Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2971 - Chương 2971. Ngoan, Đừng Sợ, Kêu Trưởng Lão Nhà Ngươi Cứu Ngươi!

Chương 2971. Ngoan, đừng sợ, kêu trưởng lão nhà ngươi cứu ngươi!
Chương 2971. Ngoan, đừng sợ, kêu trưởng lão nhà ngươi cứu ngươi!

Vương Đằng đang uy hiếp Hồn lão quái sao?

Không hề nghi ngờ - đúng vậy!

Không uy hiếp không được, hiện giờ hắn cũng rất sợ hãi, nhưng con mẹ nó đối diện với một tồn tại cấp Bất Hủ tôn giả, hắn có thể có cách gì chứ, chỉ có thể dùng lời nói để uy hiếp.

Hy vọng đối phương có thể kiêng kỵ thân phận Nghị viên hội Trọng tài học viện tinh không của hắn.

Nhưng những người khác lại không nghĩ như vậy, bọn họ nhìn thấy Vương Đằng dám uy hiếp tồn tại cấp Bất Hủ, thật sự giật nảy mình.

Lá gan quá mập!

Lá gan này ít nhất còn gấp mười lần bọn họ.

“Ha… ha ha ha…” Hồn lão quái đột nhiên cười ha hả, giống như gặp chuyện gì cực kỳ buồn cười, cười đến hết sức vui mừng.

Rất nhiều người nhìn tồn tại cấp Bất Hủ này, bọn họ không nghe ra được trào phúng gì từ trong tiếng cười này, giống như đối phương chỉ đơn thuần cảm thấy buồn cười, nhưng càng như thế, chỉ sợ càng là một loại sỉ nhục đối với người trong cuộc, sẽ khiến cho da mặt người ta nóng lên, xấu hổ vô cùng.

Mọi người lại không khỏi quay đầu nhìn về phía Vương Đằng, kết quả lại phát hiện hắn cực kỳ lạnh nhạt, chỉ bình tĩnh nhìn Hồn lão quái cười, tỏ vẻ quần chúng ăn dưa xem náo nhiệt.

“…”

Tất cả mọi người đều hơi cạn lời, được rồi, là bọn họ đã coi nhẹ da mặt tên này.

Người ta không hề cảm thấy hổ thẹn một chút nào.

Nhưng từ trên trình độ nào đó, đây sao không phải là một kiểu chứng minh tự tin chứ.

Không có tự tin, có thể bình tĩnh như vậy sao?

“…” Hồn lão quái cười đến đã không cười nổi nữa, không hiểu sao cảm thấy hơi xấu hổ.

Thằng nhãi trước mắt quá bình tĩnh!

Bình tĩnh đến khiến cho hắn có cảm giác mình đang diễn một vai kịch.

Là cường giả cấp Bất Hủ, tâm tính đã sớm không phải vật ngoài thân có thể tác động được, nhưng hắn phải thừa nhận, khi đối mặt với thằng nhãi này, hắn có phần không nghiêm mặt được.

“Sao lại không cười nữa? Nếu không ngươi lại cười thêm một lúc, tất cả mọi người đang cố gắng phối hợp với ngươi.” Vương Đằng nói.

“…” Khóe mắt Hồn lão quái không nhịn được co giật.

Ánh mắt của hắn không để lại dấu vết đảo qua bốn phía, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt khi mọi người nhìn hắn trở nên hơi kỳ quái.

Thằng nhãi này!

Hồn trưởng lão lập tức muốn một chưởng chụp chết Vương Đằng, hắn nhìn Vương Đằng, trong mắt đã tràn đầy sát ý.

Rầm!

Một tiếng nổ vang chợt vang vọng lên ở trong đầu Vương Đằng, khiến cho hắn hơi biến sắc.

Đây là khí thế của cấp Bất Hủ tôn giả!

Mênh mông!

Tràn đầy!

Gần như chỉ một ánh mắt thôi đã khiến cho người ta không thể nào thở nổi, thân thể không nhịn được chấn động lên, giống như muốn hỏng mất.

Vương Đằng nghiêm trọng trong lòng, lập tức bộc phát ra Bất Khuất Lôi Đình chiến ý và ý chí viễn cổ của mình.

Ầm rầm!

Tiếng lôi đình đột nhiên vang lên, một luồng khí thế uy nghiêm, bất khuất chợt dâng lên.

Đồng thời có một luồng khí thế cổ xưa mênh mông, giống như từ viễn cổ giáng xuống vùng hư không này, mênh mông cuồn cuộn.

Giờ phút này hai luồng khí thế cực kỳ đặc thù hoàn toàn quấn quýt lấy nhau, hung hăng đánh vào khí thế của cường giả cấp Bất Hủ ở đối diện.

Bên tai giống như truyền đến tiếng vang rắc rắc, Vương Đằng cảm thấy trói buộc ở trên người hắn lập tức biến mất, thân thể của hắn quay trở về do mình khống chế, xoẹt xoẹt xoẹt thụt lùi về phía sau mấy bước.

Tuy rằng khí thế của hắn không bằng đối phương, nhưng cũng là khí thế cấp Bất Hủ, hơn nữa là ý chí viễn cổ cực kỳ đặc thù, đã miễn cưỡng chống lại được khí thế mênh mông không cách nào hình dung của đối phương.

Nhưng khí thế khủng khiếp này vẫn khiến cho sắc mặt hắn tái nhợt, lòng còn sợ hãi.

“Hả!” Hồn lão quái khẽ hả: “Khí thế cấp Bất Hủ, ngươi vật nhỏ này quả nhiên khiến cho ta càng ngày càng ngoài ý muốn.”

Vài vị cường giả cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng ở bên cạnh không khỏi nhìn sang, ánh mắt lộ vẻ kinh dị.

Tuy rằng khí thế này của Vương Đằng không đủ để chống lại Hồn lão quái, nhưng lại không hề thua kém gì khí thế của bọn họ, thậm chí còn mơ hồ vượt qua, thằng nhóc này thật sự hơi biến thái.

Giờ phút này ánh mắt của Vương Đằng nhìn chằm chằm vào đối phương, chiến kiếm trong tay vừa động, đã cắt rách da cổ thiếu niên Hắc Sơn vương tộc, nói: “Ngươi đừng nên quên, thằng nhãi này còn đang ở trên tay ta, ngươi có thể nhìn xem tốc độ của ngươi nhanh, hay kiếm của ta nhanh hơn.”

Lượng lớn máu tươi đột nhiên chảy từ trên cổ thiếu niên Hắc Sơn vương tộc xuống, động mạch chủ của hắn đã bị cắt vỡ, máu ào ào chảy xuống, nếu không phải là võ giả, hắn rất nhanh đi đời nhà ma.

“Hồn trưởng lão, cứu ta!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc bị dọa nhảy dựng lên, không khỏi phát ra tiếng gào thê lương.

Cho đến tận bây giờ, chưa từng có khoảnh khắc nào cái chết lại gần hắn đến như thế.

Cuối cùng hắn đã biết sợ!

Vương Đằng trước mắt này vốn chính là một tên sát tinh, xuống tay không hề cố kỵ, nếu không phải Hồn trưởng lão đột nhiên xuất hiện, chỉ sợ hắn đã chết.

Giờ phút này có thể giữ lại một tính mạng của hắn vẫn bởi vì hắn có tác dụng cho Vương Đằng.

Hắn không muốn chết!

Hắn là thiên kiêu của Hắc Sơn vương tộc, hắn còn chưa vùng dậy, tương lai của hắn còn sáng ngời, sao có thể chết ở đây được.

“Ngoan, đừng sợ, kêu trưởng lão nhà ngươi cứu ngươi đi!” Vương Đằng nói.

“…” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc.

“…” Mọi người.

“Lần thứ hai!” Khóe miệng Hồn trưởng lão hơi co quắp, khuôn mặt không chút thay đổi nói: “Đây là lần thứ hai ngươi uy hiếp ta.”

“Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một đạo lý, cấp Bất Hủ tôn giả không cho phép kẻ yếu uy hiếp đến, kể cả cấp Bất Hủ phong hầu ở trước mặt ta đều là con kiến.”

“Uy hiếp của một võ giả cấp Vũ Trụ như ngươi thật sự là chuyện quá mức buồn cười đối với ta.”

Tiếng cười vừa dứt, hắn chỉ ra một chỉ về phía Vương Đằng, tốc độ không hề nhanh, thậm chí cực kỳ thong thả, giống như một cụ già tuổi xế chiều.

Nhưng…

Rầm!

Hết chương 2971.
Bình Luận (0)
Comment