Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2918 - Chương 2918. Cự Thú Khủng Khiếp Ở Trung Tâm.

Chương 2918. Cự thú khủng khiếp ở trung tâm.
Chương 2918. Cự thú khủng khiếp ở trung tâm.

Nhưng bình thường hắn cũng dùng binh khí loại thương để làm thủ đoạn công kích, hơn nữa trong số rất nhiều chiến kỹ, chiến kỹ loại thương không hề ít.

Bây giờ thương pháp đã trở thành một trong mấy thủ đoạn hắn cực kỳ ỷ vào!

Kiểm kê xong bong bóng thuộc tính, Vương Đằng càng có động lực để bắt thiếu niên Hắc Sơn vương tộc kia hơn, con cừu béo này tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua.

Nhất định phải bắt về, cạo lông cho tốt.

Đây không phải là trả thù đối phương bắt người trước mặt hắn, mà chỉ đơn thuần là cạo lông cừu.

Tốc độ của Vương Đằng càng ngày càng nhanh, đi xuyên trong hang động.

“Vương Đằng, ngươi nói xem tại sao hắn lại muốn bắt Quy Táng Thù?” Bỗng nhiên Viên Cổn Cổn kỳ lạ hỏi.

“Lúc trước hắn vốn định bắt Quy Táng Viêm, sau đó không có cách nào nên mới lùi một bước để lấy cái tốt thứ hai, bắt Quy Táng Thù, rất rõ ràng là vì huyết mạch của gia tộc Quy Táng.” Ánh mắt Vương Đằng lấp lánh nói.

“Huyết mạch?!” Viên Cổn Cổn ngạc nhiên hỏi.

“Đúng, ta đoán lực huyết mạch bộc phát vừa rồi của Quy Táng Viêm đã khởi động loại sức mạnh nào đó của núi Hỏa Hành này, khiến thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc kia nhận ra.” Vương Đằng nói.

“Ý của ngươi là, hắn muốn dùng huyết mạch này để tìm trung tâm của núi Hỏa Hành!” Viên Cổn Cổn lập tức phản ứng lại.

“Ừ!” Vương Đằng gật đầu, không nói nhiều, tăng nhanh tốc độ đến cực hạn.

Vẫn nên mau chóng tìm được Quy Táng Thù, nếu không lỡ đối phương chết rồi, thì nhiệm vụ của hắn sẽ không thể hoàn thành.

Không thể để tên Hắc Sơn vương tộc kia làm hỏng vụ làm ăn của hắn.

Lúc này, hắn suy nghĩ rồi nắm bàn tay, thu hạch tâm nguyên thú cấp Vũ Trụ phía trước lại, đổi hạch tâm nguyên thú cấp Vực Chủ, tốc độ tiến về phía trước lập tức nhanh hơn rất nhiều.

Chỉ hơi đau lòng!

Dù sao hắn cũng không có bao nhiêu hạch tâm nguyên thú cấp Vực Chủ.

Dùng một viên là ít một viên!

Biết vậy đã lấy mấy hạch tâm nguyên thú cấp Vực Chủ ở chỗ Quy Táng Viêm qua đây rồi.

Vương Đằng lắc đầu, tăng tốc tiến lên.

Grào!

Tiếng gào rống vang lên, phía trước xuất hiện một đám nguyên thú.

Vương Đằng đã không còn lấy làm lạ, lập tức giết vào trong đám nguyên thú, đại khai sát giới.

Phân thân nguyên thú cũng được thả ra khiến tốc độ săn giết của hắn lập tức tăng nhanh gấp bội.

Thời gian chớp mắt đã qua một ngày.

Vương Đằng không biết bản thân đã đi được bao xa, lúc này đứng ở lối vào của một hang động, hắn dừng lại, nghỉ ngơi chốc lát.

“Viên Cổn Cổn, theo tính toán của ngươi, bây giờ chúng ta đến đâu rồi?” Vương Đằng hỏi.

“Đi được khoảng bốn phần năm chặng đường, cách trung tâm của núi Hỏa Hành này không xa nữa.” Viên Cổn Cổn nói.

“Bất giác đã đi được bốn phần năm rồi à!” Trong mắt Vương Đằng lóe qua tia sáng, dưới chân chợt cử động, lại bay nhanh về phía trước. “Vậy thì tăng nhanh tiến độ, tốt nhất có thể đến trung tâm trước đối phương.”

Cả đường này, hắn lại có được mấy hạch tâm nguyên thú cấp Vực Chủ, cho nên vẫn có thể tiếp tục dẫn đường cho hắn.

Thời gian lại trôi qua, một tiếng, hai tiếng, ba tiếng…

Trong lúc đó, Vương Đằng lại gặp mấy đám nguyên thú, nhưng hắn không trực tiếp giết vào trong.

Bởi vì trong những đám nguyên thú này lại xuất hiện cả nguyên thú cấp Giới Chủ.

Thực lực của Vương Đằng có mạnh hơn, thì khi đối mặt với nguyên thú cấp Giới Chủ cũng sẽ cực kỳ khó giải quyết, hắn nhất định phải dùng tất cả thủ đoạn ẩn giấu mới có thể giết chết nguyên thú cấp Giới Chủ.

Hơn nữa chỉ là có thể, chứ không phải một trăm phần trăm có thể giết chết.

Cho nên với tình huống như vậy, Vương Đằng sẽ không ngốc tới mức chọc vào nguyên thú cấp Giới Chủ.

Cũng may hắn có thể dựa vào phân thân nguyên thú, đóng giả thành dáng vẻ nguyên thú, lén lút ẩn nấp qua.

Lúc này hắn ngưng tụ ra một nguyên thú loài gấu cao ba bốn mét, giấu bản thân vào trong, sau đó tiến vào trong bầy nguyên thú.

Những nguyên thú kia không hề phát hiện sự khác thường của hắn, mặc cho hắn xuyên qua bên trong.

Cho dù là nguyên thú cấp Giới Chủ khổng lồ chiếm vị trí trung tâm ở phía xa hơi giống đại bàng kia cũng chỉ mở mắt nhìn hắn một cái, sau đó cũng không quan tâm nữa.

Vương Đằng thở phào, cẩn thận tiến về phía trước.

Grào!

Một nguyên thú cũng là dáng vẻ loài gấu hình như trông Vương Đằng không thuận mắt, trực tiếp đâm tới.

“Hửm?” Vương Đằng sửng sốt, hơi cạn lời, hắn đã thành thật rồi, nguyên thú này còn qua trêu chọc hắn, nghĩ hắn dễ bắt nạt à.

Tình huống này, Vương Đằng cũng không thể né tránh, chỉ có thể ra tay.

Nguyên thú loài gấu xông tới kia là cấp Vực Chủ, Vương Đằng không nương tay, lực lượng lĩnh vực bát giai trực tiếp ngưng tụ trên bàn tay gấu, vỗ mạnh về phía trước.

Ầm!

Nguyên thú loài gấu kia vừa tới gần phạm vi trăm mét đã bị một chưởng ấn màu vàng khổng lồ vỗ xuống đất, biến thành một bánh thịt nguyên lực.

“Grào!” Vương Đằng khống chế phân thân nguyên thú phát ra tiếng rống giận.

Ý tứ rất rõ ràng… Đừng chọc vào ta!

Không ít nguyên thú cấp Vũ Trụ nhìn thấy cảnh này đều nhao nhao lùi về phía sau, tránh ra một con đường để Vương Đăng đi qua.

Vương Đằng vênh cái đầu gấu lên, nghênh ngang đi về phía trước.

Lần này rất thuận lợi, không còn nguyên thú nào xông qua nữa.

Dù sao cho dù là một đám nguyên thú có nguyên thú cấp Giới Chủ như vậy, nguyên thú cấp Vực Chủ cũng không nhiều, nguyên thú cấp Vực Chủ khác đều cách khá xa Vương Đằng, bọn nó với nguyên thú loài gấu lúc trước kia nước sông không phạm nước giếng, rất ít khi vượt ranh giới.

Bây giờ nguyên thú loài gấu kia bị Vương Đằng xử lý, bọn nó tất nhiên cho rằng Vương Đằng là bá chủ mới, sẽ không tới gần nữa.

Vương Đằng đến trước một hang động rất thuận lợi, hắn trực tiếp bước vào trong, sau đó chạy như điên, rời khỏi đám nguyên thú này.

“Càng ngày càng nóng rồi!”

Vương Đằng cau mày, cho dù hắn đã sử dụng U Minh Hàn Băng, nhưng lúc này cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ xung quanh trở nên ngày càng cao.

Hơn nữa so với lúc trước, biên độ tăng cao của nhiệt độ chỗ này càng khoa trương hơn, gần như cứ mỗi mấy nghìn mét nhiệt độ lại tăng vọt một tầng.

Hết chương 2918.
Bình Luận (0)
Comment