“May mắn thôi, chúng ta đều biết.” Hai người Y Táng Tâm Nặc và Thủ Táng Thải Vân liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh cười hề hề nói.
Vương Đằng: “…”
“Được rồi, Hàn đại ca, chúng ta đi nhanh lên, nơi này đã biến thành một đống hoang tàn.” Y Táng Tâm Nặc không trêu ghẹo hắn nữa, nói.
Vương Đằng gật đầu, ánh mắt đảo qua, nhặt hết tất cả bong bóng thuộc tính lên, sau đó cùng với hai người rời khỏi nơi này.
Hai người Y Táng Tâm Nặc nhanh chóng dẫn Vương Đằng đến một trang viên, cười nói: “Hàn đại ca, đây là chỗ ở của ta, nếu ngươi không để ý, vậy tạm ở lại đây đi.”
“Trang viên của ngươi? Sao không biết xấu hổ như thế chứ!” Vương Đằng nói.
“Không sao cả, ngươi là khách quý của chúng ta, trưởng bối cũng dặn dò chúng ta chiêu đãi ngươi cho tốt, không có chỗ nào tiện lợi hơn ở đây.” Y Táng Tâm Nặc nói.
“Một khi đã như vậy, thế ta không làm kiêu.” Vương Đằng chần chừ một chút, rồi gật đầu nói.
“Mau vào đi.” Y Táng Tâm Nặc mỉm cười, mở cổng ra, dẫn đường phía trước.
Bên trong trang viên, một đám tôi tớ đã sớm chờ đợi, thấy bọn họ đến lập tức cung kính hành lễ:
“Chủ nhân!”
“Ừm.” Y Táng Tâm Nặc gật đầu, nói: “Phòng ta kêu các ngươi thu dọn như thế nào rồi?”
“Đã thu dọn xong!” Một cô gái có dáng vẻ quản gia đứng ra cung kính nói: “Mời ngươi đi theo ta.”
Mấy người đi thẳng lên lầu hai của trang viên, cô gái có dáng vẻ quản gia kia mở cửa một căn phòng ra.
“Hàn đại ca, đây là phòng của ngươi, phòng của ta và chị Thải Vân ở ngay bên cạnh ngươi, ngươi có việc gì có thể trực tiếp kêu chúng ta.” Y Táng Tâm Nặc nói.
“Vậy… cảm ơn!” Vương Đằng kinh ngạc trong lòng, hai người này lại bố trí phòng của hắn ở bên cạnh các nàng, đây chẳng phải đang thử thách hắn sao?
“Về phần vị này…” Y Táng Tâm Nặc lại nhìn về phía Tracy luôn đi theo phía sau Vương Đằng, chần chừ nói.
“Ta và hắn một gian.” Tracy thản nhiên nói.
Hai người Y Táng Tâm Nặc lập tức dùng ánh mắt quỷ dị đảo qua giữa hai người.
“Khụ khụ, đây là chỗ ở của Tâm Nặc, thật an toàn, ngươi không cần đi theo ta.” Vương Đằng không khỏi ho khan nói.
Tracy không khỏi nhíu mày, còn định nói tiếp gì đó.
“Đi đi!” Vương Đằng liếc mắt nhìn nàng, thản nhiên nói.
“Được!”Tracy nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, không khỏi nhảy dựng trong lòng, không nhiều lời nữa.
“Vậy cũng sắp xếp cho chị gái đây một căn phòng.” Y Táng Tâm Nặc nói với cô gái quản gia ở bên cạnh.
“Chị gái?” Khóe miệng Vương Đằng nhếch lên.
Tracy liếc nhìn Y Táng Tâm Nặc, một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt.
Vương Đằng lập tức cho nàng một ánh mắt ra hiệu, truyền âm nói: “Không được kích động! Không được kích động!”
“Hừ!” Tracy hừ lạnh một tiếng, đi theo cô gái quản gia kia.
Trên mặt Y Táng Tâm Nặc lập tức lộ ra nụ cười giảo hoạt.
Vương Đằng lập tức dở khóc dở cười, tâm tư nho nhỏ của phụ nữ, thật sự đáng sợ.
“Hàn đại ca, vậy chúng ta cũng trở về nghỉ ngơi, sẽ không quấy rầy ngươi.” Y Táng Tâm Nặc nói.
“Các ngươi đi đi, không cần để ý đến ta.” Vương Đằng nói.
Hai nàng lập tức rời đi, lưu lại không gian đơn độc nghỉ ngơi cho Vương Đằng.
Vương Đằng đi vào phòng, đóng cửa phòng, niệm lực tinh thần thổi quét ra, quét nhìn mỗi một góc trong phòng, sau khi xác định không có vấn đề, chưa hề thu lại niệm lực tinh thần mà tạo thành một lồng phòng hộ ngăn cách bên ngoài tra xét ở trong phòng.
Sau đó hắn ngồi khoanh chân trên giường, chậm rãi nhắm mắt lại, ý thức chìm vào giao diện thuộc tính.
Mới vừa rồi khi nhặt bong bóng thuộc tính, hắn phát hiện hình như lần này đã nhặt được một ít bong bóng thuộc tính khủng khiếp.
Mà vài bong bóng thuộc tính này đúng là đến từ thanh niên sừng cong màu đen kia!
‘Thiên phú hệ Lôi cấp Thánh x12000’
‘Thiên phú hệ Hỏa cấp Thánh x8000’
‘Thiên phú hệ Thổ cấp Thánh x10000’
‘Hắc Sơn Vương thể x3000’
‘Tam Sắc Quang x5000’
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x13000’
‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x11500’
‘Chân Võ Lôi đao x3000’
‘Hắc Sơn Vương quyền x6000’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi x21000’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x18000’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x17500’
…
“Hắn thật đúng là một bảo bối!” Giờ phút này Vương Đằng cẩn thận nhìn xem, ánh mắt lập tức tỏa sáng.
Không ngờ thanh niên sừng cong màu đen kia lại rơi xuống nhiều bong bóng thuộc tính như vậy, hơn nữa trong đó không thiếu thứ tốt.
Đầu tiên đó là ba loại thuộc tính thiên phú cấp Thánh, khiến thiên phú cấp Thánh của Vương Đằng tăng mạnh không ít.
‘Thiên phú hệ Hỏa cấp Thánh’: 23400/50000
‘Thiên phú hệ Thổ cấp Thánh’: 28500/50000
‘Thiên phú hệ Lôi cấp Thánh’: 20000/50000
Trong đó thiên phú hệ Lôi tăng lên nhiều nhất, cũng có thể từ điểm đó nhận ra được thiên phú hệ Lôi của thanh niên sừng cong màu đen kia là mạnh nhất.
Thật ra thiên phú của hắn có thể nói là rất mạnh, ba loại thiên phú đều cấp Thánh, vượt trên võ giả bình thường.
Chứ đừng nói đến sau đó còn có loại thiên phú thể chất này – Hắc Sơn Vương thể!
Giờ phút này cuối cùng Vương Đằng đã biết loại thể chất đối phương thức tỉnh là cái gì.
Theo bong bóng thuộc tính tương ứng dung nhập vào trong thân thể của hắn, Vương Đằng lập tức cảm thấy một chút biến hóa kỳ diệu.
‘Hắc Sơn Vương thể’: 3000/10000 (nhất giai)
Một lát sau, Vương Đằng chậm rãi mở to mắt, sinh ra một chút minh ngộ, hắn nhìn thoáng qua thân hình của mình, tâm niệm vừa động.
Hắc Sơn Vương thể, mở ra!
Một luồng sức mạnh vô hình bộc phát ra từ sâu trong thân thể của hắn, toàn bộ thân thể của hắn không phát sinh biến hóa gì, nhưng trên làn da lại xuất hiện từng đường vân kỳ dị.
Những đường vân này cực kỳ tương tự với đường vân đã xuất hiện trên mặt thanh niên sừng cong màu đen khi thức tỉnh, nhưng đường vân xuất hiện lúc đó của đối phương có ba loại, còn đường vân hiện giờ Vương Đằng vận chuyển đã vượt qua ba loại, hơn nữa đang chậm rãi tăng nhiều lên.
Một loại, hai loại, ba loại, bốn loại… cho đến cuối cùng nhiều đến chín loại!
Đường vân chín loại màu sắc bao trùm trên thân hình của hắn, phức tạp mà huyền ảo, đồng thời cũng để lộ ra một chút cảm giác quỷ dị.
Mà những đường vân này rõ ràng chính là tương ứng với những nguyên lực được hắn nắm giữ.