Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2891 - Chương 2891. Điển Hình Bắt Nạt Kẻ Yếu!

Chương 2891. Điển hình bắt nạt kẻ yếu!
Chương 2891. Điển hình bắt nạt kẻ yếu!

Nhưng sau đó, Vương Đằng cầm một thanh chiến kiếm, cả người bao trùm chiến giáp hệ Lôi cấp Giới Chủ, đối mặt với nguyên thú bao vây xung quanh, hắn không hề bối rối mà chậm rãi đi giữa bầy nguyên thú này, mỗi lần đều tránh né hoàn hảo công kích của chúng, sau đó tùy ý vung chiến kiếm ra, lực Lôi Đình nổi lên, nổ tung đám nguyên thú này.

Hạch tâm của nguyên thú theo đó hiện ra, tất cả đều bị Vương Đằng nhét vào trong không gian cắn nuốt.

Như thế, nguyên thú đã chết không thể ngưng tụ lại nữa.

Bởi vậy nên, với người khác thì bầy nguyên thú này có hơi khó giải quyết, nhưng với Vương Đằng thì dễ như trở bàn tay.

Không lâu sau, nguyên thú xung quanh đã bị chém giết gần hết, Vương Đằng đạt được một lượng lớn hạch tâm nguyên thú, cũng thu hoạch được cả mớ bong bóng thuộc tính.

Nguyên lực tinh thần hệ Thổ của hắn lập tức tăng vọt, Thổ lĩnh vực cũng cải thiện.

Vương Đằng không để ý lắm, lắc mình rời khỏi đây, tiếp tục cuộc đi săn.

Với hắn, lần này tiến vào đất tổ Ngũ Táng, đi săn nguyên thú nâng cao thực lực quan trọng hơn tìm kiếm cơ duyên.

Đương nhiên, không phải còn bản thể đấy sao, để bản thể đi tìm cơ duyên là được.

Phân thân Vương Đằng rời đi, trong bóng râm phía sau một cây cổ thụ, một bóng người nhảy ra, lặng lẽ đuổi theo.

...

Bản thể Vương Đằng và nhóm người gia tộc Ngũ Táng lần thứ hai đụng độ phải nguyên thú ngũ hành.

Đây là đàn nguyên thú hệ Thủy giống như những con cự mãng, toàn thân xanh lam, cơ thể khổng lồ, vắt ngang qua một con sông dài, ngăn trở đường đi của nhóm Vương Đằng.

Uỳnh!

Cuộc chiến nổ ra, tiếng nổ không ngừng vang vọng, đàn nguyên thú hệ Thủy hình dạng cự mãng này cực kỳ khó chơi, chúng trốn dưới nước, gần như không nghênh chiến chính diện.

Nhưng khi đám Vương Đằng muốn rời đi thì chúng là vọt ra từ trong nước, không cho họ rời đi.

“Lũ súc sinh chết tiệt này!” Hoàng Táng Mạc không nhịn được chửi.

“Không phải bảo lũ nguyên thú này không có trí tuệ đó sao? Sao đám nguyên thú này giảo hoạt vậy?” Thủ Táng Thải Vân nghi hoặc nói.

“Đó vốn là bản năng của dã thú mà, cũng không tính là thông minh gì.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Có phải anh Hàn có biện pháp gì rồi không?” Y Táng Tâm Nặc nhìn thấy dáng vẻ hắn thì không khỏi nghĩ vậy, hỏi.

“Dùng lửa thiêu đi, nếu đúng là nguyên thú hệ Thủy thì chắc chắn sẽ sợ lửa, gia tộc Quy Táng các ngươi đều là võ giả hệ Hỏa còn gì, cùng ra tay đun sôi dòng sông này, ta không tin nguyên thú hệ Thủy chịu được.” Vương Đằng nói.

“Cao kiến!” Y Táng Tâm Nặc sáng mắt lên, lập tức nhìn về phía Quy Táng Viêm và các võ giả gia tộc Quy Táng

“...” Sắc mặt Quy Táng Viêm lại đen sì, đúng là làm ơn mắc oán, ai không tìm đi tìm hắn.

Hắn cảm thấy Vương Đằng cố ý kiếm chuyện cho hắn.

Nhưng hắn lại chẳng thể nào từ chối được, đành phải mang theo toàn bộ võ giả gia tộc Quy Táng phát động tấn công về phía con sông trước mặt.

Bùm!

Từng đợt công kích cực nóng rơi vào trong con sông, bị ngọn lửa thiêu đốt khiến nước sông sôi sục lên.

Rít! Rít! Rít...

Bầy nguyên thú hệ Thủy loại cự mãng lẩn trốn dưới nước phát ra từng tiếng rít, sau đó cùng vọt ra khỏi đáy nước.

“Ra rồi!”

“Hành động!”

Đám người Y Táng Tâm Nặc sáng mắt lên, lập tức phát động công kích về phía đám nguyên thú hệ Thủy này.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh...

Họ đã sớm bị lũ nguyên thú hệ Thủy này quấy rối cho phát cáu, giờ nắm được cơ hội thì đều tấn công dữ dội chúng.

Mấy người Y Táng Tâm Nặc thử sử dụng phương pháp mà Vương Đằng chỉ dẫn thì hầu hết đều tìm được hạch tâm của nguyên thú, nên lúc này họ không tốn quá nhiều sức lực để giải quyết đám nguyên thú này.

Nhất là những nguyên thú cấp Hằng Tinh và cấp Vũ Trụ, càng không phải là đối thủ của bọn họ.

Grào!

Bỗng nhiên, mặt nước bốc lên dữ dội, một con nguyên thú cự mãng siêu to khổng lồ vọt thẳng ra, thân hình uốn lượn đến mấy trăm trượng, bọt nước bị bắt lên như đổ mưa rào, một ngôi sao trên đỉnh đầu nó phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

“Đây là... nguyên thú cấp Vực Chủ!!!”

“Chí ít cũng tương đương với cấp Vực Chủ tam giai!”

Ánh mắt của đám Hoàng Táng Mạc co rúm lại, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.

Đối phó với nguyên thú cấp Vực Chủ vẫn khá là phiền phức, không dễ dàng như vậy.

“Để ta!” Quy Táng Viêm đã có hơi kích động, hệ Hỏa của hắn vừa hay khắc chế hệ Thủy, hơn nữa hắn tự nhận là có thể tìm được vị trí hạch tâm của nguyên thú cự mãng này bằng phương pháp của Vương Đằng.

Hơn nữa, viên hạch tâm hệ Hỏa cấp Vực Chủ lúc trước đã bị Vương Đằng đạt được vẫn khiến nội tâm hắn bực bội, nên lúc này rất muốn đoạt được viên hạch tâm này.

Bùm!

Vừa dứt lời, Quy Táng Viêm cầm chiến đao trong tay hóa thành vệt sáng đỏ tươi xông vọt lên, hắn giơ cao chiến đao, trực tiếp thi triển ‘Quy Táng đao pháp’, bổ ra một mũi đao khủng khiếp.

Tiếng nổ vang rền, từng ánh đao khủng khiếp bung ra càn quét tứ phía.

Grào!

Con nguyên thú cự mãng phát ra tiếng rít giận dữ, trong mồm nó ngưng tụ ra một chùm tia sáng, tấn công dữ dội.

Ầm ầm!

Chùm tia sáng va chạm với mũi đao, bộc phát ra ánh sáng chói lòa, rồi cả hai cùng lúc tiêu diệt.

“Súc sinh! Chết đi! Ha ha ha...”

Quy Táng Viêm cười khoái trá, chiến đao trong tay chém ra mũi đao thứ hai, ẩn chứa lực lượng lĩnh vực bên trong đó.

Uỳnh!

Mũi đao bắn thẳng vào đầu của con nguyên thú cự mãng, nó không kịp phản ứng nên cả đầu bị nổ tung.

Ánh mắt Quy Táng Viêm chăm chú vào nguyên lực vừa nổ tung từ con cữ mạng, chỉ thấy từng dòng nguyên lực đang hội tụ hết về phía trung tâm, chẳng mấy chốc đã ngưng tụ ra hình dáng của con nguyên thú cự mãng, phát ra tiếng gào phẫn nộ về phía Quy Táng Viêm.

“Hừ! Lại nào!”

Quy Táng Viêm không tìm được vị trí hạch tâm thì không khỏi hừ lạnh, lần thứ hai phát động công kích.

Hàng loạt mũi đao được chém ra như thể không cần nguyên lực nữa, Vương Đằng đứng một bên quan sát mà lắc đầu, thằng ngốc này không hề tìm thấy mục tiêu mà chỉ cậy sức mạnh mà thôi.

Hết chương 2891.
Bình Luận (0)
Comment