không bao trùm chiến giáp, trực tiếp một quyền nện lên trên chiến giáp hệ Lôi của đối phương.
Xoảng một tiếng vang thật lớn!