Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2972 - Chương 2972. Ngoan, Đừng Sợ, Kêu Trưởng Lão Nhà Ngươi Cứu Ngươi! (2)

Chương 2972. Ngoan, đừng sợ, kêu trưởng lão nhà ngươi cứu ngươi! (2)
Chương 2972. Ngoan, đừng sợ, kêu trưởng lão nhà ngươi cứu ngươi! (2)

Dưới một chỉ này, sóng gió kịch liệt không hề có điềm báo trước nổi lên ở không gian xung quanh, hư không chấn động, vô số vết nứt theo đó hiện ra.

Sức mạnh to lớn vô tận cuộn đến từ bốn phương tám hướng, trong hư không hóa thành một ngón tay vô cùng vĩ đại, chỉ thẳng vào Vương Đằng, vây tay bên trên giống như hóa thành từng bí văn pháp tắc, thần kỳ vô cùng.

Ầm ầm ầm!

Không gian xung quanh Vương Đằng hoàn toàn bị phong tỏa, khiến cho hắn vốn không tránh thoát được.

Đây là khống chế đối với không gian của cấp Bất Hủ tôn giả, lực Không Gian của Vương Đằng hiện giờ chỉ có thể tránh thoát được giam cầm không gian của võ giả cấp Giới Chủ nhất giai mà thôi.

Giới Chủ Hỏa Diệm trước đó là một võ giả cấp Giới Chủ nhất giai, nhưng thực lực của đối phương thật sự rất mạnh, còn mạnh hơn rất nhiều võ giả cấp Giới Chủ tam giai.

Chỗ chưa đủ duy nhất chính là khống chế đối với không gian, đó không phải chỉ dựa vào một vài thủ đoạn đơn giản là có thể đạt đến được.

Không có được thiên phú Không Gian, cảm ngộ đối với không gian sẽ muôn ngàn khó khăn, võ giả bình thường cần phải tiêu tốn rất nhiều thời gian để lĩnh ngộ và tu luyện mới có thể dao động không gian.

Hoặc chính là lấy sức mạnh cưỡng ép phá vỡ không gian, hoặc tiến hành giam cầm không gian, đây đều là thủ đoạn can thiệp không gian khá đơn giản, không coi là cao minh bao nhiêu.

Vừa may Vương Đằng là một võ giả thiên phú Không Gian, vì thế mới có thể ngăn cản được giam cầm không gian của Giới Chủ Hỏa Diệm một vị cấp Giới Chủ nhất giai.

Nhưng hiện giờ lại khác, đối mặt với một cường giả cấp Bất Hủ, hơn nữa còn là tôn giả mạnh mẽ nhất trong cấp Bất Hủ, chênh lệch giữa Vương Đằng và đối phương thật sự quá lớn, cho dù dùng hết tất cả thuộc tính trắng của hắn đều không thể vượt qua được ranh giới này.

Giờ này phút này, toàn bộ thân thể của Vương Đằng đều không thể động đậy, sắc mặt khó coi vô cùng.

Đối mặt với cấp Bất Hủ tôn giả, hắn thật sự quá mức vô lực, kể cả một đầu ngón tay đều không thể động đậy được, Ám Ảnh kiếm trong tay cũng phát ra tiếng rên rỉ, không thể động đậy.

“Thanh kiếm này của ngươi không tệ, đưa cho lão hủ đi!” Hồn lão quái đã sớm chú ý đến Ám Ảnh kiếm, ánh mắt lộ ra một chút tham lam hiếm thấy.

Binh khí cấp Bán Thần!

Không ngờ trên người thằng nhãi này lại tồn tại binh khí cấp Bán Thần, đây chính là thứ kể cả hắn đều chưa có, nhưng bây giờ chính là của hắn.

Thất phu vô tội hoài bích có tội!

Binh khí cấp Bán Thần vốn không phải một võ giả cấp Vũ Trụ nên có được.

“Con chó già, lại dám mơ ước binh khí cấp Bán Thần của ta!” Tức giận bốc lên trong lòng Vương Đằng.

Cmn Ám Ảnh kiếm của hắn còn chưa cầm nóng tay, lão già kia lại định cướp.

Thật sự khinh người quá đáng!

“Hồn lão quái, ngươi đừng quá đáng!” Bên kia, năm cường giả của gia tộc Ngũ Táng cũng không thể coi như không phát hiện ra, thân hình ào ào lao đến, trên người bộc phát ra tiếng nổ vang.

Ầm rầm!

Ầm rầm!

Ầm rầm…

Dao động năng lượng khủng khiếp bộc phát ra từ trong cơ thể bọn họ, đối mặt với tồn tại cấp Bất Hủ tôn giả, bọn họ không dám nương tay chút nào.

Giờ phút này bọn họ có thể cứu Vương Đằng đã xem như không tệ, vốn không hề có phần thắng.

“Hừ, năm cấp Bất Hủ phong hầu cũng dám làm càn ở trước mặt ta! Trước đó chẳng qua lười để ý đến các ngươi, thật sự cho rằng ta không dám giết các ngươi hay sao.” Hồn lão quái hừ lạnh một tiếng, tay kia đột nhiên đánh về phía năm cường giả của gia tộc Ngũ Táng.

Một chưởng ấn khủng khiếp lại hiện lên lần nữa, còn khủng khiếp hơn chưởng ấn trước đó, bao trùm tinh không, áp chế về phía năm cường giả cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng, khiến cho bọn họ thoáng biến sắc.

Năm vị cường giả của gia tộc Ngũ Táng cũng không quan tâm được đến Vương Đằng nữa, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, đồng loạt phát ra công kích mạnh nhất về phía chưởng ấn ở trên đỉnh đầu.

Rầm!

Chiêu thức do bọn họ thi triển đều là chiến kỹ mạnh nhất của gia tộc Ngũ Táng, đạt đến cấp Bất Hủ, vô cùng mạnh mẽ, có dung nhập lực lượng bất hủ, phía sau giống như có một thần quốc hiện lên, tản mát ra ánh sáng mãnh liệt, chiếu rọi tinh không.

Chưởng ấn, quyền ấn, bóng kiếm, ánh đao…

Trong cùng một thời gian, năm loại công kích với hình thức khác nhau tung hoành tinh không, đánh lên trên chưởng ấn.

Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm, Y Táng Tâm Nặc trừng lớn mắt, vẻ mặt hoảng sợ và rung động, cho dù bọn họ là các thiên kiêu của gia tộc Ngũ Táng này thì đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy lão tổ cấp Bất Hủ nhà mình ra tay.

Đáng tiếc lại dưới tình huống như vậy.

Đối mặt với chưởng ấn đáng sợ của cấp Bất Hủ tôn giả kia, kể cả năm cường giả cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng liên thủ đều rơi vào thế yếu.

Cùng lúc đó, các cường giả cấp Giới Chủ của gia tộc Ngũ Táng như Hoành Táng Xuyên, Y Táng Bạch nhìn thấy một màn này đều sắc mặt nghiêm trọng đến cực hạn, vô cùng lo lắng trong lòng.

Cấp Bất Hủ của gia tộc bọn họ dù sao chỉ là cấp bậc phong hầu, mà đối phương lại là tôn giả, chênh lệch quá mức vĩ đại, bằng không mới đầu bọn họ đã không thể kiêng kỵ như vậy.

Hiện giờ không thể không giao chiến, chỉ hy vọng vài vị lão tổ cấp Bất Hủ phong hầu của gia tộc có thể chống đỡ được công kích này.

Ầm rầm!

Năm đường công kích mạnh mẽ rơi lên trên chưởng ấn, sinh ra nổ mạnh kịch liệt, dư ba nguyên lực quét ngang tinh không.

Năm vị cường giả cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng bị chấn lùi ra ngoài, ho ra máu tươi từ trong miệng, lại đã bị thương không nhẹ, không rảnh để bận tâm đến Vương Đằng.

Ở bên kia, Vương Đằng nhìn thấy một màn này, không khỏi lộ ra một chút tiếc nuối trong mắt, nhưng hắn không có thời gian dư thừa để chú ý đến bên đó, ngón tay trên đỉnh đầu ầm ầm hạ xuống, áp nổ hư không.

Áp lực vô tận cuốn tới, trên người Vương Đằng đã bắt đầu vỡ ra từng vết máu, máu tươi chảy ra.

Cả mắt Vương Đằng đều là tơ máu, gầm thét lên trong lòng.

Cổ Thần thân, mở!

Chân Long Chiến thể, mở!

Ngũ Hành Thần Tàng, mở!

Hết chương 2972.
Bình Luận (0)
Comment