Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2896 - Chương 2896. Điển Hình Bắt Nạt Kẻ Yếu! (6)

Chương 2896. Điển hình bắt nạt kẻ yếu! (6)
Chương 2896. Điển hình bắt nạt kẻ yếu! (6)

Hắn giấu đi bóng người mình, tránh đi tất cả nguyên thú loại mãng xà xung quanh, không ngừng lặn xuống.

Đáng tiếc khiến hắn ngoài ý muốn là, bóng người Vương Đằng biến mất không thấy, hắn tìm hồi lâu, cũng không tìm được tí xíu bóng người của đối phương.

Rõ ràng hắn đã dựa theo hơi thở đối phương để lại một đường tìm tới nơi này, bây giờ lại hoàn toàn tìm không thấy người, quả thực gặp quỷ.

“Sao lại không thấy rồi?”

Bóng người này không khỏi cau mày, trong lòng thầm nhủ.

Phải biết thứ Ám Ảnh bảo bọn họ am hiểu nhất là lần theo dấu vết và ẩn nấp, hắn càng là người nổi bật trong đó, hiện tại hắn lại làm mất dấu người ta, việc này nếu truyền trở về, chẳng phải là sẽ mất mặt mất chết sao.

Hắn không lo lắng chính mình bị phát hiện, lấy bản lĩnh ẩn nấp của hắn, cho dù vào trong sông, cũng có thể hòa thành một thể với nước sông xung quanh, hoàn toàn có thể đủ đảm bảo không bị phát hiện.

Điều duy nhất khiến hắn phiền muộn là, người thật sự lạc mất rồi!

Hoàn toàn không tìm được.

“Chết tiệt!”

Lúc này hắn cảm thấy chính mình giống như một con ruồi không đầu, tìm lung tung khắp nơi, chẳng khác gì mấy con nguyên thú đần độn.

Loại cảm giác này khiến hắn rất khó chịu!

Từ lúc xuất đạo đến nay, vẫn là lần đầu tiên hắn gặp phải loại tình huống này.

Ngay vào lúc này, trong thủy vực đen kịt phía trước, nước sông đột nhiên dao động dữ dội.

Grào!

Một hồi tiếng gào giận dữ truyền đến, khiến sắc mặt hắn đại biến.

“Là nguyên thú gì? Dao động thật mạnh!”

Nhưng hắn vừa nghĩ tới phương pháp ẩn nấp của mình, lại bình tĩnh trở lại.

Cho dù là nguyên thú cấp Vực Chủ, hắn cũng không sợ, phương pháp ẩn nấp của hắn ngay cả võ giả cấp Vực Chủ đều có thể giấu được, huống chi là những con nguyên thú ngu ngốc này.

“Hẳn là tên Vương Đằng đó trêu chọc nguyên thú gì mạnh mẽ, nhưng nhất định không phát hiện được ta, đợi đến khi Vương Đằng và nguyên thú lưỡng bại câu thương, chính là lúc ta ra tay.”

Hắn cực kỳ tự tin, nấp trong nước sông, trong mắt lóe ra tinh quang, chuẩn bị xem một hồi trò hay.

Theo hắn thấy, Vương Đằng vào trong nước sông chính là vì săn giết nguyên thú hệ Thủy phía dưới này, nhưng đối phương không biết phía dưới này là địa bàn người ta, rất dễ chọc phải một vài tồn tại không thể đối phó. Đúng là ông trời cũng đang giúp hắn.

Nghĩ như vậy, một bóng đen to lớn từ trong nước sông đằng xa bay thẳng đến, nước sông bốn phía hoàn toàn biến thành dòng nước xiết khủng khiếp, đập thẳng vào thân thể hắn, làm cho hắn không cách nào duy trì thân hình, cả người đều bị lùi lại mấy chục mét.

“Nguyên thú cấp Giới Chủ!”

Một âm thanh kinh hãi nổ vang trong lòng hắn, người này mở to hai mắt nhìn, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Hắn cho rằng nhiều lắm chỉ là một vài nguyên thú cấp Vực Chủ tương đối mạnh, không nghĩ tới thế mà là một con nguyên thú cấp Giới Chủ khủng khiếp.

CMN thế này còn kiếm cái rắm, chạy thôi!

Võ giả đến từ Ám Ảnh bảo lúc này lập tức hoảng, không hề nghĩ ngợi, lập tức thoát ra lùi nhanh lại, nhanh chóng bay về nơi xa.

Ầm!

Nhưng cự mãng phía sau hình như đã phát hiện ra hắn, mở ra miệng lớn đột ngột hút vào, nước sông xung quanh nháy mắt chảy ngược, một lực hút mạnh mẽ bộc phát ra.

Thân thể võ giả Ám Ảnh bảo lập tức ngưng lại nửa đường, không gian bốn phía tạo thành lực phong tỏa, đóng hắn lại tại chỗ.

“Không tốt!”

“Mở cho ta!”

Vẻ mặt võ giả Ám Ảnh bảo hoảng sợ vô cùng, trong lòng phát ra tiếng gào thét, trong tay xuất hiện một thanh chiến kiếm, điên cuồng chém ra xung quanh.

Ầm! Ầm! Ầm...

Nước sông bốn phía nổ tung, lực lượng giam cầm không gian vô hình này cũng xuất hiện dao động.

Nhưng rõ ràng còn chưa đủ.

Trong đôi mắt lớn của cự mãng nơi xa chạy nhanh đến chớp động ánh sáng lạnh băng, lại là một con sâu kiến nhỏ, tên lúc trước không tìm được, giải quyết tên này trước vậy.

“Ảnh Cửu, ngươi còn không ra tay!” Võ giả Ám Ảnh bảo mắt thấy cự mãng càng ngày càng gần, bị dọa đến mắt cũng sắp trợn lồi ra, đột nhiên quát to.

“Hừ!”

Một tiếng hừ lạnh từ trong bóng tối phía trái vang lên, từng bóng kiếm đột nhiên nở rộ, từ quanh người võ giả Ám Ảnh bảo hiện lên, làm cho thân thể hắn bỗng nhiên thả lỏng.

Công kích của hai người rốt cuộc khiến giam cầm không gian của cự mãng buông lỏng, võ giả Ám Ảnh bảo lập tức thừa cơ bỏ chạy.

Gào!

Nguyên thú cự mãng cấp Giới Chủ tức giận, phát ra tiếng gào điên cuồng, con sâu kiến nhỏ này thế mà cũng muốn chạy trốn từ trong tay nó, quả thực khinh mãng quá đáng.

Ầm!

Trong nháy mắt, một khí thế mạnh mẽ từ trên người nó dâng lên, thổi quét ra.

Dưới tiếng gào thét, nước sông bốn phía bắt đầu quay cuồng kịch liệt, vậy mà là vô số cự mãng nhỏ hơn nguyên thú cấp Giới Chủ không ít từ bốn phương tám hướng vây tới.

Những con nguyên thú này đều là sau khi bị bản thể Vương Đằng và đám võ giả gia tộc Ngũ Táng giết chết, một lần nữa ngưng tụ mà ra.

Có thể thấy được tốc độ ngưng tụ của những con nguyên thú này nhanh cỡ nào.

“Ảnh Thập Nhất, thằng ngu này! Sao lại dẫn tới con nguyên thú cấp Giới Chủ này vậy?” Một tiếng hét giận dữ từ trong miệng một bóng đen truyền ra.

Lúc này ngay cả hắn cũng hoảng, nhiều nguyên thú cấp Vũ Trụ trở lên như vậy, trong nhất thời bọn họ căn bản không có cách nào giải quyết triệt để, nguyên thú cấp Giới Chủ phía sau rất nhanh là có thể đuổi kịp bọn họ.

“Ta mẹ nó làm sao biết!” Ảnh Thập Nhất quả thực uất ức muốn khóc.

Đệt mịa, rõ ràng cái gì hắn cũng không làm, nguyên thú cấp Giới Chủ phía sau liền lao về phía hắn, ngay cả phương pháp ẩn nấp của hắn cũng không có tác dụng, trực tiếp bị phát hiện, sau đó giam cầm không gian...

Một loạt chuyện phát sinh, cả người hắn đều còn ngớ ra, hoàn toàn không biết là chuyện gì?

Chuyện này có thể trách hắn sao?

Hắn cũng cực kỳ vô tội mà!

Vừa rồi Ảnh Cửu ở ngay bên cạnh cách đó không xa, tự nhiên biết Ảnh Thập Nhất cái gì cũng không làm, nhưng hắn vẫn muốn mắng thằng ngu này.

Hết chương 2896.
Bình Luận (0)
Comment