Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2990 - Chương 2990. Coi Trọng Của Cấp Cao Vũ Trụ Hư Cấu! Chặn Người Lại! (3)

Chương 2990. Coi trọng của cấp cao vũ trụ hư cấu! Chặn người lại! (3)
Chương 2990. Coi trọng của cấp cao vũ trụ hư cấu! Chặn người lại! (3)

Hơn nữa hắn vốn không hề đắc tội với Chân Thần nào, sao lại có thể có Chân Thần đến tìm hắn gây phiền toái chứ, vốn không nói thông được.

Chính vào lúc này, bóng người trong tinh không kia đột nhiên động.

Còn Hồn lão quái nhìn thấy một màn trước mắt này đã trực tiếp trừng lớn mắt, vẻ mặt khó có thể tin nổi, giống như gặp quỷ.

Chỉ thấy bóng người kia chưa hề sử dụng chiến kỹ gì, chỉ nhẹ tay vung lên, giống như có một luồng gió nhẹ phất qua trong tinh không, tất cả cột sáng do công kích của pháo nguyên lực phù văn hình thành đều ngưng trệ trong tinh không, ngay sau đó giống như bị gió thổi tan, hóa thành vô số điểm sáng, đều tiêu tán.

Không hề truyền ra bất cứ âm thanh gì, cũng không có thanh thế lớn bao nhiêu, trong tinh không hoàn toàn yên tĩnh, tất cả công kích đã hoàn toàn tiêu tán đi như vậy, khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ không chân thực.

Hồn lão quái tự nhận bản thân không làm được đến trình độ như vậy.

Phất tay tiêu tán tất cả công kích, đây vốn không phải thủ đoạn cấp Bất Hủ có khả năng có được.

“Chân Thần!” Sắc mặt Hồn lão quái tái nhợt, không ngừng có hai chữ này quanh quẩn trong lòng, khiến hắn đầu choáng váng mắt hoa, gần như không thể hô hấp.

Bóng người trong tinh không kia đột nhiên giơ tay làm chưởng, vỗ nhẹ ra một chưởng về phía đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu.

Ầm rầm!

Một chưởng này hiện ra trong hư không, hóa thành chưởng ấn nguyên lực vĩ đại, che khuất mặt trời, bao trùm xuống.

Toàn bộ chiến hạm của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu giống như đều đang run rẩy.

“Đi!” Hồn lão quái đã không kịp suy nghĩ vì sao một tồn tại Chân Thần lại sẽ chặn đường bọn họ ở đây, lúc nhìn thấy chưởng ấn kia, trong lòng hắn đã hoảng sợ đến cực hạn, lập tức túm lấy Hắc Sơn Cán, hai người lập tức biến mất ở trong phi thuyền.

Cùng lúc đó, theo chưởng ấn vĩ đại kia áp chế, các võ giả trong đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu cũng ào ào chạy ra khỏi phi thuyền, những tồn tại cấp Giới Chủ này nhìn chưởng ấn che kín cả tinh không, vẻ mặt hoảng sợ, hoàn toàn không thể tránh né được, càng không sinh ra nổi một chút ý niệm chống lại, chỉ có thể điên cuồng điều động nguyên lực bản thân, chiếu tiểu thế giới của mình ra, hình thành phòng ngự mạnh nhất, hy vọng có thể may mắn tránh thoát được cái mạng nhỏ.

Rầm! Rầm! Rầm…

Cuối cùng, chưởng ấn kia đã hạ xuống trong ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người.

Trong phút chốc, tất cả giống như pháo hoa đẹp đẽ, nổ tung trong tinh không!

Rầm!

Tiếng nổ vang kịch liệt quanh quẩn trong hư không, từng chiếc chiến hạm kia nổ mạnh đã tạo thành tia sáng nguyên lực vô tận, dao động vô hình quét ngang bốn phương.

Tất cả tinh thể bị dao động này quét trúng lập tức nổ tung, hóa thành bụi bặm trong vũ trụ.

Một màn này quá mức kinh người!

Nhưng hiếm có ai thấy, những võ giả của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu này đều chết đi, thậm chí còn bao gồm cả vài cường giả cấp Giới Chủ.

Mọi việc phát sinh quá nhanh, hoàn toàn không hề cho người ta có thời gian để phản ứng lại.

Chỉ sợ vài tồn tại cấp Giới Chủ kia cho đến gần chết đều không thể nào ngờ nổi bọn họ lại bị một chưởng ấn trực tiếp chụp chết.

Một nhánh hạm đội của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu này lập tức đã bị tiêu diệt ở đây.

Tuy rằng không phải là toàn bộ đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu, nhưng đây là một nhánh hạm đội có được vài tồn tại cấp Giới Chủ bị hủy diệt, như vậy đã đủ để khiến cho đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu thương gân động cốt, khiến cho nó trở thành tồn tại lót đáy trong ba đoàn đạo tặc tinh không lớn ở cương vực U Phù.

Cùng lúc đó, ở chỗ tinh không cách nơi đây vài chục vạn dặm, một tay Hồn lão quái túm lấy Hắc Sơn Cán, thân hình hiện ra, một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng.

“Chân Thần!”

Sắc mặt của Hồn lão quái hoảng sợ đến cực hạn, kinh sợ trong lòng.

Dù thế nào hắn đều không thể ngờ nổi lại sẽ có một tồn tại Chân Thần đến đây để giết hắn.

Vì sao?

Vì sao lại sẽ có tồn tại Chân Thần đến đây giết hắn chứ?

Hắn đắc tội Chân Thần khi nào?

Đủ nghi vấn xuất hiện ở trong lòng hắn, khiến cho hắn hoàn toàn không tìm được nguyên nhân.

Đừng thấy Hồn lão quái có vẻ cực kỳ kiêu ngạo và không ai bì nổi khi ở trước mặt Vương Đằng, trên thực tế bình thường vô cùng khiêm tốn, vốn không dám đi trêu chọc tồn tại nào mạnh mẽ hơn mình.

Những tồn tại đạt đến cấp Bất Hủ tôn giả, ai mà lại không cực kỳ yêu quý tính mạng của mình chứ.

Tu luyện càng lâu, càng tiếc mạng!

Bởi vì bọn họ cách Chân Thần đã chỉ còn một bước, tuy rằng một bước này rất khó vượt qua, nhưng đã có một chút khả năng như vậy, bọn họ tự nhiên không hy vọng mình chết đi.

Chỉ cần vượt qua ngưỡng cửa này, bọn họ có thể trở thành thần linh chân chính trong vũ trụ, hiếm có ai có thể so sánh được.

Dục vọng như vậy, cho dù là ai đều không thể chống đỡ.

Đó lại là cấp Chân Thần, cảnh giới tất cả các võ giả tha thiết ước mơ.

Võ giả tu luyện muôn vàn vất vả, trải qua nhiều sinh tử như vậy, không phải là vì để trở thành người mạnh nhất, thoát khỏi trói buộc của vận mệnh sao!

Không chỉ Hồn lão quái, kể cả Hắc Sơn Cán cũng sợ đến choáng váng, trợn mắt há hốc mồm.

Tuy rằng hắn không nhìn ra được cảnh giới của đối phương, nhưng có thể một chưởng tiêu diệt một nhánh hạm đội lớn mạnh của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu, thực lực tuyệt đối vô cùng mạnh mẽ.

Hơn nữa kể cả Hồn trưởng lão đều bị chấn đến phun ra máu tươi, thậm chí bị dọa thành như vậy, chỉ sợ cảnh giới của đối phương còn ở trên cấp Bất Hủ.

Đó là cấp bậc gì?

Bên trên cấp Bất Hủ tôn giả chỉ có thể là… Chân Thần!

Một Chân Thần lại ra tay tiêu diệt bọn họ, chuyện này thật sự không thể nào tin nổi.

Bọn họ có từng đắc tội tồn tại Chân Thần sao?

“Hồn trưởng lão…” Hắc Sơn Cán cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, nuốt ngụm nước bọt, không khỏi lên tiếng hỏi.

Hết chương 2990.
Bình Luận (0)
Comment