Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2924 - Chương 2924. Lực Lượng Bất Hủ! Mắt… Mở Ra Rồi! (3)

Chương 2924. Lực lượng Bất Hủ! Mắt… mở ra rồi! (3)
Chương 2924. Lực lượng Bất Hủ! Mắt… mở ra rồi! (3)

Vương Đằng chợt dừng khựng lại, sắc mặt hơi khó coi, suy đoán của hắn sai rồi, ở đây không có gì cả.

“Vương Đằng, chúng ta vẫn là mau ra ngoài thôi, ta cứ cảm thấy chỗ này không đúng lắm!” Viên Cổn Cổn nói.

“Ừ!”

Vương Đằng gật đầu, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.

Trong người nguyên thú cấp Bất Hủ này cũng khiến hắn không có chút cảm giác an toàn nào.

Huống hồ ở đây lại chỉ có luồng nhiệt hỗn loạn, không tìm thấy trái tim Bất Hủ, chắc thật sự không ở trong này.

Hắn quay người định rời đi.

Bùm!

Đúng lúc này, một tiếng nổ ở phía xa truyền tới, Vương Đằng chợt quay đầu lại xem, đồng tử bỗng co rút.

Một luồng khí màu đỏ thẫm ở phía xa bỗng dưng xuất hiện, bắt đầu xoay tròn tạo thành một vòng xoáy khiến người ta sợ hãi đến tim đập thình thịch.

“Không ổn, đi mau!” Viên Cổn Cổn hét to.

Không cần nhắc, Vương Đằng đã trực tiếp chạy trốn về phía xa.

Nhưng vòng xoáy khí màu đỏ thẫm kia quá đột ngôn và nhanh chóng, nháy mắt đã cuốn tới, lúc này tất cả khu vực đều đã nằm trong phạm vi bao phủ của bó.

Bỗng chốc, Vương Đằng cảm nhận được một sức mạnh khủng khiếp xâm nhập vào cơ thể, làm hao mòn linh hồn và sinh mệnh của hắn.

“Vật chất bất hủ!”

Vương Đằng hoảng sợ, hắn vô cùng quen thuộc thứ này, trong luồng khí này chứa đựng vật chất bất hủ, ngưng tụ lại theo vòng xoáy, vật chất bất hủ trong đó giống như đã hình thành một loại công kích đặc biệt.

“Chết tiệt!”

Vương Đằng cảm thấy căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn của hắn đang bị tiêu hao, vật chất bất hủ kia trực tiếp tác dụng lên thân thể và linh hồn của hắn.

Nhưng đúng lúc này, trong linh hồn của hắn hình như có một sức mạnh kỳ dị đột nhiên xuất hiện, chống lại sự tiêu hao của lực lượng Bất Hủ kia.

Trong lòng Vương Đằng chấn động, cũng không kịp nghĩ nhiều, điên cuồng thôi thúc sức mạnh kia chống lại lực lượng Bất Hủ trong vòng xoáy. Đồng thời hắn cũng lập tức sử dụng ‘Không Thiểm’ và ‘Độn Quang’ bay nhanh ra phía xa, muốn thoát khỏi phạm vi vòng xoáy.

Nhưng vòng xoáy khí không phải đứng yên không động đậy, nó đang nhanh chóng quét về phía Vương Đằng.

Một lực hút khủng khiếp bộc phát từ trong vòng xoáy khiến tốc độ của hắn giảm đi rất nhiều.

“Đệt!” Vương Đằng không khỏi văng tục. “Ta đây là đối đầu với vòng xoáy rồi đúng không, đến đâu cũng có vòng xoáy?”

“…” Viên Cổn Cổn không khỏi hơi buồn cười.

Loại tình huống này, nó vốn không nên cười, nhưng không biết tại sao thấy dáng vẻ xui xẻo này của Vương Đằng, nó lại cảm thấy hơi buồn cười.

“Phá cho ta!”

Vương Đằng cũng không biết Viên Cổn Cổn đang nghĩ gì, miệng quát to, nguyên lực trong người hoàn toàn bùng nổ, tấn công lực hút của vòng xoáy khí kia, sau đó lực không gian bộc phát, khởi động ‘Không Thiểm’.

Nhưng thế này vẫn không đủ, sau lưng Vương Đằng đột nhiên có sức mạnh nguyên lực tinh thần Quang Minh ngưng tụ, trực tiếp biến thành một đôi cánh màu trắng dang ra giống như có lông vũ màu trắng tinh khiết bay ra bốn phía.

Đôi cánh Thánh Quang!

Độn Quang!

Hai cái kết hợp khiến tốc độ của Vương Đằng tăng vọt, cộng thêm ‘Không Thiểm’, Vương Đằng lập tức đã biến mất ngay tại chỗ.

Nháy mắt hắn đã xông ra khỏi phạm vi bao phủ của vòng xoáy, cảm giác tiêu hao của loại lực lượng Bất Hủ kia cuối cùng cũng đã biến mất.

“Phù!” Vương Đằng thở dài thườn thượt, nghĩ lại còn rùng mình mà quay đầu nhìn, thấy vòng xoáy vẫn đang tới gần, hắn cũng không dám chậm trễ, lập tức chạy trốn về phía xa.

Không lâu sau, lối đi lúc đến kia đã xuất hiện trước mặt, Vương Đằng nháy mắt đã xông vào.

Hắn vừa xông ra khỏi người nguyên thú cấp Bất Hủ, vừa nhìn giao diện thuộc tính, sắc mặt hơi thay đổi.

‘Căn nguyên sinh mệnh’: 132000/150000

‘Căn nguyên linh hồn’: 138000/150000

Quả nhiên căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn đã giảm đi rất nhiều, ban đầu chắc là 150000, nhưng bây giờ đã giảm xuống còn hơn 130000.

Căn nguyên sinh mệnh giảm nhiều hơn, ngược lại căn nguyên linh hồn giảm ít hơn 6000 điểm giá trị thuộc tính.

Bỗng nhiên Vương Đằng nghĩ tới sức mạnh kỳ dị xuất hiện trong trong thể linh hồn kia, đó chắc chính là đặc tính Bất Hủ phát huy tác dụng.

“Xem ra quả nhiên thể linh hồn của mình đã có chút đặc tính Bất hủ.” Vương Đằng vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Lần này tổn thất của hắn thật sự không nhỏ, hai loại căn nguyên quan trọng nhất đều bị giảm rất nhiều, sau này không biết còn phải tốn bao nhiêu thời gian và tài nguyên mới có thể bù lại được.

Nói cho cùng dù dựa vào nhặt thuộc tính hai loại thuộc tính căn nguyên này cũng rất khó nhặt được, quá hiếm hoi rồi.

Nhưng hắn vẫn coi như may mắn, ít nhất đã thoát ra rồi.

Nếu đổi lại là võ giả cấp Vũ Trụ bình thường, thì vừa nãy chắc đã chết rồi.

Lực lượng Bất Hủ không phải võ giả bình thường có thể chống lại, cho dù là võ giả cấp Vực Chủ cũng phải trả cái giá cực lớn.

“Không ngờ ở đây lại tồn tại loại nguy hiểm này.” Viên Cổn Cổn lo lắng hỏi: “Vương Đằng, ngươi không sao chứ?”

“Vẫn ổn, không chết được!” Vương Đằng lắc đầu.

“Trong thân nguyên thú cấp Bất Hủ quá nguy hiểm, chúng ta vẫn mau rời đi thôi.” Viên Cổn Cổn nói.

Vương Đằng gật đầu, lập tức tăng nhanh tốc độ.

Có kinh nghiệm lúc vào, lúc ra ngoài rõ ràng dễ dàng hơn rất nhiều, không lâu sau Vương Đằng đã xông ra khỏi lối đi, trở về thế giới bên ngoài, đáp xuống thân thể của nguyên thú cấp Bất Hủ.

Nhưng còn chưa đợi hắn thở phào, cơ thể đột nhiên cứng nhắc mất khống chế.

Cổ của hắn chuyển động như máy móc, nhìn sang một bên.

Mắt của nguyên thú cấp Bất Hủ, mở ra rồi!

Mắt trừng lớn như chuông đồng... Ặc không phải, hai tròng mắt này đâu chỉ giống chuông đồng, quả thực giống như là hai mặt trời nhỏ.

Ánh mắt cuồng bạo hung tàn đó, đủ để cho từng người nhìn chăm chăm cảm thấy hồi hộp cùng sợ hãi.

Đây là ánh mắt của tồn tại cấp Bất Hủ!

Nguyên thú trước mắt này và nguyên thú khác cũng không có gì khác nhau, cho dù đã đạt đến cấp Bất Hủ, cũng không có quá nhiều trí tuệ, thoạt nhìn vẫn chỉ có bản năng.

Nhưng khí thế ẩn chứa trong ánh mắt ấy, lại không phải nguyên thú cấp Giới Chủ có thể so sánh được.

Hết chương 2924.
Bình Luận (0)
Comment