Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2998 - Chương 2998. Tặng Người Đẹp Lại Tặng Bảo Vật!

Chương 2998. Tặng người đẹp lại tặng bảo vật!
Chương 2998. Tặng người đẹp lại tặng bảo vật!

Có một đồng minh như vậy tốt hơn có một kẻ địch như vậy nhiều.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại có thể hiểu được, với thiên phú và sự tài tình của Nghị viên Vương Đằng này, nếu thuận lợi trưởng thành, thì tương lai chắc chắn có thể đứng vững trên đỉnh cao.

Thế lực sau lưng tất nhiên phải bồi dưỡng hắn thật tốt, để hắn trưởng thành trong nghịch cảnh, chứ không phải bồi dưỡng hắn như bông hoa trong phòng ấm, nên tất nhiên không thể tùy tiện để lộ sự tồn tại của bản thân.

Nhóm lão tổ của gia tộc Ngũ Táng Hoành Táng Bác giống như đã phát hiện chi tiết nhỏ, không dấu vết mà đưa mắt nhìn nhau, nhanh chóng truyền âm giao lưu một hồi.

Nói tóm lại, gia tộc Ngũ Táng bọn họ nhất định không thể đắc tội với Nghị viên Vương Đằng này.

Rất nhanh bọn họ đã có được nhận thức chung.

Sau đó Hoành Táng Bác lại nói: “Nghị viên Vương Đằng nói đúng, làm người vẫn là khiêm tốn chút thì tốt hơn, giống như gia tộc Ngũ Táng chúng ta rất khiêm tốn, tuyệt đối không gây sự khắp nơi, đây mới là con đường phát triển lâu dài.”

Lão tổ của gia tộc Quy Táng Quy Táng Linh nhìn về phía mấy người gia chủ Hoành Táng Xuyên ở bên cạnh, nghiêm túc nhắc nhở: “Phải quản kỹ tiểu bối của gia tộc, đừng để bọn họ gây chuyện ở bên ngoài, cũng đừng trở mặt với người khác, phải kết bạn nhiều vào. Nếu tiểu bối nào không nghe lời, thì trực tiếp bắt về đánh gãy chân, nhốt lại, cho hắn úp mặt vào tường suy ngẫm.”

“Vâng!” Đám người Hoành Táng Xuyên hoàn toàn không dám có bất cứ trái ngược nào khi đối mặt với lão tổ nhà mình, lập tức thành thật gật đầu đáp.

Nghe thấy lời lão tổ gia tộc Quy Táng nói, cơ thịt trên mặt đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm lập tức co giật.

Bọn họ cảm thấy đây chính là đang nói bọn họ.

Bọn họ là thiên kiêu của gia tộc Ngũ Táng, trước giờ đã kiêu ngạo quen rồi, chưa từng phải kẹo đuôi làm người.

Nhưng bây giờ nghe ý của mấy lão tổ, rõ ràng chính là muốn bọn họ đừng gây chuyện thị phi, phải luôn nhẫn nhịn.

Đây đâu phải là khiêm tốn, rõ ràng là giả bộ làm cháu!

Võ giả thiên kiêu thế hệ trẻ tuổi có mặt ở đây đều không khỏi nhìn về phía Vương Đằng, ánh mắt hơi oán hận.

Nhưng ngay sau đó bọn họ đã hiểu dụng ý của lão tổ nhà mình, trong lòng thầm kinh ngạc.

Không lẽ hạm đội của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu thật sự là thế lực sau lưng của Nghị viên Vương Đằng này tiêu diệt sao?

“Các ngươi đều nghe thấy chưa?” Lão tổ của gia tộc Y Táng Y Táng Chiêu trợn mắt nhìn đám người Hoành Táng Mạc.

“Nghe thấy rồi.” Sắc mặt đám người Hoành Táng Mạc nghiêm túc, lập tức thu lại biểu cảm oán hận kia, vội vàng gật đầu nói.

“…” Vương Đằng.

“…” Viên Cổn Cổn.

Hai người lập tức cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm!

Nhất là Vương Đằng, hắn chỉ là thuận miệng nói vậy, sao cảm giác mấy lão tổ cấp Bất Hủ này của gia tộc Ngũ Táng rất xem trọng vậy?

Không lẽ là bị sự xâm nhập của Hắc Sơn vương tộc này dọa sợ rồi sao?

Rất có thể!

Vương Đằng và Viên Cổn Cổn đưa mắt nhìn nhau, hai người rõ ràng đều nghĩ giống nhau, âm thầm gật đầu.

Người ta dạy dỗ con cháu, hắn cũng không tiện nói leo, lúc này chỉ có thể ở bên cạnh nhìn cười ha ha.

Nhưng dáng vẻ này lại càng khiến đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm hận tới ngứa răng.

Đáng ghét quá!

Hắn là kẻ đầu têu vậy mà còn ở đó cười trên nỗi đau của người khác, tính cách quá xấu xa.

Y Táng Tâm Nặc cũng hơi cạn lời, đại ca Vương Đằng này đúng là đùa ác, còn ở bên cạnh xem trò cười của bọn họ.

“Nghị viên Vương Đằng, ngươi là người quản giáo võ giả thế hệ trẻ của hành tinh Ngũ Táng chúng ta, sau này bọn nhóc con này đều giao cho ngươi. Nếu bọn họ làm không tốt chỗ nào, thì ngươi cứ dạy dỗ bọn họ, chúng ta tuyệt đối không nói hai lời, đánh chết coi như bọn họ xui xẻo.” Hoành Táng Bác ho khan nói.

“Đơn giản! Đơn giản! Không tới mức đánh chết, cùng lắm dạy dỗ một trận, ta có chừng mực.” Mắt Vương Đằng hơi sáng lên, không ngờ gia tộc Ngũ Táng lại chủ động nhắc tới chuyện này, vừa đúng ý của hắn.

Có mấy lão tổ của gia tộc Ngũ Táng này chính miệng lên tiếng, chẳng khác nào có một kim bài lệnh tiễn, võ giả thế hệ trẻ của hành tinh Ngũ Táng hoàn toàn không dám nói gì nhiều.

Cho dù thực lực hắn thể hiện đã khiến võ giả thế hệ trẻ của hành tinh Ngũ Táng cảm thấy nghẹt thở, cũng không dám tranh đấu với hắn nữa, nhưng lời do chính lão tổ Ngũ Táng nói ra, hai vế hoàn toàn khác nhau.

Quả nhiên nghe Hoành Táng Bác nói xong, sắc mặt đám người Hoành Táng Mạc đều thay đổi, trong lòng đắng chát.

Cái gì gọi là đánh chết coi như bọn họ xui xẻo!

Đây là lời trưởng bối nói sao? Khiến người ta đau lòng quá rồi.

Còn có Vương Đằng kia, lẽ nào thật sự muốn đánh bọn họ sao?

Người này quá nguy hiểm.

“Lần này vâng lệnh của hội Trọng tài học viện đến hành tinh Ngũ Táng, chủ yếu là giao lưu với võ giả thiên kiêu thế hệ trẻ của hành tinh Ngũ Táng, chứ không có ý gì khác, mọi người cũng không cần căng thẳng quá.” Vương Đằng nhìn về phía đám người Hoành Táng Mạc, cười ha ha nói.

“Có quỷ mới tin ngươi!” Đám người Hoành Táng Mạc hoàn toàn không tin lời Vương Đằng nói, trong lòng mỉa mai, nhưng ngoài mặt lại không dám để lộ chút nào, tất cả đều là biểu cảm “chúng ta sẽ phối hợp thật tốt”.

Dù sao mấy lão tổ còn đang ở bên cạnh nhìn như hổ rình mồi, có lẽ một khi bọn họ phản bác hoặc lộ ra chút biểu cảm không vui nào, mấy lão tổ sẽ trực tiếp nổi khùng, bọn họ không đỡ nổi lửa giận của lão tổ.

Đám người Hoành Táng Bác không nhắc đến chuyện của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu nữa. Theo bọn họ thấy, hạm đội kia chắc chắn chính là cường giả sau lưng Vương Đằng xử lý, không cần thiết phải hỏi nhiều. Hơn nữa trông dáng vẻ của Vương Đằng đã biết hắn không muốn nói nhiều, hỏi cũng không có tác dụng gì.

Mọi người lại nói chuyện một lát, rồi Hoành Táng Bác ra hiệu bằng mắt với Y Táng Chiêu, ý tứ không rõ ràng, trông lại có hơi… dung tục!

Hết chương 2998.
Bình Luận (0)
Comment