Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2997 - Chương 2997. Ngưng Luyện Tháp Phù Đồ Một Lần Nữa! Xuất Quan! Ngũ Táng Gia Tộc Nghĩ Nhiều! (4)

Chương 2997. Ngưng luyện tháp Phù Đồ một lần nữa! Xuất quan! Ngũ Táng gia tộc nghĩ nhiều! (4)
Chương 2997. Ngưng luyện tháp Phù Đồ một lần nữa! Xuất quan! Ngũ Táng gia tộc nghĩ nhiều! (4)

Trái lại, cách làm việc của Y Táng Tâm Nặc này khiến hắn vô cùng dễ chịu, hỏi thăm trước, được đồng ý mới đi thông báo với mấy vị lão tổ trong gia tộc Ngũ Táng kia, vừa đủ tôn trọng hắn.

Mặc dù chỉ là một chi tiết nho nhỏ, nhưng càng tỉ mỉ bao nhiêu, càng khiến người ta coi trọng bấy nhiêu.

Mặt khác gia tộc Ngũ Táng cũng khá tôn trọng hắn, lúc đầu nghe rằng có lão tổ cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng muốn gặp hắn, hẳn là muốn hắn tự đi gặp đối phương, không ngờ rằng bọn họ lại lựa chọn tự tìm tới cửa.

Thái độ như vậy, khiến Vương Đằng cảm thấy hơi ngoài ý muốn.

“Vương Đằng, xem ra kế hoạch của ngươi đã thành công.” Viên Cổn Cổn nói.

“Ừm!” Vương Đằng mỉm cười trong lòng, trước mắt, xem ra quả thực đã thành công, hơn nữa còn hiệu quả cực kỳ tốt.

Phải cảm ơn Hắc Sơn vương tộc lần nữa rồi.

Rất nhanh mấy vị Lão Tổ và mấy vị gia chủ khác của gia tộc Ngũ Táng đã cùng nhau tới đây, xuất hiện trong trang viên của Y Táng Tâm Nặc.

“Nghị viên Vương Đằng, xem ra ngươi hồi phục thương tích rất tốt, như vậy chúng ta cũng yên tâm rồi.” Một vị lão già nhìn thấy Vương Đằng lần đầu tiên, trong mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó vừa cười vừa nói.

“Đa tạ các vị tiền bối quan tâm, ta không ngại nữa.” Vương Đằng cười nói.

“Quả nhiên thiên phú của nghị viên Vương Đằng cực kì kinh người, các thiên tài của gia tộc Ngũ Táng ta lại kém hơn rất nhiều.” Một lão tổ cấp Bất Hủ khác thở dài nói.

Mấy người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm cũng đến, nghe thấy lời của vị lão tổ này, không khỏi nhìn Vương Đằng một chút, vẻ mặt trở nên phức tạp, nhưng không hề cảm thấy không phục.

Hiện tại khi bọn hắn nhìn thấy Vương Đằng, đã sớm không còn gợi dậy một ý nghĩ so sánh hơn thua nào nữa.

Người này chính là yêu nghiệt, bọn họ không đi so sánh với yêu nghiệt.

“Các vị tiền bối quá khen!” Vương Đằng vội vàng khiêm tốn một phen.

Trong lúc nói chuyện, mấy vị lão tổ lại mời Vương Đằng ngồi xuống, bầu không khí thoáng hòa hợp, một chút cũng không nhìn ra, trước đó bọn họ từng bài xích nghị viên Vương Đằng này đến mức nào.

“Nghị viên Vương Đằng, ta giới thiệu cho ngươi một chút, mấy vị này là lão tổ cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng chúng ta, vị này là...” Hoành Táng Xuyên dùng vẻ mặt phức tạp nhìn thoáng qua Vương Đằng, bắt đầu giới thiệu cho hắn.

Vương Đằng cũng biết tên húy của mấy vị lão tổ cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng này.

Bình thường mà nói, một võ giả cấp Vũ Trụ như hắn, chắc chắn không có tư cách biết tên của những cường giả cấp Bất Hủ như thế này.

Nhưng thân phận của hắn quá đặc biệt, bản thân lại có ơn với gia tộc Ngũ Táng, mới có tư cách được biết.

Ngoài ra, mấy vị cường giả cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng này cũng cực kì coi trọng Vương Đằng, rất xem trọng thiên phú và thực lực của hắn, lại chẳng để ý gì mà nói tên của mình cho Vương Đằng biết.

Sau khi giới thiệu xong, mọi người bắt đầu nói vào việc chính.

“Nghị viên Vương Đằng, không biết ngươi đã biết đến tin tức một hạm đội của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu bị hủy diệt hay chưa?” Lão tổ của gia tộc Hoành Táng Hoành Táng Bác hỏi.

Lúc hắn đang hỏi vấn đề này, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt Vương Đằng, dường như muốn nhìn ra điều gì đó.

Những người khác cũng bày ra gương mặt kỳ dị mà nhìn hắn, vẻ mặt kia hoàn toàn không nói rõ được, rốt cuộc họ có ý gì.

“Ta chỉ nghe nói.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Chỉ như vậy thôi? Ngươi không có ý kiến gì về chuyện này gì à?” Hoành Táng Bác cảm thấy hơi bất ngờ, nghi ngờ hỏi.

“Ý kiến?” Vương Đằng thoáng buồn bực, hỏi: “Ta có ý kiến gì được đây?”

“Ây…” Hoành Táng Bác trông thấy dáng vẻ này của Vương Đằng, cảm thấy hơi choáng váng, hắn nhìn không ra Vương Đằng là đang nói thật hay đùa.

“Miễn cưỡng mà nói, cũng không phải là không có ý kiến gì.” Vương Đằng sờ sờ cái cằm, nghiêm túc nói ra: “Quả nhiên đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu cũng chả phải loại người tốt lành gì, quá phách lối, bị giết chết là chuyện sớm hay muộn thôi. Cho nên, làm người vẫn nên khiêm tốn thành thật một chút mới tốt.”

“Hít!” Trong chốc lát, mọi người thầm hít vào hơi khí lạnh dưới đáy lòng.

Lúc này ánh mắt mọi người của gia tộc Ngũ Táng nhìn về phía Vương Đằng hoàn toàn đã có thay đổi.

Hình như bọn họ đã hiểu ý câu nói này của Vương Đằng.

Làm người phải khiêm tốn, phải thành thật, nếu không sẽ có tai họa ngập đầu.

Hồn lão quái kia không phải vì quá kiêu ngạo, đắc tội người không nên đắc tội, cuối cùng mới tạo ra quả báo như vậy à.

Đó là tồn tại cấp Bất Hủ tôn giả, ngay cả hắn cũng không giữ được hạm đội của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu kia, có thể thấy đối thủ mạnh cỡ nào.

Mặc dù bọn họ không biết cuối cùng Hồn lão quái kia chết hay chưa, nhưng trông cảnh tượng kia là biết cường giả vô cùng khủng khiếp ra tay, cho dù không chết thì chắc chắn cũng không tốt đẹp gì.

Đây là vết xe đổ nha!

Cho dù gia tộc Ngũ Táng bọn họ không yếu, nhưng lại không mạnh hơn đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu bao nhiêu, thậm chí một Hồn lão quái cũng đủ để khiến gia tộc Ngũ Táng bị tiêu diệt rồi.

Nếu tồn tại như vậy ra tay với gia tộc Ngũ Táng, gia tộc Ngũ Táng chắc chắn sẽ biến mất hoàn toàn.

Vừa nãy đã trải qua nguy cơ tử vong một lần, bây giờ gia tộc Ngũ Táng giống như chim sợ cành cong, vô cùng cẩn thận dè dặt, chỉ sợ lại trêu chọc vào tồn tại không thể trêu chọc gì lần nữa.

Cho nên khi Vương Đằng nói ra câu kia, bọn họ cũng không khỏi không nghĩ nhiều.

Huống hồ lời của Vương Đằng quá dễ khiến người ta nảy sinh hiểu nhầm, giống như đang cảnh cáo bọn họ vậy.

Đáng sợ quá rồi!

Sau lưng Vương Đằng này chắc chắn có tồn tại một cường giả không thể tưởng tượng, thậm chí có một thế lực vô cùng to lớn làm hậu thuẫn, nếu không đâu thể dễ dàng tiêu diệt cả một hạm đội của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu.

Nghị viên Vương Đằng cũng thật là, có bối cảnh như vậy sao không nói sớm chứ, nói ra sớm thì bọn họ đâu tới mức gây khó dễ cho hắn.

Hết chương 2997.
Bình Luận (0)
Comment