Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2879 - Chương 2879. Sáu Đại Thế Lực Của Cương Vực U Phù! Các Bên Chuyển Động! (2)

Chương 2879. Sáu đại thế lực của cương vực U Phù! Các bên chuyển động! (2)
Chương 2879. Sáu đại thế lực của cương vực U Phù! Các bên chuyển động! (2)

Hành tinh Ngũ Táng.

Thời gian ba ngày thoáng cái trôi qua, đàm phán giữa hành tinh Ngũ Táng và đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu vẫn đang trong tiến hành.

Tuy rằng vài vị tộc trưởng của hành tinh Ngũ Táng đã nhận ra được mục đích của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu, nhưng bọn họ chưa hề làm rõ, cũng không đáp ứng yêu cầu gì của đối phương, đôi bên cứ tiếp tục cãi cọ như vậy.

Kể cả Vương Đằng đều không biết vài vị tộc trưởng của gia tộc Ngũ Táng này đang tính toán điều gì.

Nhưng lấy tiếp xúc mấy ngày nay của Vương Đằng với bọn họ để đánh giá, vài vị tộc trưởng của gia tộc Ngũ Táng này đều không có tính cách chịu thiệt thòi, có lẽ bọn họ đang chờ đợi đất tổ mở ra, sau đó mới sắp đặt những việc khác.

Chính ở trong không khí này, ngày đất tổ mở ra cuối cùng đã đến.

Vương Đằng hội họp với đám người Y Táng Tâm Nặc, đi đến tộc địa của gia tộc Ngũ Táng.

Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm, Vân Táng Kiêu cũng đã đến.

Không hề thiếu võ giả thiên tài của gia tộc Ngũ Táng ào ào đi theo phía sau đám người Hoành Táng Mạc, tương đối đàng hoàng.

Trong đó có cả thiếu nữ của gia tộc Ngũ Táng ở khách sạn Ngũ Táng ban đầu kia – Quy Táng Thù!

Nàng đứng trong đám người, tròng mắt đảo tròn, giống như đang tìm kiếm thứ gì thú vị khắp nơi, đây là một thiếu nữ không an phận.

Khi nhìn thấy đám người Vương Đằng và Y Táng Tâm Nặc đi đến, ánh mắt của nàng lập tức sáng ngời, đang định tiến lên, nhưng Quy Táng Viêm một tay túm lấy cổ áo nàng, xách nàng về.

“Anh Quy Táng Viêm, ngươi làm gì thế hả!” Quy Táng Thù quay đầu lại tha thiết chờ mong nhìn Quy Táng Viêm, uất ức hỏi.

“Không được đi!” Quy Táng Viêm thản nhiên nói.

“Vì sao?” Quy Táng Thù lập tức giãy giụa hai lần, không phục hỏi.

“Mấy người lão già kêu ta coi chừng ngươi, ngươi chỉ có thể đi theo phía sau ta.” Quy Táng Viêm nói.

“Giờ vẫn còn chưa tiến vào trong đất tổ đâu, lại không có nguy hiểm gì.” Quy Táng Thù nói.

“Bắt đầu kể từ bây giờ, ngươi nhất định phải nghe theo chỉ huy của ta, miễn cho sau khi ngươi tiến vào đất tổ lại bắt đầu buông thả bản thân.” Quy Táng Viêm nói.

“Ta nghe nói hình như chị Thải Vân không để ý đến ngươi, vài ngày này đều đi theo Hàn Chú kia, bọn họ còn ở chung một chỗ, không phải ngươi đang ghen tỵ đấy chứ?” Quy Táng Thù giống như nghĩ đến điều gì, chế nhạo nói.

“Đừng tưởng rằng ta không dám đánh ngươi.” Sắc mặt Quy Táng Viêm cứng đờ nói.

“Hứ! Đánh ta tính là có bản lĩnh gì chứ.” Quy Táng Thù bĩu môi nói: “Được rồi! Được rồi! Ta không đi qua đó là được, ngươi đặt ta xuống đây đi.”

Quy Táng Viêm liếc nhìn nàng, nhẹ nhàng buông tay, đối phương đã rơi xuống mặt đất, thiếu chút nữa té ngã, rước lấy một đợt xem thường của thiếu nữ.

“Nói này anh Quy Táng Viêm, thật sự không cần ta đi qua nói tốt vài câu giúp ngươi sao, nói lời hay cho ngươi, cứu vãn một chút? Hàn Chú kia dù sao chỉ là người ngoài, đâu có giao tình sâu nhiều năm như vậy như các ngươi, có khi ta vừa nói, chị Thải Vân sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ đấy.” Một lúc sau, Quy Táng Thù lại dán sát đến, lặng lẽ truyền âm nói.

“Ngươi có biện pháp?” Quy Táng Viêm hoài nghi hỏi.

“Đó là đương nhiên, ta cũng là phụ nữ, hiểu biết phụ nữ nhất.” Quy Táng Viêm vỗ ngực nói.

“Khụ!” Quy Táng Viêm vội ho một tiếng, tỏ vẻ đứng đắn nói: “Thôi bỏ đi, ngươi muốn đi qua thì đi qua đi, ta cũng không ngăn cản ngươi, nhưng sau khi tiến vào đất tổ, ngươi phải trở lại bên cạnh ta.”

“Được rồi! Ta cam đoan nghe ngươi.” Quy Táng Thù cười he he, quay đầu lại đã chạy về phía đám người Y Táng Tâm Nặc, nhưng lại nói thầm trong lòng: “Anh Quy Táng Viêm đáng thương, thanh mai trúc mã sao địch nổi hệ từ trên trời giáng xuống chứ! Huống hồ các ngươi còn không được tính là thanh mai trúc mã đâu!”

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng nàng vẫn có ý định giúp đỡ Quy Táng Viêm, dù sao cũng là anh trai ruột của mình, nàng cũng không thể giúp đỡ người ngoài, không giúp đỡ người mình được.

Huống hồ quan hệ giữa nàng và hai người Y Táng Tâm Nặc, Thủ Táng Thải Vân đều rất không tệ, tự nhiên cũng hy vọng Quy Táng Viêm có thể cưới được một trong hai nàng.

“Chị Tâm Nặc, chị Thải Vân!” Quy Táng Thù tính toán trong lòng, chạy lon ton đến bên cạnh đám người Y Táng Tâm Nặc, thân thiết gọi.

“Ngươi mới vừa nói gì với Quy Táng Viêm ở đằng kia thế?” Thủ Táng Thải Vân xoa đầu nàng, hỏi.

“Không, không có gì.” Quy Táng Thù vội vàng tỏ vẻ vô hại, phủ nhận nói.

“Chờ lát nữa tiến vào đất tổ rất nguy hiểm, tự ngươi chú ý một chút, tốt nhất đi theo phía sau chúng ta.” Thủ Táng Thải Vân cũng không để ý, nói.

“Ừ ừ!” Quy Táng Thù gật đầu lia lịa nói: “Ta sợ chết nhất, chắc chắn đi theo các ngươi, không chạy loạn.”

“Ngươi con nhóc này.” Thủ Táng Thải Vân dở khóc dở cười.

“Đây chính là Hàn Chú Hàn đại ca đúng không?” Quy Táng Thù cười he he, ánh mắt rơi lên trên người Vương Đằng, hỏi.

“Hàn đại ca là khách quý của gia tộc Ngũ Táng chúng ta, lần này hắn sẽ cùng với chúng ta tiến vào đất tổ.” Y Táng Tâm Nặc nhẹ giọng giải thích.

“Hàn đại ca cũng muốn đi vào đất tổ?” Quy Táng Thù hơi sửng sốt.

“Đúng, đây là do mấy vị tộc trưởng sắp xếp, đến bên trong đất tổ, hắn sẽ giúp chúng ta.” Y Táng Tâm Nặc nói.

Việc Vương Đằng muốn đi đến đất tổ Ngũ Táng, đám năm thiên kiêu Y Táng Tâm Nặc, Hoàng Táng Mạc đều biết, nhưng những người khác thì không.

Nhưng giờ đất tổ sắp mở ra nên cũng không cần giấu giếm làm gì nữa.

Quy Táng Thù ngập ngừng muốn nói lại thôi, hỏi: “Nhưng đó là vùng đất tổ chúng ta, trước đây chưa từng để cho... ặc!”

Nói tới đây, nàng lập tức khựng lại, nói “người ngoài” trước mặt người khác có vẻ không được hay lắm.

“Không sao! Ta đúng là người ngoài mà!” Vương Đằng cười nhạt nói.

Quy Táng Thù nhìn nụ cười của hắn mà khuôn mặt không khỏi đỏ lên, tiếp xúc gần rồi mới thấy anh Hàn này thật là đẹp trai.

Hết chương 2879.
Bình Luận (0)
Comment