Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2994 - Chương 2994. Ngưng Luyện Tháp Phù Đồ Một Lần Nữa! Xuất Quan! Ngũ Táng Gia Tộc Nghĩ Nhiều!

Chương 2994. Ngưng luyện tháp Phù Đồ một lần nữa! Xuất quan! Ngũ Táng gia tộc nghĩ nhiều!
Chương 2994. Ngưng luyện tháp Phù Đồ một lần nữa! Xuất quan! Ngũ Táng gia tộc nghĩ nhiều!

Chợt đến ngày kia, có một lão già đến nơi này, hắn đi từ trong hư không ra, lại như đang hòa làm một thể với hư không ở xung quanh, ánh mắt hắn đảo qua, hai đồng tử sâu xa kia ẩn chứa một vẻ thật tang thương, thần quang lấp lóe trong đó, dường như có thể nhìn thấu mọi thứ.

“Chân Thần!”

“Không, chỉ là một hình chiếu thôi!”

Một âm thanh tự lẩm bẩm già nua truyền ra từ trong miệng hắn.

Mười lăm phút sau, hắn vung tay lên, toàn bộ không gian trên tinh không bắt đầu nổi sóng gió lên, từng cơn gợn sóng đều như đang khuếch tán ra bốn phía.

Không bao lâu, một đống huyết nhục chợt hiện lên ở giữa hư không, trôi lơ lửng trước người lão già này.

Huyết nhục nhúc nhích, một nửa cơ thể chợt hiện ra trong đó, không ngờ lại là Hắc Sơn Cán, nửa người dưới của hắn đã biến mất, trong đó chỉ còn lại nửa người trên.

Lúc này hắn nhắm chặt hai mắt, gương mặt cực kỳ trắng bệch, như không có một dấu hiệu sự sống nào.

“Coi như không quá ngốc.”

“Nhưng sao các ngươi lại trêu chọc vào tồn tại Chân Thần?”

Lão già lắc đầu, nhìn về phía đống máu thịt và một nửa thân thể ở trước mặt, lại vung tay lên, giữa hư không lập tức xuất hiện hai khoang thuyền chữa trị to lớn, để đống máu thịt và nửa cơ thể kia vào trong một khoang.

Sau đó cùng một lúc lão già và khoang thuyền chữa trị đều biến mất ngay tại chỗ, không thấy tăm hơi.

...

Vương Đằng cũng không biết hồn lão quái và Hắc Sơn Cán đã gặp chuyện, bây giờ đã là mười ngày từ khi hắn bế quan.

Trang viên, trong phòng, Vương Đằng ngồi xếp bằng, khép hờ hai mắt.

Bên ngoài không có một tiếng động, nhưng ở tiểu vũ trụ trong cơ thể của Vương Đằng, lại tựa như long trời lở đất.

Trong tiểu vũ trụ, một tòa bảo tháp chín tầng lớn màu vàng đang lơ lửng trong không trung, mấy ngàn thanh trọng chùy đang quay ở xung quanh bảo tháp đó, điên cuồng đánh lên trên nó.

Những thanh trọng chùy này có thể chia làm hai kiểu dáng hoàn toàn khác nhau, khí tức tản ra cũng cách xa nhau.

Một loại trọng chùy có các văn lộ hỏa diễm thần dị màu đỏ ở trên nó, lúc bảo tháp chín tầng bắn vào, kèm theo lực hỏa diễm, cứ như đang nung đốt bảo tháp chín tầng ở trên ngọn lửa đó.

Đây không phải là ngọn lửa bình thường, mà là bốn loại dị hỏa thiên địa hoàn toàn khác nhau.

Lửa Thanh Ngọc Lưu Ly!

Lửa Vạn Thú Chân Linh!

Quang Minh Thánh hỏa!

Lửa Hắc Ám!

Lực hỏa diễm mà bốn loại dị hỏa thiên địa này tản ra cực kì khủng khiếp, nung đốt bằng ngọn lửa này, tất nhiên sẽ giúp cho bảo tháp không bị phá vỡ được.

Một loại trọng chùy khác lại được khắc đường vân màu tím rõ ở trên, lúc được huy động, sẽ có tia sấm vừa kỳ dị vừa kinh khủng giáng xuống, rơi lên trên bảo tháp, khiến thân tháp hiện lên mấy vệt hồ quang điện.

Đó là lực Kiếp Lôi!

Bây giờ lôi kiếp thiên địa mà Vương Đằng nắm giữ đã đạt tới nhị giai, hơn nữa lúc sắp đến gần tam giai, tháp Phù Đồ chín tầng mà hắn ngưng tụ được sẽ khủng khiếp hơn lần trước đó rất nhiều.

Giờ phút này, lực Kiếp Lôi kia đang quấn quanh bảo tháp, không ngừng xông vào thoát ra trên thân tháp, rèn giũa nó.

Hơn nữa, ngay sau khi hàng trăm ngàn thanh trọng chùy kia rơi xuống, từng tia pháp tắc căn nguyên hệ Hỏa và pháp tắc căn nguyên hệ Lôi cũng hiện lên từ hư không, hòa vào trong thân tháp, chợt làm cho vài dòng bí văn huyền ảo xuất hiện bên trên bảo tháp.

Ầm! Ầm! Ầm...

Cứ như thế mà tiếp tục rèn.

Ngọn lửa và sấm chớp bao vây quanh bảo tháp chín tầng, khiến nó càng thần dị hơn, tản ra hào quang màu vàng chói mắt, soi chiếu toàn bộ tiểu vũ trụ trong cơ thể.

Đây là toà tháp Cửu Bảo Phù Đồ do Vương Đằng đã ngưng luyện rèn đúc nên một lần nữa, hắn đã hòa tinh thần lực cấp Vũ Trụ đỉnh phong của mình vào trong đó, giúp cho bảo tháp càng lớn mạnh và ngưng đọng lại, vượt xa trước đó.

Một khí tức viễn cổ tang thương tản ra tràn ngập ở phía trên bảo tháp chín tầng, mang lại cảm giác vô cùng sâu xa, bát ngát mà lại trang trọng nghiêm túc.

Ở trong những dòng bí văn kia, từng loại sinh linh đồ đằng thần bí, kỳ dị nổi lên, những sinh linh này trông dữ tợn mà uy nghiêm, thân thể cao lớn như người khổng lồ, vô cùng sống động.

Đột nhiên, trong vài giây phút, toàn bộ lửa và sấm chớp đều biến mất, tháp Cửu Bảo Phù Đồ đã hoàn toàn thành hình, toát lên vầng hào quang màu vàng loá mắt.

Nhưng rất nhanh ánh sáng vàng kia lại vụt tắt dần dần, trở nên vô cùng êm dịu.

Cùng lúc đó, tiểu vũ trụ trong cơ thể của Vương Đằng cũng hoàn toàn yên tĩnh lại, bảo tháp ngàn trượng kia cũng thu nhỏ về trong nháy mắt, chậm rãi chìm vào bên trong “lỗ đen” ngay chính giữa.

“Vù!”

Bên ngoài, đột nhiên Vương Đằng mở to mắt, một tia sáng thoáng hiện lên ở đáy mắt, hắn thở ra một hơi thật dài.

“Rốt cuộc cũng đã hoàn thành!”

Giờ phút này hắn thoáng lộ ra vẻ tái nhợt và mỏi mệt trên mặt, không nhịn được cười khổ.

Đúng là, mỗi một lần rèn luyện tháp Cửu Bảo Phù Đồ đều giống như tra tấn một trận vậy, mà còn không phải kiểu tra tấn trên thân thể, mà là về mặt tinh thần, càng đau khổ khó chịu nổi hơn, gần như muốn làm người ta nổi điên.

Nếu không phải ý chí của Vương Đằng vượt xa người thường, chỉ sợ đã sớm sụp đổ khi đứng trước đau đớn như vậy.

Đây cũng là lý do vì sao đến giờ vẫn chưa có ai người tu luyện ‘Phù Đồ Chân Kinh’ thành công, bởi vì chuyện ngưng luyện tháp Cửu Bảo Phù Đồ này thực sự quá khó.

Hoàn toàn chẳng phải chuyện cho người làm.

Huống chi trong lúc ngưng luyện tháp Cửu Bảo Phù Đồ, Vương Đằng còn thêm vào rất nhiều “gia vị” mà người khác không có, chẳng hạn như dị hỏa thiên địa, chẳng hạn như lôi kiếp thiên địa, hay là lực căn nguyên, Hỏa Thần chùy, Lôi Thần chùy vân vân… Toàn bộ đều không phải phương pháp mà một võ giả bình thường có thể nắm giữ.

Hắn luôn dùng vật liệu tốt nhất, công cụ rèn đúc tốt nhất, hỏa diễm tốt nhất để rèn đúc binh khí, đương nhiên quá trình sẽ cực kỳ gian nan, chắc chắn người bình thường sẽ không nắm chắc nổi.

Cũng may thành quả rèn đúc ra luôn làm người ta hài lòng nhất!

Hết chương 2994.
Bình Luận (0)
Comment