Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2872 - Chương 2872. Hoàn Cảnh Khó Khăn Của Hành Tinh Ngũ Táng!

Chương 2872. Hoàn cảnh khó khăn của hành tinh Ngũ Táng!
Chương 2872. Hoàn cảnh khó khăn của hành tinh Ngũ Táng!

Từ phương diện này có thể thấy được vài vị tộc trưởng kia chỉ coi Vương Đằng như bối phận con cháu chứ không phải coi hắn thành tồn tại cùng cấp bậc với bọn họ.

Cũng không kỳ quái, bọn họ chính là người cầm lái của gia tộc Ngũ Táng, quyền thế ngập trời, tuy rằng Vương Đằng là một tồn tại cấp Tông sư, nhưng rất khó ngồi cùng mâm với bọn họ được.

Có thể để cho đám người Y Táng Tâm Nặc chiêu đãi hắn đã xem như thật nể tình.

“Được!” Y Táng Tâm Nặc vừa nghe là về thân phận của thanh niên sừng cong màu đen kia, ngay tức khắc đã biết trong đó nhất định có điều bí ẩn, lập tức không hề do dự, trực tiếp dẫn hai người vào phòng, sau đó liên lạc với Y Táng Bạch.

Một màn sáng hiện lên, bóng người của Y Táng Bạch hiện ra.

Lúc này sắc mặt của nàng không được đẹp, hiển nhiên chuyện về thanh niên sừng cong màu đen cũng khiến tộc trưởng của gia tộc Y Táng này cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.

“Có chuyện gì sao? Tâm Nặc!”

Nhưng khi nhìn thấy Y Táng Tâm Nặc, nàng vẫn kiên nhẫn hỏi.

“Cô, Hàn đại ca có việc tìm các ngươi.” Y Táng Tâm Nặc nói.

“Hả, Hàn tiểu hữu có việc gì, cứ việc nói.” Y Táng Bạch thoáng nghĩ, nhìn Vương Đằng ở bên cạnh cười nói.

“Tộc trưởng Y Táng, bốn vị tộc trưởng khác cũng ở bên cạnh ngươi sao?” Vương Đằng không vội vã giải thích mà hỏi.

“Có!” Y Táng Bạch hơi kinh ngạc, nhưng vẫn khẽ gật đầu.

“Vậy ta cứ việc nói thẳng.” Vương Đằng nói: “Không biết về thân phận của thanh niên sừng cong màu đen, các vị tộc trưởng biết được bao nhiêu?”

“Ngoài một tầng thân phận thiếu chủ đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu này ra, chẳng lẽ hắn còn có thân phận gì khác sao?” Bóng người của Hoành Táng Xuyên xuất hiện ở bên cạnh, sắc mặt nghiêm trọng nói.

Là người đứng đầu một gia tộc, tâm tư thâm trầm, bọn họ tự nhiên đã nghe ra được một chút đầu mối từ trong lời nói của Vương Đằng.

“Không sai! Ta hoài nghi hắn là người của Hắc Sơn vương tộc.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Hắc Sơn vương tộc!” Hoành Táng Xuyên hơi biến sắc.

Cùng lúc đó, bên cạnh hắn cũng truyền đến vài giọng nói hơi có vẻ khiếp sợ, hiển nhiên vài vị tộc trưởng khác cũng bị tin tức này chấn động đến.

Hắc Sơn vương tộc, một trong những chủng tộc cao nhất vũ trụ, sao bọn họ lại không biết được.

Nhưng vấn đề là, thanh niên sừng cong màu đen kia không phải là người của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu sao? Tại sao lại có mối quan hệ với Hắc Sơn vương tộc cực kỳ thần bí kia chứ?

Nếu không phải Vương Đằng mới vừa giúp đỡ bọn họ một ân tình lớn, đoán chừng vài vị tộc trưởng này đã không nhịn được quát lớn hắn đang ăn nói xằng bậy.

“Hàn tiểu hữu, ngươi xác định hắn là người của Hắc Sơn vương tộc?” Vân Táng Ưng xuất hiện ở trong màn sáng, day mi tâm nói.

“Tám phần nắm chắc.” Vương Đằng thản nhiên nói.

Hắn cũng không nói chắc chắn, nếu bọn họ hỏi hắn làm sao biết được, hắn cũng không thể nói là vì nhặt thuộc tính nhặt được thiên phú của Hắc Sơn vương tộc nên mới biết được.

Sở dĩ hắn nói cho đối phương biết chính là vì không muốn một phen vất vả trước đó của mình thành uổng phí thôi, khiến bọn họ chuẩn bị tâm lý một chút, cũng tiện làm chút biện pháp ứng đối khác.

Về phần gia tộc Ngũ Táng có tin tưởng hay không, dù sao không có quan hệ nhiều đến hắn.

Cùng lắm đến lúc đó hắn một mình rời đi, quay về học viện tinh không phục mệnh, ai có thể làm gì được hắn.

Huống hồ người đánh thanh niên sừng cong màu đen là Hàn Chú, không hề có tí quan hệ nào với Vương Đằng hắn cả.

Sắc mặt của mấy người Hoành Táng Xuyên thay đổi thành nghiêm trọng đến cực hạn, bọn họ đã cơ bản tin lời Vương Đằng nói.

Nếu thanh niên sừng cong màu đen thật sự là người của Hắc Sơn vương tộc, phiền toái của bọn họ thành lớn.

“Cảm ơn Hàn tiểu hữu nhắc nhở, chúng ta sẽ chuẩn bị sẵn sàng, nếu lần này hành tinh Ngũ Táng ta có thể vượt qua cửa ải khó khăn, nhất định sẽ có hậu tạ.” Hoành Táng Xuyên nói.

“Tộc trưởng Hoành Táng khách khí.” Vương Đằng nói.

Màn sáng biến mất, đám người Hoành Táng Xuyên không nói nhảm nữa, lúc này bọn họ vội vã đi xác nhận thân phận của thanh niên sừng cong màu đen, thêm với làm ra biện pháp ứng phó.

Bọn họ vốn định cứng đối cứng đến cùng, nhưng nếu thanh niên sừng cong màu đen là người của Hắc Sơn vương tộc, vậy thật sự còn bỏng tay hơn cả thiếu chủ của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu, biện pháp ứng phó ban đầu của bọn họ phải có thay đổi.

“Thanh niên sừng cong màu đen kia thật sự là người của Hắc Sơn vương tộc sao?” Y Táng Tâm Nặc có vẻ mặt lo lắng hỏi.

“Chắc là không sai được.” Vương Đằng nói: “Nhưng các ngươi không cần lo lắng quá mức, nếu đối phương đã không để lộ ra thân phận Hắc Sơn vương tộc của mình mà lấy thân phận thiếu chủ của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu cho mọi người thấy, chắc có bí mật nào đó, sẽ không dễ dàng lấy thân phận Hắc Sơn vương tộc đè người.”

“Ừm!” Y Táng Tâm Nặc vốn là người có tâm tư rõ ràng, lập tức hiểu rõ, khẽ gật đầu.

“Thật sự không ngờ được, một đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu đã đủ phiền toái, lại còn có thân phận như vậy.” Thủ Táng Thải Vân bất đắc dĩ nói.

Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ mặt mày ủ rũ của các nàng, cũng không nói thêm gì nữa, cáo từ rời đi.

Hai nàng tiễn Vương Đằng ra đến cửa, đóng cửa phòng lại, Thủ Táng Thải Vân mới nhìn về phía Y Táng Tâm Nặc hỏi: “Tâm Nặc, mới vừa rồi có phải các ngươi đã xảy ra chuyện gì không?”

“Không có, ngươi suy nghĩ nhiều.” Y Táng Tâm Nặc nói.

“Thật sự sao?” Thủ Táng Thải Vân hoài nghi nhìn nàng, đảo mắt nói: “Hắn nói ngươi nhìn thấy một con chuột nên mới bị hù sợ đến, không ngờ ngươi lại sợ chuột.”

“Con chuột cái gì, là một con gián biến dị, cũng không biết chạy từ đâu đến, xem ra phải kêu tôi tớ làm tổng vệ sinh thôi.” Y Táng Tâm Nặc cười lạnh trong lòng, nếu không phải mới vừa rồi Hàn đại ca đã truyền âm nói cho nàng biết chuyện này, đoán chừng bây giờ nàng đã bị lừa, lập tức mặt không đổi sắc nói.

Hết chương 2872.
Bình Luận (0)
Comment