Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2999 - Chương 2999. Tặng Người Đẹp Lại Tặng Bảo Vật! (2)

Chương 2999. Tặng người đẹp lại tặng bảo vật! (2)
Chương 2999. Tặng người đẹp lại tặng bảo vật! (2)

Mấy lão tổ khác và năm gia chủ Hoành Táng Xuyên nháy mắt đều yên tĩnh lại, sắc mặt hơi xấu hổ nói không nên lời!

Vương Đằng không khỏi hơi nghi ngờ, những người này muốn làm gì? Sao nhìn ánh mắt khiến người ta rờn rợn.

“Khụ khụ!” Y Táng Chiêu ho khan, hình như cũng hơi xấu hổ, nàng sống lớn tuổi như vậy vẫn là lần đầu làm loại chuyện này. Nhưng do dự chốc lát, cuối cùng nàng vẫn lên tiếng: “Nghị viên Vương Đằng, không biết ngươi… ừm, ngươi có cô gái mến mộ trong lòng không?”

“…” Vương Đằng lập tức sững sờ, mắt nhìn chằm chằm bà lão mặt mày hiền hậu trước mặt này, giống như hơi sợ hãi.

Nàng muốn làm cái gì?

Mặc dù quả thật trông hắn rất đẹp trai, nhưng cũng không tới mức như vậy chứ.

Y Táng Chiêu cũng bị ánh mắt của Vương Đằng làm cho sững sờ, sau đó giống như đã phản ứng lại, sắc mặt cứng nhắc, hơi thẹn quá hóa giận.

Thằng nhóc khốn này đang nghĩ cái gì?

Nàng đã tuổi này rồi, đâu thể có loại suy nghĩ đó.

Đám người Hoành Táng Bác suýt nữa phì cười, sắc mặt kỳ quái nhìn Y Táng Chiêu, sau đó cạn lời nhìn về phía Vương Đằng.

Nghị viên Vương Đằng này đúng là dám nghĩ.

Chỉ cần là người bình thường, thì đều không thể nghĩ đến vụ này nhỉ.

Rốt cuộc lối suy nghĩ của hắn độc đáo cỡ nào hả?

Bên khác, mấy gia chủ Hoành Táng Xuyên, Quy Táng Phong, Y Táng Bạch đúng là giật nảy mình. Thằng nhóc này lại dám có ý nghĩ với lão tổ Y Táng, quả là đáng sợ.

Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm lại hơi gãi đầu khó hiểu, bọn họ còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì. Cũng không biết tại sao Y Táng Chiêu lại đột nhiên hỏi Vương Đằng câu hỏi này.

Thiên phú tu luyện của bọn họ đều rất tốt, nhưng lại đều là trai thẳng sắt thép thực thụ, cố chấp, chưa kịp bẻ lái.

Y Táng Tâm Nặc và Thủ Táng Thải Vân, thậm chí là Quy Táng Thù, nháy mắt trong lòng mấy cô gái chợt động, sắc mặt đều hơi đỏ lên nhìn Vương Đằng.

Lão tổ không phải là…

“Nghị viên Vương Đằng, ta nói thẳng vậy, không biết ngươi thấy mấy người Y Táng Tâm Nặc thế nào?” Hoành Táng Bác cũng không dám để Vương Đằng nghĩ nữa, sợ lại có suy nghĩ lệch lạc gì, nên vội vàng hỏi.

“Mấy người Y Táng Tâm Nặc!” Vương Đằng lập tức phản ứng lại.

Đã bảo mà, gia tộc Ngũ Táng không đáng tin hơn thì cũng không tới mức xảy ra chuyện trâu già gặm cỏ non này, thì ra là vì cái đó.

“Vương Đằng, gia tộc Ngũ Táng muốn tuyển ngươi làm con rể nha, ha ha ha…” Viên Cổn Cổn bật cười chế nhạo.

Nó cảm thấy vô cùng thú vị, không ngờ gia tộc Ngũ Táng lại nghĩ ra chiêu khiến người ta dở khóc dở cười này.

“Lượn qua một bên đi!” Vương Đằng không vui nói.

Nhưng Viên Cổn Cổn lại có cùng suy nghĩ với hắn, gia tộc Ngũ Táng chắc là vì thiên phú ‘Ngũ Hành Thần Tàng’ trên người hắn!

Muốn thông qua cách kén rể để giữ lấy huyết mạch của ‘Ngũ Hành Thần Tàng’!

Đúng là dám nghĩ!

Hắn bỗng dưng hơi cạn lời, nếu ‘Ngũ Hành Thần Tàng’ dễ dàng sinh ra như vậy, thì thủy tổ Ngũ Táng kia cũng sẽ không dùng cách đặc biệt đó để giữ lại năm nội tạng Bất Hủ của mình, từ đó giữ chút hy vọng cho thế hệ sau.

Khả năng kế thừa ‘Ngũ Hành Thần Tàng’ qua việc sinh sản huyết mạch thật sự rất rất nhỏ, hoàn toàn không thể thành công.

Nghe vậy đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm lại tới lấp thay đổi sắc mặt, muốn nói gì đó nhưng đã bị mấy lão tổ cấp Bất Hủ thản nhiên “nhìn chằm chằm” một cái, lời trong họng bọn họ đã lập tức không nhả ra được nữa, từng người đều cứng cổ, sắc mặt dần dần đỏ bừng.

Thấy lão tổ nói thẳng ra như vậy, sắc mặt đám người Y Táng Tâm Nặc lại càng đỏ hơn, lập tức hơi xấu hổ.

Quy Táng Thù nhỏ tuổi nhất, ngây thơ lãng mạn, cũng không giấu được tâm tư, trên mặt đẹp lại hiện ra vẻ ngạc nhiên vui mừng.

Quy Táng Viêm thấy cảnh này, mặt cũng đen xì.

Từ khi nào?

Ngay cả em gái hắn cũng chìm đắm rồi!

Giờ phút này, Quy Táng Viêm cũng có lòng muốn giết Vương Đằng luôn rồi.

Không chỉ người phụ nữ trong lòng bị cướp, ngay cả em gái của mình cũng sắp bị cướp mất rồi, em gái gì cũng không còn nữa rồi.

Một cảm giác bi thương tự nhiên nảy sinh trong lòng hắn.

Thảm quá rồi!

Quy Táng Viêm trợn mắt nhìn Vương Đằng, nhưng vừa nghĩ đến thực lực của đối phương, hắn lại cảm thấy không có sức, buồn bực tới mức hơi muốn khóc.

Hai người Y Táng Tâm Nặc và Thủ Táng Thải Vân cũng nhìn thấy sắc mặt của Quy Táng Thù, ánh mắt chợt thay đổi, lại tăng thêm tình địch rồi.

Đại ca Vương Đằng này quả nhiên là củ cải to thu hút ong bướm.

Ngay cả bọn họ cũng không phát hiện Quy Táng Thù nảy sinh thiện cảm với Vương Đằng từ khi nào, không kịp đề phòng.

“Ha ha ha, trông dáng vẻ của nhóm Tâm Nặc xấu hổ rồi, xem ra bọn họ rất có thiện cảm với Nghị viên Vương Đằng nha.” Y Táng Chiêu đã điều chỉnh lại, nàng cũng biết vừa nãy chẳng qua chỉ là hiểu nhầm, cũng không để bụng, lúc này không khỏi cười ha ha, nói.

“Khụ khụ!” Vương Đằng không khỏi liếc nhìn đám người Y Táng Tâm Nặc, trong lòng không khỏi hồi hộp.

Hay lắm, dáng vẻ vô cùng thẹn thùng này của các ngươi là chuyện gì vậy hả?

Mọi người chỉ là gặp dịp thì chơi thôi, không cần nghiêm túc như vậy chứ.

Nếu nói đám người Y Táng Tâm Nặc có tình cảm với hắn, hắn cũng hơi không tin, những người phụ nữ này đều là dòm ngó dung mạo đẹp trai của hắn.

Phi, thấp hèn!

“Nghị viên Vương Đằng?” Thấy Vương Đằng mãi không lên tiếng, Hoành Táng Bác không khỏi hỏi lại lần nữa.

“Cái gì nhỉ…” Vương Đằng do dự rồi nói: “Các tiểu thư Tâm Nặc đều là người phụ nữ vô cùng xuất sắc, đáng tiếc tại hạ đã có vị hôn thê, sao dám có suy nghĩ khác chứ.”

Là một người đàn ông tốt, hắn cảm thấy bản thân nên có sao nói vậy.

Hắn đã có vị hôn thê rồi?!

Sắc mặt đám người Y Táng Tâm Nặc hơi thay đổi, nét hồng hào trên mặt nháy mắt đã biến mất, trở nên hơi nhợt nhạt, rõ ràng hoàn toàn không ngờ tới chuyện này.

Đám người Hoành Táng Mạc lại lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên thấy Vương Đằng thuận mắt hơn nhiều rồi, cũng may tên này không phải loại đàn ông cặn bã.

Lúc này, mấy lão tổ cũng không thể ghép uyên ương lung tung nữa rồi nhỉ.

Hết chương 2999.
Bình Luận (0)
Comment