Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2979 - Chương 2979. Rút Lui! Nguy Cơ Hóa Giải! Cảm Kích! (3)

Chương 2979. Rút lui! Nguy cơ hóa giải! Cảm kích! (3)
Chương 2979. Rút lui! Nguy cơ hóa giải! Cảm kích! (3)

“Ngươi nhận được Ngũ Táng lệnh, lại giúp đỡ chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này, sao chúng ta có thể trách ngươi được.” Đám người Hoành Táng Xuyên khẽ cười khổ, lắc đầu nói.

Việc đã đến nước này, lại truy cứu những chuyện đó đã không hề có ý nghĩa gì nữa.

Nói cho cùng sở dĩ Vương Đằng giấu giếm thân phận là bởi vì mối quan hệ không hòa hợp giữa bọn họ và hội Trọng tài học viện, Vương Đằng này lấy thân phận Hàn Chú tiến vào hành tinh Ngũ Táng, về tình có thể tha thứ.

Mặt khác phương thức nhận được Ngũ Táng lệnh của đối phương cũng cực kỳ hợp tình hợp lý, khiến cho bọn họ không tìm được một chút khuyết điểm gì, càng khiến cho bọn họ không lời nào để nói.

“Vài vị gia chủ không trách, vậy thật sự tốt quá.” Vương Đằng cười hề hề nói.

Trong lòng hắn cũng nhẹ nhàng thở ra, chỉ sợ vài vị gia chủ này không tiếp nhận thân phận của hắn, vậy phiền toái.

Thật ra may mắn còn nhờ Hắc Sơn vương tộc, nếu không có sự xuất hiện của bọn họ, chỉ sợ hắn cũng không có cách nào khác khiến gia tộc Ngũ Táng dễ dàng tiếp nhận thân phận của hắn như thế.

Cho dù ở giữa đã trải qua nguy cơ sinh tử.

Nhưng họa phúc luôn song hành, ai có thể nói nó đều là chuyện xấu đâu.

“Vương Đằng tiểu hữu, tạm thời không nói những chuyện khác, hình như ngươi cũng bị thương không nhẹ, không bằng theo chúng ta về hành tinh Ngũ Táng nghỉ ngơi một chút trước đã.” Y Táng Bạch nói.

“Cũng được!” Vương Đằng gật đầu, chưa hề từ chối.

Một phen giao chiến, đối thủ Vương Đằng phải đối mặt đều là cường giả có cảnh giới vượt trên bản thân, đã sớm mỏi mệt không chịu nổi.

Mới vừa rồi ép buộc bùng nổ nhiều loại lực lượng thể chất như vậy, không thể nghi ngờ đã tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh thần lực của hắn, cộng thêm áp bách của Hồn lão quái khiến thân thể của hắn rạn nứt, rất nhiều vết thương còn chưa khép lại, cho dù lấy thể chất của hắn cũng cần phải cẩn thận tĩnh dưỡng một phen.

Lúc này, đám người Quy Táng Viêm, Y Táng Tâm Nặc cũng bay đến.

“Hàn đại… anh Vương Đằng!” Y Táng Tâm Nặc nhìn khuôn mặt hơi có vẻ xa lạ trước mắt, giống như muốn tìm kiếm một cảm giác quen thuộc thuộc về Hàn Chú.

Lúc này nàng cẩn thận quan sát ở khoảng cách gần, lại vẫn thật sự tìm được một chút bóng người của Hàn Chú ở trên mặt Vương Đằng.

Lúc trước khi hai người đứng cạnh nhau, nàng lại không hề phát hiện lạ thường.

Nhưng lúc này sau khi đã biết mối quan hệ giữa Vương Đằng và Hàn Chú, không biết vì sao, nàng cảm thấy giữa hai người vẫn tồn tại thật nhiều chỗ tương tự.

Ánh mắt, cái mũi, miệng vân vân, tuy rằng toàn bộ đều trải qua điều chỉnh, nhưng vẫn có một phần chi tiết có thể trùng hợp với Vương Đằng trước mắt này, nói lên dung mạo của Hàn Chú chẳng qua được tiến hành thay đổi dựa trên nền tảng dung mạo của Vương Đằng.

Khó trách đẹp trai như thế!

Nghị viên Vương Đằng này đẹp trai đến hơi kỳ quái, dáng vẻ còn đẹp trai hơn Hàn Chú không ít.

Nghĩ như thế, Y Táng Tâm Nặc đột nhiên lại cảm thấy chuyện Vương Đằng chính là Hàn Chú hình như cũng không khó có thể tiếp nhận như vậy.

“Tâm Nặc tiểu thư!” Vương Đằng gật đầu nói.

Hắn đột nhiên hơi xấu hổ, nhìn vào ánh mắt của đối phương, không biết vì sao lại cảm thấy mình giống như trai đểu lừa gạt tình cảm của người khác, tuy rằng hắn không làm gì cả.

Ừm, không sai, hắn không lừa gạt tình cảm, chính là chung đụng bình thường thôi, chưa nói tới lừa gạt.

Vương Đằng lập tức phủ định ý tưởng của bản thân, thầm tìm cho mình một vạn lý do, hắn thật sự không phải là trai đểu!

Bầu không khí quỷ dị giữa Y Táng Tâm Nặc và Vương Đằng dẫn đến sự chú ý của vài vị tộc trưởng và lão tổ của gia tộc Ngũ Táng.

Đặc biệt là vẻ mặt của hai người, giống như…

Bọn họ giống như phát hiện ra chuyện gì đó khiến cho người ta ngạc nhiên!

Mấy người ở đây đều là tồn tại người già thành tinh, liếc mắt một cái đã nhìn ra được vẻ mặt của Y Táng Tâm Nặc có vẻ hơi không thích hợp.

Trong lúc này, bọn họ nghĩ tới thật nhiều, sau đó mọi người liếc mắt nhìn nhau, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị sâu xa.

Vương Đằng chiếm được thiên phú mạnh nhất của gia tộc Ngũ Táng, bọn họ còn đang không biết nên làm như thế nào.

Mà lúc này nhìn thấy dáng vẻ giữa hai người, bọn họ đột nhiên đã hiểu ra!

Biện pháp đã có!!!

Y Táng Tâm Nặc và Vương Đằng lại chưa hề phát hiện ra khác thường của những lão đồ cổ này.

Đám người Quy Táng Viêm, Hoành Táng Mạc ở bên cạnh đồng thời dùng ánh mắt phức tạp nhìn Vương Đằng, do đó chưa hề phát hiện ra vẻ mặt của lão tổ bọn họ kỳ quái bao nhiêu.

“Đi thôi, đi về trước.” Một lão tổ cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng đột nhiên cười ha ha, mở miệng nói.

Mọi người không hề nghi ngờ gì, lập tức bay về phía hành tinh Ngũ Táng.

Ánh mắt Vương Đằng đảo qua tinh không, nhặt tất cả bong bóng thuộc tính lên, không vội vã kiểm kê mà chuẩn bị trở về trước rồi tính.

Rất nhiều võ giả trong tinh không thấy vậy đều ào ào bay về phía hành tinh Ngũ Táng, dù sao đoàn đạo tặc tinh không đã đi, bọn họ không vội rời đi.

Rất nhiều những võ giả này đều là người bản địa của hành tinh Ngũ Táng, cắm rễ trên hành tinh Ngũ Táng, không có khả năng dễ dàng rời đi.

Cũng có vài người đã định chuẩn bị hoàn toàn rời khỏi nơi đây, trải qua chuyện này, không ít người cho rằng hành tinh Ngũ Táng đã không còn an toàn nữa, nhưng bọn họ vẫn cần một chút thời gian để xử lý công việc gia tộc, rời khỏi hành tinh Ngũ Táng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Mọi người ôm tâm tư khác nhau, tuy rằng nguy cơ của hành tinh Ngũ Táng đã giải trừ, nhưng lòng người phấp phỏng, sĩ khí và uy vọng đều bị đả kích thật lớn.

Vài vị tộc trưởng và lão tổ cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng tự nhiên đều hiểu rõ một điểm này, sắc mặt đều hơi trầm trọng, nhưng bọn họ vẫn chưa nói thêm cái gì.

Có người muốn rời đi, bọn họ sẽ không ngăn cản, bởi vì không ngăn cản được.

Nếu cố tình ngăn cản những người này, đả kích đối với thanh danh của hành tinh Ngũ Táng sẽ lớn hơn nữa, về sau sẽ không có thế lực khác đến đây cắm rễ.

Hết chương 2979.
Bình Luận (0)
Comment