Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2862 - Chương 2862. Sự Cảm Kích Của Võ Giả Hành Tinh Ngũ Táng!

Chương 2862. Sự cảm kích của võ giả hành tinh Ngũ Táng!
Chương 2862. Sự cảm kích của võ giả hành tinh Ngũ Táng!

Sức mạnh khủng khiếp theo Chấn Động ý được Vương Đằng lĩnh ngộ truyền vào bên trong chiến giáp khiến đầu óc của thanh niên sừng cong màu đen lập tức vang lên ong ong.

Nhưng đây vẫn không phải là chuyện khiến cho hắn không thể thừa nhận được, thứ càng khiến cho hắn khó có thể thừa nhận được là…

Một lực Lôi Đình kỳ lạ lại theo chiến giáp hệ Lôi chui vào trong đó.

Bùm bùm!

“Đù…” Thanh niên sừng cong màu đen còn chưa phản ứng kịp, toàn thân đã bị một luồng lôi đình vô cùng mạnh mẽ đánh trúng, thân thể không tự chủ được run rẩy lên, đau nhức lập tức thổi quét toàn thân, một lát sau, trong miệng hắn mới truyền ra một chữ khác: “… má!”

Vương Đằng không hề tạm dừng, nắm tay đấm ra từng phát một, nện chiến giáp kia vang lên loảng xoảng, âm thanh quanh quẩn không ngừng trong hư không.

“Ai bảo ngươi không thành thật!”

“Còn có thể chiến tiếp, ngươi lấy cái gì để chiến, chiến cái rắm!”

“Đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt, chỉ là một thằng trộm vặt của đoàn đạo tặc mà thôi, thật sự coi mình là nhân vật gì sao?”

Từng tiếng thì thầm truyền ra từ trong miệng Vương Đằng.

Đám người Y Táng Tâm Nặc ở nơi xa lập tức ngây ngẩn cả người, nhìn thanh niên sừng cong màu đen bị nện điên cuồng như thế, khóe miệng không khỏi run rẩy.

Nghe được lời Vương Đằng nói, bọn họ càng không nói được lời nào.

Chỉ là một thằng trộm vặt của đoàn đạo tặc?

Người ta chính là thiếu chủ của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu có được không hả, đó là thằng trộm vặt bình thường sao?

“A!” Thanh niên sừng cong màu đen bị sét đánh liên tục không ngừng, kinh sợ đan xen, miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Đây là lôi đình gì vậy? Lại có thể tiến vào bên trong chiến giáp của hắn, tạo thành tổn thương cho bản thể của hắn.

Phải biết rằng hắn là võ giả hệ Lôi, thiên phú hệ Lôi cực kỳ mạnh mẽ, thân thể càng vô cùng kiên cường, lôi đình bình thường vốn không có khả năng tổn thương được đến hắn.

Thanh niên tóc dài màu đen trước mắt không phải là võ giả tam hệ gồm hệ Độc, hệ Hỏa, hệ Thổ sao? Vì sao lại nhảy ra một hệ Lôi nữa?

Trong lúc này đầu óc của hắn đã đều không đủ dùng.

Cộng thêm lời nói kích thích của Vương Đằng, hắn càng tức đến phun liên tiếp ra ba ngụm máu tươi, phun ra từ trong chiến giáp, thê thảm biết bao.

“Càn rỡ.”

Giới Chủ Hỏa Diệm ở ngoài hư không giận dữ không thôi, thằng nhãi kia lại dám đối xử với thiếu chủ của bọn họ như vậy.

“Công kích cho ta, công kích tàn nhẫn vào, phá vỡ trận pháp!”

Người phía sau lập tức mồ hôi đầy đầu, bọn họ cảm nhận được lửa giận của Giới Chủ Hỏa Diệm, không dám chậm trễ, càng thêm điên cuồng nhồi nguyên thạch vào trong pháo Tiêm Tinh, tăng tốc bổ sung năng lượng, điên cuồng bắn phá về phía Già Tinh đại trận của hành tinh Ngũ Táng.

Vương Đằng ngẩng đầu lên, trận pháp này đã nỏ mạnh hết đà, vốn không chống đỡ được bao lâu nữa, khả năng không đến một phút đồng hồ sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Hắn dừng công kích, mang theo thanh niên sừng cong màu đen bay về phía hư không.

Đám người Hoành Táng Mạc thấy vậy, lập tức đuổi theo.

Ánh mắt của vài vị tộc trưởng gia tộc như Hoành Táng Xuyên hơi lóe lên, mở trận pháp ra để bọn họ thông qua, đi vào trong hư không.

“Đến bên cạnh ta!”

Vân Táng Ưng mừng rỡ, triển khai ảo ảnh thế giới ở sau lưng, bảo vệ đám người Vương Đằng.

Vương Đằng trực tiếp xách theo thân thể vĩ đại của thanh niên sừng cong màu đen kia đến bên cạnh vài vị tộc trưởng của gia tộc Ngũ Táng, nói: “Nửa tấm Ngũ Táng lệnh, cảm ơn đã ưu ái!”

“…” Vẻ vui mừng trên mặt mấy người Hoành Táng Xuyên lập tức hơi cứng đờ lại.

Kể cả mấy người Hoành Táng Mạc, Y Táng Tâm Nặc đều thiếu chút nữa té ngã trong hư không, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Vương Đằng.

“Được, nửa tấm Ngũ Táng lệnh!” Hoành Táng Xuyên cực kỳ sảng khoái lấy một tấm Ngũ Táng lệnh ra, một tay quẹt qua, đã chia Ngũ Táng lệnh ra làm hai nửa ném cho Vương Đằng, hắn vốn không biết Ngũ Táng lệnh này là cho ai.

“Cảm ơn tộc trưởng Hoành Táng!” Vương Đằng cười hề hề nhận lấy, cầm trong tay cẩn thận quan sát một phen, xác nhận không sai sót mới thu hồi.

Điều này khiến cho đám người Hoành Táng Xuyên, Y Táng Bạch càng thêm cạn lời, thằng nhãi này còn chưa tin bọn họ.

Vương Đằng không quan tâm nhiều như vậy, gia tộc Ngũ Táng này cũng không phải dễ chọc gì, vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Hiện giờ đã lấy được nửa tấm Ngũ Táng lệnh, hắn không hề do dự, chìa tay ra, ném thanh niên sừng cong màu đen xuống trước mặt Hoành Táng Xuyên giống như vứt rác.

“Được, thiên phú thực lực của Hàn tiểu hữu đều rất cao, lại làm ra cống hiến khổng lồ đến như thế vì hành tinh Ngũ Táng ta, về sau chính là bạn của hành tinh Ngũ Táng ta.” Hoành Táng Xuyên túm lấy thanh niên sừng cong màu đen, cười to nói.

“Tộc trưởng Hoành Táng khách khí!” Vương Đằng giả mù sa mưa ôm quyền nói.

Có không ít võ giả ở xung quanh nhìn thấy một màn này, sắc mặt trở nên cực kỳ phức tạp, không ngờ Hàn Chú này lại thật sự lấy được nửa tấm Ngũ Táng lệnh, thật sự khiến cho người ta khó có thể tin được.

Cho dù Ngũ Táng lệnh này không hoàn chỉnh, nhưng đó vẫn là Ngũ Táng lệnh, cho đến tận bây giờ gia tộc Ngũ Táng mới chỉ tặng ra có một tấm Ngũ Táng lệnh thôi.

Có được nửa tấm Ngũ Táng lệnh này, Vương Đằng đã có được địa vị không giống với người thường ở trên hành tinh Ngũ Táng này.

Đây là một vinh hạnh đặc biệt rất lớn!

Đối với người của hành tinh Ngũ Táng, vinh hạnh đặc biệt này không ai có thể từ chối được, đáng tiếc bọn họ không có cơ hội.

Giới Chủ Hỏa Diệm ở nơi xa nhìn thấy giao dịch giữa hai người, lập tức giận dữ đến thất khiếu xì khói, đôi ánh mắt vô cùng lạnh lẽo như băng nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, hận không thể một chưởng chụp chết thằng nhãi ranh cấp Vũ Trụ này.

Khinh người quá đáng!

“Dừng công kích lại, bằng không ta sẽ giết thiếu chủ của các ngươi!” Hoành Táng Xuyên không nói nhảm gì, ánh mắt hờ hững nhìn Giới Chủ Hỏa Diệm.

“Ngươi dám!” Giới Chủ Hỏa Diệm giận dữ.

Hết chương 2862.
Bình Luận (0)
Comment