“Không sai, đối phương chính là thiên tài của liên minh Phó Chức Nghiệp, Nhạc gia là một gia tộc mạnh trong tổng bộ của liên minh Phó Chức Nghiệp, nhưng Nhạc Truân này cũng không kế thừa thiên phú nghề phụ của gia tộc, ngược lại lại thiên phú võ đạo mạnh mẽ.” Võ giả hệ Lôi ba mắt hiển nhiên cực kỳ hiểu rõ chuyện này, nói: “Việc này cũng không có gì, dù sao cũng không phải đời sau nào của những gia tộc trong liên minh Phó Chức Nghiệp cũng có thiên phú nghề phụ mạnh, phần lớn người vẫn muốn đi con đường võ đạo.”
“Đương nhiên, cũng có vài người chẳng những thiên phú nghề phụ mạnh, thiên phú võ đạo cũng mạnh luôn.”
“Ngươi biết không ít ha.” Vương Đằng cười nói.
“A... Ha ha!” Võ giả hệ Lôi ba mắt cười khan một tiếng.
“Núi Thiên Lôi ở hướng nào?” Vương Đằng hỏi.
“Từ nơi này đi về hướng đông, khoảng chừng ba nghìn kilomet là được.” Võ giả hệ Lôi ba mắt nói.
Vương Đằng gật đầu, lại hỏi: “Ngươi thì sao, lại là võ giả thế lực bên nào?”
“Ta đến từ Ngân hàng số 1 vũ trụ.” Trên mặt võ giả hệ Lôi ba mắt lộ ra một tia ngạo khí, nói ra.
“Ngân hàng số 1 vũ trụ, vậy ngươi rất có tiền phải không?” Vương Đằng tò mò hỏi.
“...” Võ giả hệ Lôi ba mắt có chút choáng váng, mạch não người này thế nào vậy, nhưng Ngân hàng số 1 vũ trụ quả thật có liên quan đến tiền, nhắc đến chỗ đắc ý của chính mình, hắn lại không nhịn được gật đầu nói: “Cũng chỉ có tiền hơn võ giả bình thường một chút thôi.”
“Như vậy sao?” Vương Đằng sờ cằm, nói: “Vậy thì dễ làm, ngươi chuẩn bị dùng bao nhiêu tiền chuộc mình?”
“Cái gì?” Võ giả hệ Lôi ba mắt ngơ ngác nhìn Vương Đằng, dường như không rõ là ý gì.
“Ta nói, ngươi định dùng bao nhiêu tiền từ chỗ ta chuộc lại bản thân ngươi.” Vương Đằng lặp lại một lần.
Lúc này võ giả hệ Lôi ba mắt rốt cuộc phản ứng lại, tên khốn trước mắt này thế mà muốn bắt chẹt hắn, thực sự quá đáng.
Nhưng nhìn đến gạch Phiên Lôi trong tay Vương Đằng, phẫn nộ trong lòng hắn không chỗ trút ra, chỉ có thể nhắm mắt nói: “Ta không có tiền!”
“Không phải ngươi nói ngươi rất có tiền sao? Ngươi đang gạt ta?” Vẻ mặt Vương Đằng lạnh lẽo, nhìn chằm chằm võ giả hệ Lôi ba mắt nói.
“Ta...” Võ giả hệ Lôi ba mắt khóc không ra nước mắt, hận không thể tát mình hai bạt tai.
Không có việc gì thì đắc ý vớ vẩn làm gì!
Hiện tại tốt rồi, còn phải bị người ta bắt chẹt.
Hắn cảm thấy mình thật khổ, nhất định là ra ngoài không xem hoàng lịch, nếu không thì sao lại gặp phải tên sát tinh như vậy.
“Nhanh lên, đừng làm lỡ thời gian của ta.” Vương Đằng thúc giục nói.
“Ta thật sự không có tiền, vì vào không gian giới vực, ta đều tiêu sạch tiền tích góp được rồi.” Võ giả hệ Lôi ba mắt nói.
“Thật sao?” Vương Đằng nghi ngờ nhìn hắn.
“Thật hơn cả thật, lừa ngươi, ta liền chết không yên lành, bị sét đánh chết tại chỗ.” Võ giả hệ Lôi ba mắt nói.
Vương Đằng tin, vẻ mặt có chút kỳ lạ nhìn người trước mắt, có thể làm một võ giả hệ Lôi nói ra những lời này, hắn không thể không tin, chỉ là không nghĩ tới tên này lại là một tên quỷ nghèo, làm cho hắn rất khó chịu.
Võ giả hệ Lôi ba mắt cẩn thận từng li từng tí nhìn Vương Đằng, hy vọng đối phương có thể cứ như vậy buông tha cho mình.
Đáng tiếc...
Hắn lại không hiểu Vương Đằng.
“Như vậy đi, ngươi ghi giấy nợ cho ta, chờ lần sau có tiền trả lại cho ta.” Vương Đằng vuốt cằm nói.
“Giấy... Giấy nợ!” Võ giả hệ Lôi ba mắt trừng lớn mắt, không thể tin được nhìn Vương Đằng.
“Đúng, giấy nợ, nếu không thì ta sẽ trực tiếp giết ngươi, đá ngươi ra khỏi không gian giới vực.” Vương Đằng nói.
“Ngươi muốn bao nhiêu tiền?” Sắc mặt võ giả hệ Lôi ba mắt có hơi khó coi, nhưng thua dưới dâm uy của Vương Đằng, chỉ có thể cúi đầu.
“Một trăm đồng Hỗn Độn!” Vương Đằng giở công phu sư tử ngoạm.
“Một trăm đồng Hỗn Độn!!!” Võ giả hệ Lôi ba mắt không thể tin nổi nhìn Vương Đằng, tựa như muốn nói sao ngươi dám mở miệng ra cái giá này, đây là đồng Hỗn Độn, không phải đồng Vũ Trụ đâu, tên này coi hắn là võ giả cấp Bất Hủ sao?
Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, không khỏi sờ mũi, có vẻ như đòi nhiều quá.
Dù sao chỉ là một võ giả cấp Vực Chủ, cho dù xuất thân từ Ngân hàng số 1 vũ trụ, hình như cũng không có nhiều tiền như vậy.
Hắn hiển nhiên quên mất, hắn lấy tiêu chuẩn của chính mình đi quyết định xuất thân của những thiên tài này, hình như có hơi không quá khoa học.
Ngay cả võ giả cấp Giới Chủ cũng chưa hẳn nhiều tiền như hắn.
“Khụ khụ, vậy ngươi có bao nhiêu?” Vương Đằng vội ho một tiếng, hỏi.
“Nhiều nhất ba mươi tỷ đồng Vũ Trụ.” Võ giả hệ Lôi ba mắt nói.
“Ba mươi tỷ đồng Vũ Trụ, ngươi đuổi ăn mày à, không được, tối thiểu cũng phải một trăm tỷ.” Vương Đằng nói.
“Được, một trăm tỷ đồng Vũ Trụ thì một trăm tỷ đồng Vũ Trụ.” Võ giả hệ Lôi ba mắt nói dứt khoát nói.
“Ôi đệt, kêu giá ít rồi.” Vương Đằng giơ lên gạch Phiên Lôi trong tay, trừng mắt với võ giả hệ Lôi ba mắt nói: “Ngươi lừa ta!”
“Ta không lừa ngươi, là tự ngươi nói một trăm tỷ đồng Vũ Trụ nha.” Võ giả hệ Lôi ba mắt vô tội nói.
“...” Vương Đằng vô cùng buồn bực, không nghĩ tới chính mình cũng có ngày ăn quả đắng, nhưng dù sao lời mình nói đã nói ra, cũng không dễ lật lọng, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Viết giấy nợ xong, cút nhanh lên.”
“Ở đây làm sao viết giấy nợ?” Võ giả hệ Lôi ba mắt hỏi.
“...” Vương Đằng.
Chơi ngu rồi!
Trong không gian giới vực không tồn tại đồ vật thực chất, cho dù viết giấy nợ, cũng không mang ra được.
Võ giả hệ Lôi ba mắt nhìn thanh niên tóc đen trước mắt này, trong lòng lập tức có cảm giác hả giận, mặc dù thực lực tên này rất mạnh, nhưng hình như đầu óc cũng không quá tốt.
“Ngươi nhìn gì đấy?” Vương Đằng tức giận trừng mắt với hắn.
“Không có gì.” Võ giả hệ Lôi ba mắt nói.
Vương Đằng nhìn quanh một vòng, mắt đột nhiên sáng lên, nói: “Có rồi.”
Vừa dứt lời, hắn liền kéo lấy võ giả hệ Lôi ba mắt đi đến gò núi nhỏ đối phương tu luyện trước đó, phía trên có không ít tảng đá lớn dựng đứng, Vương Đằng tìm một tảng to lớn nhất, kiếp lôi thiên địa trong tay trào ra, viết lên tảng đá lớn kia.