“Nói như thế, thật sự hơi kỳ quái.” Đám người Công tước Á Hằng lập tức rơi vào trầm tư.
“Nhưng chỉ sợ Hàn Chú kia dữ nhiều lành ít, nghe nói thực lực của hắn có thể chống lại thiếu niên của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu kia, một thiên kiêu như vậy, hôm nay phải ngã xuống như thế, thật sự khiến cho người ta tiếc hận.” Kim Hồng Tài nói.
Thành Kim Cực bọn họ thích mời chào võ giả thiên tài nhất, mắt thấy một thiên kiêu như vậy sẽ ngã xuống khiến cho hắn hơi khó tiếp nhận.
Đừng nói những cường giả cấp Giới Chủ này, kể cả những võ giả trẻ tuổi như Tả Cổ, Xích Y lúc này cũng cảm thấy Hàn Chú chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
Đây là một võ giả thiên tài khiến cho bọn họ đều cảm thấy vô lực!
Nhưng bây giờ lại phải lấy phương thức này ngã xuống, thật sự khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này đám người Xá Ác, Công tước Á Hằng, Bích Xuân Nhu liếc mắt nhìn nhau, ào ào thoát khỏi phạm vi chiến trường, không tùy tiện nhúng tay vào đại chiến giữa hành tinh Ngũ Táng và đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu.
Bọn họ đại biểu cho thế lực của riêng mình, sẽ không tùy tiện nhúng tay vào chuyện như vậy.
Sống chết mặc bay mới là lựa chọn chính xác.
Giờ phút này trên mặt thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc kia lộ ra vẻ hưng phấn, vẻ mặt giễu cợt và chế nhạo, tên khốn kia không trốn thoát được, đợi đến khi đối phương bị bắt lại, hắn phải hung hăng tra tấn một phen rồi mới đích thân kết liễu tính mạng này.
Ở bên kia, mắt thấy Giới Chủ Hỏa diễm đang xông thẳng về phía mình, đám người Hoành Táng Mạc thay đổi sắc mặt.
Đồng tử của phân thân Vương Đằng cũng đột nhiên co rút lại, nhưng sắc mặt lại vẫn luôn bình tĩnh, nguyên lực tinh thần hệ Độc trong cơ thể bắt đầu chuyển động.
Vì toàn lực ứng phó với nội tạng Bất Hủ nên Vương Đằng đã sớm điều động nguyên lực Ngũ hành ẩn chứa trong cơ thể đi, hiện giờ chỉ còn lại nguyên lực hệ Độc.
Nguyên lực tinh thần hệ Độc cấp Vũ Trụ cửu giai viên mãn lập tức bộc phát ra!
Yêu Liên độc thể mở ra trong cơ thể phân thân!
Một đóa hoa sen màu đen yêu dị xuất hiện ở chỗ mi tâm của hắn.
Phân thân Vương Đằng bước một bước ra, đột nhiên giơ tay lên trên đỉnh đầu, một đóa hoa sen màu đen yêu dị ngưng tụ ra, lơ lửng ở trên đỉnh đầu hắn.
Căn nguyên hệ Độc nhất giai!
Độc lĩnh vực thất giai!
Giờ phút này hắn không hề nương tay, toàn bộ dung nhập vào bên trong Cực Ngục Yêu Liên.
Đóa hoa sen màu đen kia lập tức lóe lên tia sáng màu xanh đậm, có vẻ càng thêm yêu dị, đáng sợ hơn!
Đám người Hoành Táng Mạc, Y Táng Tâm Nặc ở sau lưng hắn đều biến sắc.
Uy lực thật mạnh!
Dao động thật quỷ dị!
Giờ phút này bọn họ quá gần Vương Đằng nên mới càng hiểu rõ dao động khủng khiếp đang tán phát ra từ bên trong đóa hoa sen màu đen kia, trong lòng không khỏi rung động khó hiểu.
“Các ngươi đều tránh ra!”
Một giọng nói bình thản truyền ra từ trong miệng phân thân Vương Đằng.
Đám người Hoành Táng Mạc liếc nhìn nhau, không hề do dự gì, lập tức rút lui.
Đối mặt với cường giả cấp Giới Chủ, bọn họ biết mình vốn không hề có bất cứ tác dụng gì.
“Hàn đại ca!” Y Táng Tâm Nặc cắn chặt hai hàm răng ngà, ánh mắt rơi lên trên người phân thân của Vương Đằng, trong lòng hơi rung động.
Đối mặt với công kích của cường giả cấp Giới Chủ, sao hắn có thể chống đỡ được đây!
Giờ này phút này, trong đầu nàng không khỏi hiện lên đủ cảnh chung đụng với đối phương trong khoảng thời gian qua, đặc biệt là ngày ấy nàng còn bị đối phương nhìn hơn phân nửa thân hình, cảm giác ở trong lòng đối với hắn đã sớm khác biệt.
Theo tiếp xúc, trong lòng nàng trừ bỏ cảm kích ra, ấn tượng tốt cũng càng ngày càng nhiều.
Do đó mới vừa rồi lúc Hàn Chú đã nhận được tán thành của vài vị tộc trưởng, cũng tặng cho hắn Ngũ Táng lệnh hoàn chỉnh, nàng mới có thể vui vẻ như vậy.
Nhưng bây giờ, Hàn Chú sắp phải đối diện với tử vong!
Trong lòng nàng không biết vì sao lại không khỏi hơi khó chịu, giống như sắp bị rút đi cái gì đó.
Khuôn mặt Quy Táng Thù trắng bệch, ánh mắt cũng khóa chặt ở trên người phân thân Vương Đằng, há mồm định kêu tên của đối phương, nhưng dù thế nào đều không thể mở miệng được.
Giờ phút này phân thân của Vương Đằng vốn không nghĩ nhiều như thế, cũng không biết khi mình gặp phải nguy hiểm lại sẽ khiến hai người đẹp đau lòng vì mình, ánh mắt hắn nghiêm nghị, lập tức giơ một chỉ về phía tồn tại cấp Giới Chủ đang bay nhanh đến đây.
“Đi!”
Ngay sau đó, đóa hoa sen màu đen trên đỉnh đầu lập tức hóa thành một tia sáng lao ra.
Đường công kích này đã là một đòn dồn hết tất cả giờ phút này của hắn, có thể nói là được ăn cả ngã về không!
Cường giả cấp Giới Chủ kia muốn bắt hắn, dù thế nào cũng phải trả một chút giá cao.
Giới Chủ Hỏa Diễm nhìn tia sáng màu đen đang bay nhanh đến, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh, vốn không coi là quan trọng, lại trực tiếp giơ tay cào ra.
Một dấu trảo ngưng tụ thành, hung hăng chộp tới tia sáng màu đen kia.
Nhưng chính vào lúc này, sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi.
Ầm rầm!
Đột nhiên, một sức mạnh khủng khiếp truyền ra từ bên trong tia sáng màu đen kia, hóa thành nguyên lực vô tận thổi quét ra, trực tiếp bao phủ lấy Giới Chủ Hỏa Diệm kia.
“Hả?!”
Đám người Công tước Á Hằng ở nơi xa lộ ra một chút kinh ngạc trong mắt, không khỏi khẽ ồ lên một tiếng.
“Hình như chặn được một đòn!”
Vài tồn tại cấp Giới Chủ đều thật sự ngoài ý muốn, vốn tưởng rằng Hàn Chú kia chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, ai ngờ đối phương lại liều mạng chặn một đòn của cường giả cấp Giới Chủ.
Chuyện này quá không thể tin nổi!
Một võ giả cấp Vũ Trụ có thể ngăn cản một đòn của võ giả cấp Giới Chủ, người bình thường không thể làm được.
Ít nhất ở trong mắt bọn họ, đám con cháu nhà mình không làm được.
Đương nhiên, đây đang nói đến là dựa vào sức mạnh của bản thân, chứ không phải ngoại lực.
“Công kích này khá thú vị!” Trên mặt Pilsen lộ ra vẻ ngoài ý muốn, nói.