Vương Đằng cứng đơ cả người, không phải sợ hãi, cũng không phải nhát... Thật dự, hắn không sợ, đơn thuần chỉ là chịu chấn nhiếp từ khí thế cấp Bất Hủ, thân thể không chịu khống chế cứng lại mà thôi.
Ngay sau đó, hắn không do dự, lập tức bộc phát ra khí thế của bản thân.
Ầm!
Một ý chí viễn cổ mênh mông nháy mắt buông xuống, tựa như vượt qua thời không mà đến.
Ầm!
Cùng lúc đó, hệt như hư không sinh lôi, quanh người Vương Đằng tựa như có sấm nổ vang, một luồng thiên uy uy nghiêm sáng rực lập tức dâng lên.
Bên trong thiên uy càng mang theo một tia chiến ý bất khuất, cứ như là một chiến sĩ bách chiến bất tử, dũng mãnh không sợ chết.
Thân thể Vương Đằng lập tức tìm về quyền khống chế, hắn không chút do sự, dưới chân hung hăng đạp mạnh, nễu nguyên thú cấp Bất Hủ đã tỉnh lại, vậy cũng không cần kiêng dè gì nữa.
Về phần nguyên thú cấp Bất Hủ có đau hay không, mắc mớ gì tới hắn.
Nhưng nghĩ lại thì chắc là không đau, nguyên thú cấp Bất Hủ chắc chắn là da dày thịt béo.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, bóng người Vương Đằng bỗng biến mất tại chỗ, nháy mắt bộc phát ra cực tốc, hóa thành một tàn ảnh phóng tới hang động nơi xa.
Gàooo!
Tiếng rống đinh tai nhức óc đột ngột vang lên, quanh quẩn trong hang động rộng lớn nơi này, xao động không ngừng, tạo thành tiếng vọng.
Tai Vương Đằng suýt thì bị chấn điếc, sắc mặt khẽ biến, lập tức dùng niệm lực tinh thần bảo vệ hai tai, tốc độ không hề bị ảnh hưởng phóng tới nơi xa.
Ầm ầm!
Xúc tu cực lớn trên người cự thú kéo dài mà ra, bắt đầu chuyển động, từ lay động trước nhất, đến điên cuồng loạn vũ phía sau, chỉ qua mấy hơi thở ngắn ngủi, cả ngọn núi Hoả Hành dường như đều bị chấn động, vô số tảng đá vỡ từ đỉnh lăn xuống.
Vẻ mặt Vương Đằng nghiêm trọng, phía sau truyền đến tiếng xé gió, ‘đôi cánh Thánh Quang’ sau lưng hắn chợt chấn động, lướt ngang qua trái, tránh thoát khỏi xúc tu lao nhanh mà đến.
Xúc tu từ bên người hắn đâm qua, làm trán hắn không khỏi toát mồ hôi lạnh.
“Nguy hiểm thật!”
Vương Đằng không kịp vui mừng, lại có hai thêm hai xúc tu to lớn từ hai bên trái phải cuốn tới, ngay cả xúc tu vừa nhảy lên phía trước, lúc này cũng vòng trở về.
Trong chốc lát, Vương Đằng lâm vào tuyệt cảnh!
Tất cả phương vị quanh người đều bị phong tỏa, phía sau còn có nguyên thú cấp Bất Hủ tồn tại, trở về là không thể.
Mắt Vương Đằng sáng lên, trực tiếp vận dụng ‘Không Thiểm’, biến mất ngay tại chỗ.
Ầm!
Ba xúc tu hung hăng đụng vào nhau, trực tiếp hóa thành một đoàn nguyên lực, thân thể nguyên thú cấp Bất Hủ cũng do nguyên lực ngưng tụ mà thành, có lẽ Vương Đằng không thể làm nó nổ tung, nhưng công kích của bản thân nó, lại có lực sát thương nhất định đối với thân thể chính nó.
Mắt Vương Đằng sáng lên, tựa như đã tìm được biện pháp ứng phó nguyên thú cấp Bất Hủ này.
Nhất là khi hắn thấy được vừa nãy sau khi ba xúc tu va chạm vào nhau, có bong bóng thuộc tính rơi xuống, hắn cũng không lãng phí, niệm lực tinh thần cuốn qua, lập tức nhặt lấy nó.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x 2500’
‘Căn nguyên hệ Hỏa x 230’
‘Vật chất bất hủ x 120’
...
“Không tệ!” Trong lòng Vương Đằng không khỏi chấn động, tức khắc dấy lên tinh thần.
Chẳng lẽ con nguyên thú cấp Bất Hủ này có thể cạo lông cừu được?
Tuy vậy, vẫn là cẩu mệnh quan trọng, cạo lông cừu chỉ có thể là thuận tiện.
Gàooo!
Ba xúc tu bị hao tổn khiến nguyên thú cấp Bất Hủ phía sau càng thêm phẫn nộ, nó phát ra từng trận tiếng gầm thét, càng nhiều xúc tu từ trên vách đá xung quanh rút ra, cuốn tới Vương Đằng.
Chấn động từ cả ngọn núi Hoả Hành càng lúc càng kịch liệt, vô số tảng đá lớn lăn xuống, thậm chí không ít hang động đều bị vùi lấp.
“Có chuyện gì vậy?” Mấy người Quy Táng Viêm đang lao nhanh trong lối đi của một hang động rất dài, thấy cảnh này, sắc mặt không khỏi đại biến, hoảng sợ vô cùng.
Núi Hoả Hành kiên cố mức nào, vì sao sẽ phát sinh chấn động lớn như vậy?
E rằng chỉ có cả ngọn núi đều bị lan đến, mới có thể sinh ra chấn động khủng khiếp như thế.
Một bên khác, trong một lối đi tại hang động cách vị trí trung tâm rất gần, thiếu niên Hắc Sơn vương tộc xách theo Quy Táng Thù cấp tốc bay nhanh, nhưng lúc này hắn bỗng nhiên dừng người lại, cảm thụ nhận chấn động mãnh liệt xung quanh, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn về phía phía trước:
“Nơi trung tâm của núi Hoả Hành xuất hiện biến cố!”
“Chẳng lẽ có người nhanh chân đến trước?”
“Không thể nào, những người đó đều ở phía sau ta, bọn họ không thể nào nhanh hơn ta được, hơn nữa bọn họ căn bản không biết làm sao tìm được vị trí trung tâm.”
Từng suy nghĩ nhanh chóng hiện lên trong đầu thiếu niên Hắc Sơn vương tộc, hắn cực kỳ tự tin, cho rằng không ai có thể vượt qua hắn.
Nhưng kịch biến phát sinh lúc này khiến trong lòng hắn do dự không chắc, không cách nào xác định phía trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Hắn không dám trì hoãn, cấp tốc lao nhanh đi, mặc kệ là vì điều gì, đều không thể ngăn lại hắn có được nội tạng Bất Hủ, đó là cơ duyên thuộc về hắn.
Cái gì mà Nghị viên hội Trọng tài học viện tinh không!
Cái gì mà nhà thám hiểm tinh không!
Ở trước mặt hắn, tất cả đều phải thần phục.
Hắn là thiên kiêu Hắc Sơn vương tộc, nhất định đứng trên đỉnh cao của vũ trụ.
Trong hang động tại trung tâm, Vương Đằng nhanh chóng né tránh từng xúc tua truy kích từ phía sau, dưới sự phối hợp của ba loại chiến kỹ thân pháp, cơ thể hắn vô cùng linh hoạt, mặc dù tốc độ xúc tu của nguyên thú cấp Bất Hủ cũng rất nhanh, nhưng trong không gian không tính là rộng rãi này, lại không thi triển được bao nhiêu.
Theo Vương Đằng thấy, nguyên thú cấp Bất Hủ này không khác mấy những nguyên thú gặp được trước đó, đều không quá thông minh.
Ầm! Ầm! Ầm...
Quả nhiên dưới sự dẫn dắt cố ý của Vương Đằng, xúc tu của nguyên thú cấp Bất Hủ lại không chịu khống chế đụng vào nhau lần nữa, giống như chân trước giẫm chân sau, lập tức bộc phát ra tiếng ầm vang.
Vương Đằng lập tức nhặt lên bong bóng thuộc tính, sau đó điên cuồng tháo chạy.
Gàooo!