Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2980 - Chương 2980. Người Từng Gặp Chân Long, Sao Sẽ Tình Nguyện Làm Bạn Với Mãng Xà Chứ?

Chương 2980. Người từng gặp chân long, sao sẽ tình nguyện làm bạn với mãng xà chứ?
Chương 2980. Người từng gặp chân long, sao sẽ tình nguyện làm bạn với mãng xà chứ?

Tuy rằng nguy cơ lần này đã được giải quyết, nhưng muốn khôi phục lại phồn hoa ngày xưa thì không dễ dàng như thế, hành tinh Ngũ Táng sắp gặp phải khó khăn lớn nhất từ trước đến nay.

Vì vậy hiện giờ người của hành tinh Ngũ Táng đã hận đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu đến cực hạn.

Nếu không phải vì tồn tại của Hắc Sơn vương tộc, bọn họ và đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu thật sự không chết không ngừng.

Trở thành hành tinh Ngũ Táng, vài tồn tại cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng biết được trước đó Vương Đằng ở trong trang viên của Y Táng Tâm Nặc, nên không bố trí chỗ ở khác cho hắn, vẫn kêu hắn ở lại nơi đó.

Điều này khiến cho Vương Đằng càng thêm xấu hổ, hiện giờ hắn thật sự không biết nên đối mặt với đám người Y Táng Tâm Nặc như thế nào.

“Vương Đằng đại ca, ngươi là ân nhân của hành tinh Ngũ Táng ta, chuyện trước kia cứ bỏ qua đi, không cần để ý.” Y Táng Tâm Nặc giống như biết được suy nghĩ của Vương Đằng, dẫn đường phía trước, đầu đều không ngoái lại nhàn nhạt nói.

Thủ Táng Thải Vân ở bên cạnh đảo tròng mắt, trực giác phụ nữ nói cho nàng biết giữa hai người này hình như hơi kỳ quái.

Mới ban đầu, nàng và Y Táng Tâm Nặc đều tương đối cảm thấy hứng thú với Hàn Chú, nhưng về sau đã xảy ra một vài chuyện, vì thế nàng đã hiểu lầm Vương Đằng, quan hệ ngược lại không bằng Y Táng Tâm Nặc.

Kể cả về sau có bù đắp lại, nhưng đều không có tác dụng quá lớn, cảm giác khoảng cách đã sinh ra.

Hiện giờ Vương Đằng thể hiện ra thực lực và thiên phú lớn mạnh kia khiến trong lòng nàng kinh thán rất nhiều, cũng không khỏi hơi tiếc nuối.

Nếu nàng có thể giữ vững mối quan hệ tốt với đối phương, hiện giờ có lẽ có khả năng tiến gần thêm một bước.

Thiên kiêu có thiên phú mạnh mẽ như vậy quá mức hiếm thấy, nếu hôm nay không nắm lấy, về sau đoán chừng nàng không gặp được thiên tài như thế này nữa.

Là thiên kiêu của gia tộc Ngũ Táng, nàng và Y Táng Tâm Nặc đều mắt cao hơn đỉnh, hiếm có thanh niên tài tuấn nào có thể lọt được vào mắt các nàng, hiện giờ xuất hiện một người, nếu lại lỡ mất, nàng sẽ không cam lòng.

Hơn nữa hình ảnh Vương Đằng đánh bại cường giả cấp Giới Chủ, chống đỡ cấp Bất Hủ tôn giả thật sự đã để lại ấn tượng cực sâu cho nàng, nàng cảm thấy mình thật khó quên được người đàn ông này.

Người từng gặp chân long, sao sẽ tình nguyện làm bạn với mãng xà chứ?

Trong phút chốc, đủ loại ý niệm hiện lên trong lòng Thủ Táng Thải Vân, không khỏi cười mở miệng nói: “Em Tâm Nặc nói đúng, ngươi không cần để ý, chúng ta cũng không phải người không hiểu lý lẽ, chuyện trước kia đã qua rồi thì cho qua đi.”

Vương Đằng nghe vậy, lập tức hơi kinh ngạc, lại không khỏi lắc đầu trong lòng, thầm nghĩ mình còn không tiêu sái bằng hai cô gái, vì thế cười nói: “Nếu hai vị đều nói vậy, ta còn rối rắm chuyện này, ngược lại ta có vẻ quá hẹp hòi.”

“Như vậy thì tốt!” Y Táng Tâm Nặc mỉm cười.

Không bao lâu, ba người đã trở về trang viên của Y Táng Tâm Nặc.

“Anh Vương Đằng, lão tổ đã căn dặn, ngươi cần thứ gì cứ việc liên hệ với chúng ta, bọn họ đều sẽ mang đến cho ngươi.” Y Táng Tâm Nặc trịnh trọng nói.

Nàng nhìn vết máu và vết thương ở trên người Vương Đằng đều vô cùng lo sợ, vết thương này không hề nhẹ!

Ngẫm lại cường giả trong trận đánh trước đó của Vương Đằng, không phải cấp Giới Chủ thì chính là cấp Bất Hủ tôn giả, các nàng đều không biết Vương Đằng chống đỡ được như thế nào.

“Được, nếu thật sự có gì cần, ta sẽ không khách khí.” Vương Đằng gật đầu, quay trở lại căn phòng trước đó, chuẩn bị bế quan.

Y Táng Tâm Nặc nhìn theo bóng lưng Vương Đằng, đột nhiên hơi đau lòng.

Đối phương đối mặt với các cường giả kia, nhất định luôn luôn ráng chống đỡ, hiện giờ mới lộ ra một chút mỏi mệt.

“Đừng nhìn nữa, cửa đều đã đóng!” Thủ Táng Thải Vân đột nhiên giơ tay quơ quơ trước mặt nàng, cười hì hì nói.

Y Táng Tâm Nặc thu hồi ánh mắt, vẻ mặt khôi phục bình thản, nói: “Chị Thải Vân không trở về nhà sao?”

“Được đấy, ngươi lại muốn đuổi ta đi, là muốn ở cùng một chỗ với hắn sao?” Thủ Táng Thải Vân trợn tròn mắt, tức giận nói.

“Không sai.” Y Táng Tâm Nặc gật đầu nói.

“…” Thủ Táng Thải Vân lập tức ngạc nhiên, hơi trợn mắt há hốc mồm nhìn đối phương, đã thừa nhận?

Rõ ràng như vậy sao?

Hiện giờ đã không thèm che giấu gì hết.

Đột nhiên, đôi mắt to của Thủ Táng Thải Vân hơi nheo lên.

Y Táng Tâm Nặc cũng không hề yếu thế đối diện với nàng.

Hai người cứ đứng ở trước cửa phòng Vương Đằng như vậy, xẹt xẹt, ánh mắt giống như có thể phóng điện, tiến hành một trận giao chiến không tiếng động.

Ở trong phòng, Vương Đằng chống đỡ mỏi mệt, thổi quét niệm lực tinh thần ra, cảm nhận được tình huống của hai người ở ngoài cửa, lập tức nhíu mày lại, sắc mặt biến thành hơi kỳ quái.

“Hai cô gái này… đang làm gì vậy?”

Nhưng cũng may hai người đã nhanh chóng rời đi.

Vương Đằng lắc đầu, trong lòng thầm cảm thán một tiếng phụ nữ, rồi không chú ý đến nữa, lấy niệm lực tinh thần tạo thành một lồng phòng hộ, bao phủ cả căn phòng, để tránh có người quấy rầy.

Hắn quá mệt mỏi, vào thời điểm này không quan tâm đến chuyện gì khác, dùng vài viên đan dược trước rồi tính.

Lấy một bình ngọc từ trong nhẫn không gian ra, bên trong đựng đầy đan dược chữa thương cấp Tông sư, toàn bộ đều bị hắn đổ hết vào trong miệng.

Tuy rằng không bằng viên đan dược chữa thương cấp Tông sư tuyệt phẩm do Hồn lão quái cho thiếu niên Hắc Sơn vương tộc dùng, nhưng về số lượng hoàn toàn thắng được đối phương.

Nếu có ai đó nhìn thấy Vương Đằng sử dụng đan dược như vậy, đoán chừng sẽ không nhịn được mắng hắn đồ phá của.

Thật sự coi đan dược cấp Tông sư là kẹo đậu!

Trong phút chốc, mười mấy viên đan dược cấp Tông sư đã hóa thành từng dòng nước ấm lưu chuyển ở bên trong cơ thể Vương Đằng.

Vương Đằng nhắm mắt lại, cấp tốc hấp thu luyện hóa dược lực của đan dược, tu bổ tổn thương cho thân thể.

Hết chương 2980.
Bình Luận (0)
Comment