Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2897 - Chương 2897. Thuỷ Nguyên Châu! Quyển Trục! Đứa Nhỏ Xui Xẻo!

Chương 2897. Thuỷ Nguyên châu! Quyển trục! Đứa nhỏ xui xẻo!
Chương 2897. Thuỷ Nguyên châu! Quyển trục! Đứa nhỏ xui xẻo!

Dù sao nếu không phải do hắn, mình sao lại phải xuất thủ sớm.

“Đừng nói nhảm nữa, ngươi và ta hợp lực, tận lực nhanh chóng đánh ra một lỗ hổng, nếu không thì hôm nay chúng ta đều phải nằm lại tại đây.” Ảnh Cửu quát to.

“...” Ảnh Thập Nhất.

Người nói nhảm hình như không phải hắn đâu nhỉ?

Ảnh Thập Nhất oán giận đầy bụng, nhưng cũng biết lúc này không phải lúc cằn nhằn, chỉ có thể hít sâu một hơi, ngăn chặn buồn bực và nghẹn khuất trong lòng, ánh mắt hung hăng nhìn về nguyên thú trước mặt, chiến kiếm trong tay điên cuồng chém ra.

Hai võ giả thiên kiêu của Ám Ảnh bảo Ảnh Cửu, Ảnh Thập Nhất lập tức hợp lực, công kích vào một nơi, nguyên thú nơi đó tự nhiên không thể cản được hai người.

“Được!”

Ảnh Thập Nhất vui mừng khôn xiết, muốn xông ra lỗ hổng kia.

Thế nhưng...

Gào!

Một tiếng gào thét từ phía sau truyền đến lần nữa, nguyên thú xung quanh lúc này xông lên như không muốn sống, chặn lại lỗ hổng kia.

Điều này sắc mặt khiến hai người Ảnh Cửu, Ảnh Thập Nhất trở nên cực kỳ khó coi.

“Chết tiệt! Con súc sinh này nhất định muốn giữ chúng ta lại.” Ảnh Cửu tức giận nói.

“Làm sao bây giờ?” Ảnh Thập Nhất đã loạn cào cào, cmn nhiều nguyên thú như vậy, bọn họ giải quyết thế nào đây?

“Còn có thể làm gì, giết ra ngoài, không cần nương tay, toàn lực bộc phát đi.” Ảnh Cửu nổi nóng nói.

Ầm!

Vừa dứt lời, hắn không nương tay nữa, lực lượng lĩnh vực ngang tàng trong cơ thể bộc phát ra, ngưng tụ thành một bóng kiếm mạnh mẽ trên chiến kiếm trong tay hắn.

“Giết!”

Ảnh Thập Nhất tự nhiên biết không thể nương tay nữa, ánh mắt lập tức ngưng tụ, cũng bộc phát ra lĩnh vực mạnh nhất, ngưng tụ thành một bóng kiếm.

Lại nói cũng là làm khó hai người bọn họ, hai người đều là võ giả thiên kiêu của Ám Ảnh bảo, lấy ám sát làm chủ, thủ đoạn càng thiên hướng ẩn nấp và đánh bất ngờ, đánh thẳng chính diện như thế này, hiển nhiên không phải sở trường của bọn họ.

Đối mặt với những nguyên thú cấp Vũ Trụ, công kích của bọn họ đương nhiên cực kỳ mạnh mẽ, nhưng lúc này chỗ lỗ hổng đó vậy mà xuất hiện một con nguyên thú cấp Vực Chủ.

Gào!

Nguyên thú cấp Vực Chủ rít lên một tiếng, trong miệng ngưng tụ ra một chùm ánh sáng, công kích về phía hai người.

Ầm ầm!

Tiếng ầm vang quanh quẩn, dư âm nguyên lực cuốn ngược ra xung quanh, công kích của hai người lại bị mạnh mẽ cản lại.

Sắc mặt hai người Ảnh Cửu và Ảnh Thập Nhất lập tức khó coi.

...

Lúc hai người Ảnh Cửu và Ảnh Thập Nhất bị nguyên thú cự mãng vây công, một bóng người ẩn nấp trong không gian nơi xa, cười tủm tỉm nhìn một màn này.

“Võ giả Ám Ảnh bảo sao, cứ đi theo ta, để bọn họ chơi với nguyên thú cấp Giới Chủ trước vậy.”

Hắn lắc đầu, lặng yên không tiếng động biến mất tại chỗ, mò qua hướng nguyên thú cấp Giới Chủ vừa rồi xông qua.

Vương Đằng tăng tốc độ lên tới nhanh nhất, hai võ giả Ám Ảnh bảo xem chừng không kiên trì được bao lâu, hắn không có bao nhiêu thời gian có thể lãng phí.

Nếu nguyên thú cấp Giới Chủ trở về, hắn cũng sẽ vô cùng phiền phức.

Phân thân Vương Đằng này có được nguyên lực hệ Thủy, bởi vậy tốc độ trong nước không chậm chút nào.

Thế nhưng...

“Vẫn chưa đủ!”

Trong mắt Vương Đằng lóe lên tinh quang, nhìn qua trên giao diện thuộc tính, thấy được một chiến kỹ hệ Thủy... Nguyên Sa Bạo Kích!

Đây là một chiến kỹ công kích hệ Thủy cực kỳ mạnh mẽ, là hắn lấy được trong trận chiến thiên tài tranh bá ở đế quốc Đại Càn khi trước, vẫn chưa sử dụng lần nào.

Nhớ tới bộ dáng Sát Hải Ma Hổ Sa dùng ra chiến kỹ này khi đó, Vương Đằng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ lớn mật.

Không do dự nữa, hắn trực tiếp điều động nguyên lực hệ Thủy trong cơ thể.

Trong phút chốc, từng sợi nguyên lực màu lam cấp tốc ngưng tụ bên ngoài cơ thể Vương Đằng, hóa thành hình dáng một con cá mập khổng lồ, làm tốc độ trong nước của hắn lập tức tăng vọt.

“Hì hì, ai nói chiến kỹ loại hình công kích chỉ có thể dùng để công kích.” Vương Đằng cười hì hì, trong lòng vô cùng đắc ý.

Vốn dĩ chiến kỹ này sẽ trực tiếp ngưng tụ ra cá mập nguyên lực, cho đối thủ công kích trí mạng.

Nhưng bây giờ Vương Đằng ngưng tụ nguyên lực ở phía ngoài bản thân, chẳng khác gì là làm mình biến thành một con cá mập, khiến tốc độ trong nước của hắn tăng lên rất nhiều.

Đồng thời hắn cũng sử dụng ‘Không Thiểm’, hai bút cùng vẽ, tốc độ nhanh như chớp, quả thực nhanh hơn những tồn tại dưới nước rất nhiều.

Không bao lâu sau, hắn đột ngột dừng lại, cá mập nguyên lực phía ngoài cơ thể chậm rãi tiêu tán.

“Nơi này hình như chính là hang ổ của con nguyên thú cấp Giới Chủ đó!” Vương Đằng mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, đáy mắt hiện lên một tia kim quang hừng hực.

Ở nơi này, hắn không che giấu năng lực ‘đôi mắt Chân Thị’ nữa, hoàn toàn phát huy nó ra.

Ánh mắt đảo quanh bốn phía, hắn phát hiện nơi này tồn tại một cửa hang khổng lồ, ở ngay dưới đáy nước, đen kịt một mảnh, hoàn toàn không nhìn thấy bên trong có gì.

Nhưng trong tầm nhìn ‘đôi mắt Chân Thị’ của Vương Đằng, lại hiện ra một quả cầu sáng tản ra ánh sáng màu lam.

“Quả nhiên!” Trong lòng Vương Đằng chợt động, không hề do dự, trực tiếp vọt vào trong cửa hang.

Nguyên thú cấp Giới Chủ không có ở đây, hang động dưới nước tối như mực này chẳng có hơi nguy hiểm, Vương Đằng một đường thông suốt, đi thẳng tới chỗ sâu nhất trong hang động.

Một vầng sáng màu lam xuất hiện trước mắt Vương Đằng, trong vầng sáng màu lam rõ ràng là một hạt châu màu lam.

“Đây là?” Trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia tinh quang, bỗng nhiên đưa tay bắt lấy.

Hạt châu màu làm lập tức bay về phía Vương Đằng, rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

“Nguyên lực tinh thần hệ Thủy rất đậm? Còn có một loại... hơi thở sinh mệnh rất giống hạch tâm của nguyên thú.” Trong mắt Vương Đằng nổi lên một tia sáng kì dị, lẩm bẩm.

“Đây hình như là Thuỷ Nguyên châu!” Viên Cổn Cổn đột nhiên nói.

“Thuỷ Nguyên châu? Đó là cái gì?” Vương Đằng hỏi.

“Cái gọi là Thuỷ Nguyên châu, chính là một bảo vật loại căn nguyên hệ Thủy cực kỳ đặc biệt, ngươi biết cái gì là bảo vật loại căn nguyên không?” Viên Cổn Cổn nói, đột nhiên lại hỏi.

Hết chương 2897.
Bình Luận (0)
Comment